Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 580 - Chương 580: Xuất Mọi Thủ Đoạn

Chương 580: Xuất mọi thủ đoạn Chương 580: Xuất mọi thủ đoạn

Nhìn thấy động tác của Lục Tiểu Thiên, mí mắt Hoắc Xuyên giật giật, lúc này gã đã lâm vào tình cảnh tiến thối lưỡng nan, chỉ riêng trận pháp đã đủ khó chơi rồi. Con cự Ngạc màu xanh đã không thể chống đỡ được bao lâu nữa dưới sự công kích của Đế Khôn, lại cộng thêm công kích cùa Lục Tiểu Thiên, tình thế lúc này càng kéo dài, sẽ càng lúc càng bất lợi.

Hoắc Xuyên hét lên một tiếng chói tai, trên thân đột nhiên toát ra một luồng khí tức giống như là lệ quỷ, chỉ thấy một đạo hắc khí bốc lên từ trên người Hoắc Xuyên, quấn quanh thân thể gã, khiến cho khí thế của Hoắc Xuyên bắt đầu tăng mạnh.

"Không tốt." Lục Tiểu Thiên sắc mặt biến đổi, Âm Dương Ngư đồng thời quấn lấy Hoắc Xuyên, một cây Hỏa Giao tiễn cũng rời cung bay ra, ba đòn công kích kết hợp lại.

Hoắc Xuyên khí thế đại tăng vung tay vỗ vào ngực, phát ra âm thanh giống như tiếng sấm, lang nha chùy trong tay giống như là huyễn ảnh, liên tiếp đánh lui Âm Dương Ngư, sau đó đưa tay tung ra một chưởng, một đoàn sương mù màu đen vây lấy Hỏa Giao tiễn, khiến Hỏa Giao tiễn vốn vô cùng sắc bén cũng không thể tiến thêm một bước.

Nhưng vào lúc Hoắc Xuyên đang nhe răng cười, một đạo kim quang không một tiếng động lóe lên. Mắt thấy Hoắc Xuyên khí thế đại tăng, Lục Tiểu Thiên hiểu được muốn trong thời gian ngắn đánh bại được gã sợ rằng là không thực tế. Về thế nên giương Đông kích Tây, lợi dụng lực lượng trận pháp và Hỏa Giao tiễn trực tiếp quấy nhiễu Hoắc Xuyên. Hỏa Giao tiễn là do lực lượng nguyên thần tinh phách bắn ra, lực công kích không nhỏ, lại cộng thêm lực lượng bên trong trận pháp mà Lục Tiểu Thiên có thể tùy thời điều động, đã thành công che giấu được Hoắc Xuyên. Một đạo kim quang không chút tiếng động lướt qua phần bụng của cự Ngạc màu xanh, chính là Liệt Địa đao đã thu liễm hoàn toàn khí tức.

Cự ngạc màu xanh đang chiến đấu với Đế Khôn vốn đã rơi vào thế hạ phong, căn bản không thể nào đồng thời ngăn cản được công kích của Đế Khôn và Liệt Địa đao. Liệt Địa đao trực tiếp rạch qua một đường nơi vị trí bụng yếu nhược của cự Ngạc màu xanh, trong nháy mắt đã rạch ra một vết thương to lớn, lượng lớn máu tươi không ngừng chảy ra từ chỗ vết thương.

Cự Ngạc màu xanh bị thương nặng kêu thảm không thôi, Đế Khôn thừa thế nhảy vọt tới, hai tay giữa chặt lấy đầu của cự Ngạc màu xanh, há to miệng cắn về phía cổ của cự Ngạc.

Cự Ngạc màu xanh kêu thảm lăn lộn kịch liệt, nhưng khí lực rõ ràng là không bằng Đế Khôn, cho dù là cố sức như thế nào đi nữa cũng không thể nào giãy thoát ra được.

"Hỗn đản!" Hoắc Xuyên nhìn thấy mọi chuyện hai mắt cơ hồ muốn phun lửa. Gã hao phí lượng lớn tinh huyết, từ Trúc Cơ kỳ tầng một đã bắt đầu bồi dưỡng con cự Ngạc màu xanh này. Trước đó nó cũng đã giúp gã vượt qua không ít nguy hiểm. Cho dù lúc này đã là Kim Đan kỳ, cũng là một cỗ trợ lực cực kỳ to lớn. Chiến lực của con cự Ngạc màu xanh này thậm chí còn mạnh hơn một số tu sĩ Kim Đan sơ kỳ khác, không nghĩ tới vừa mới gọi ra không bao lâu, là đã bị trọng thương, đợi khi gã phản ứng qua lại, Đế Khôn đã xé xuống một khối thịt lớn từ trên cổ cự Ngạc, một móng vuốt đánh nát một con mắt của cự Ngạc. Dưới một trảo này của Đế Khôn, thân thể to lớn của cự Ngạc lăn lộn không thôi, ngã ra mặt đất một lúc rồi không còn khí tức gì nữa.

"Chết đi!" Hoắc Xuyên tức giận vung tay trái lên, một sợi tử sắc trường tiên (roi) mọc đầy gai nhọn từ trong ống tay áo bay ra, tốc độ trường tiên vô cùng nhanh, trong nháy mắt đã đánh ra vô số đạo công kích.

Đôi mắt đổ hồng của Đế Khôn lóe qua hàn quang, ba cái đuôi sau đột nhiên vươn dài ra, giống như ba sợi trường tiên vung lên đầy huyễn ảnh trên không trung, liên tiếp va chạm với tử sắc trường tiên của Hoắc Xuyên.

Đột nhiên tử sắc trường tiên xuyên qua khẽ hở giữa ba cái đuôi của Đế Khôn, một đòn đánh lên trên eo Đế Khôn khiến cả người Đế Khôn bay ngược về sau vài vòng.

Lục Tiểu Thiên giật mình. Xem ra Đế Khôn tuy rằng là dị chủng, nhưng khi đối phó với tu sĩ Kim Đan trung kỳ chỉ cần hơi không cẩn thận thì vẫn sẽ bị dính đòn. Chỉ là sau khi Đế Khôn tấn thăng lên thất giai, lực phòng ngự cũng đã được tăng mạnh trên diện rộng, một đòn vừa rồi chỉ khiến nó chịu chút lực xung kích, căn bản không thể tạo thành bất cứ sát thương thực chất nào.

Đế Khôn phẫn nộ gầm lên một tiếng, tứ chi khẽ cong lại, đột nhiên há to miệng gào thét, đôi cánh bạc ở sau lưng vỗ lên, ở vị trí cũ lưu lại một đạo tàn ảnh, trong nháy mắt đã tới ngay sau lưng của Hoắc Xuyên. Hoắc Xuyên xoay người lại tung ra một kích, Đế Khôn lại nhảy qua một bên khác, tử sắc trường tiên chỉ đánh vào khoảng không.

Hoắc Xuyên liên tiếp tung ra mấy đòn, nhưng đều đánh vào khoảng không. Lúc này gã cũng đã có chút nóng lòng. Không nghĩ tới tốc độ của Đế Khôn thậm chí còn vượt qua gã. Vừa rồi Hoắc Xuyên chứng kiến Đế Khôn có thể dùng thân thể ngạnh kháng tử sắc trường tiên của gã, có thể cận thân chém giết với tử sắc yêu Ngạc, Hoắc Xuyên làm sao dám để Đế Khôn tiếp cận gần mình.

Nhìn thấy sự hung hãn của Đế Khôn, trên mặt Lục Tiểu Thiên cũng lộ ra một tia vui mừng. Tên Hoắc Xuyên này quả thật vô cùng lợi hại, cho dù có thêm Bát Quái Tỏa Yêu Trận đã tiểu thành của hắn, cũng không thể làm gì được người này. Cũng may chiến lực của Đế Khôn cũng không tầm thường, chỉ sợ là cũng là tồn tại đỉnh tiêm trong Kim Đan sơ kỳ, hơn nữa lực phòng ngự cũng cực mạnh. Có Đế Khôn ở một bên kiềm chế, hắn cũng có thể thong dong điều động lực lượng trận pháp, sau đó lại dùng đan nguyên Hoả Giao Cung tiến hành công kích quấy nhiễu vây công Hoắc Xuyên. Đồng thời Lục Tiểu Thiên còn phân ra một phó nguyên thần chú ý cuộc chiến ở bên kia.

Lúc này Mạc Vấn Thiên, Đào Tiểu Phượng, và Mạnh lão quái ba người đang chiến đấu hừng hực khí thế với một người còn lại. Chiến lực của người đó tuy yếu hơn kẻ mà Lục Tiểu Thiên đang đối mặt một chút, nhưng đồng dạng cũng vô cùng hung hãn. Cũng may ba người Mạnh lão quái phối hợp rất là ăn ý, một khi người nào không chống đỡ nỗi, hai người còn lại lập tức thay vào. Chiến lực ba người họ cũng không thấp, dưới sự liên thủ tuy rằng hơi có chút hạ phong, nhưng muốn hoàn toàn đánh bại ba người họ, hiển nhiên là không thể làm được trong thời gian ngắn.

Âm Ngư không ngừng phun ra bọt khí ngăn cản công kích của Hoắc Xuyên để tạo ra cơ hội cho Đế Khôn. Dương Ngư thân làm trận nhãn thân hình nhoáng lên, công kích một lúc liền biến mất vô ảnh vô tung. Ở trong trận pháp này, lợi dụng tám cái phương vị Càn Khôn Khảm... của Bát Quái Tỏa Yêu Trận, hành tung của Âm Dương Ngư càng trở nên xuất thần nhập hóa. Hoắc Xuyên Đông một chùy, Tây một roi, trông tựa như không bị vết thương nào, nhưng pháp lực tiêu hao quả thật là không nhỏ. Chỉ qua chốc lát công phu, trên trán Hoắc Xuyên chảy ra từng tầng mồ hôi. Gã một lòng muốn lao tới giết chết Lục Tiểu Thiên, nhưng lúc này có sự quấn lấy của Đế Khôn và Âm Dương Ngư, đã phải đỡ trái hở phải, hoàn toàn không còn khả năng nào lao tới chỗ Lục Tiểu Thiên được.

Càng khiến cho Hoắc Xuyên khó chịu chính là Lục Tiểu Thiên lúc này lại đứng ở một bên, không ngừng giương cùng gài tên.

Cứ tiếp tục như vậy sớm muộn gì cũng sẽ bị khốn chết bên trong trận này. Sau khi đón đỡ mấy đợt công kích, Hoắc Xuyên kêu lên một tiếng quái dị. Vốn thân thể đang mập mạp đột nhiên gầy đi một vòng, toàn thân trên dưới bốc lên càng nhiều luồng khí đen hơn, thừa dịp chút sơ hở hiếm hoi của Hoắc Xuyên, Đế Khôn trực tiếp nhảy vọt lên.

Cổ họng Hoắc Xuyên phát ra một tràng âm thanh không giống như Nhân tộc, gã thu lại tử sắc trường tiên, hai tay cầm lang nha chùy, một chùy mãnh liệt đánh về phía Đế Khôn.

Thế công của lang nha chùy ép cho không khí ầm vang, nhìn thấy tốc độ đó, Lục Tiểu Thiên liền biến sắc. Hắn cũng không rõ lực phòng ngự của Đế Khôn rốt cuộc là mạnh tới mức nào, nhưng hắn biết lực phòng ngự đó là có giới hạn. Một khi gặp phải công kích quá mạnh, đồng dạng cũng bị đánh tan. Hơn nữa sau khi tới thất giai, thực lực của Đế Khôn cũng không còn giống như khi lục giai có thể áp chế đa số tu sĩ Trúc Cơ kỳ, hiện tại nó là đang chiến đấu vượt cấp!

Âm Ngư không ngừng liên tiếp phun ra bọt khí, dưới sự gia tốc vận chuyển của Bát Quái Tỏa Yêu Trận, lực phòng ngự lúc này được đẩy lên cực hạn, lượng lớn khí kình ngăn cản ở trước đòn tấn công của lang nha chùy.
Bình Luận (0)
Comment