Chương 594: Trận pháp che mắt
Chương 594: Trận pháp che mắt
"Thì ra là một Trận Pháp Sư, thế thì khó trách lại được Triệu đạo hữu xem trọng như vậy. Chắc hẳn trình độ trận pháp cũng vô cùng kinh người. Lục đạo hữu tuổi còn trẻ như vậy, mà đã kết đan thành công, còn có thể có thành tựu như vậy về trận pháp, tiền đồ sau này thật không thể hạn lượng a." Xích Vân Tang cười híp mắt nói.
"Xích đạo hữu nói quá rồi, chỉ là biết được chút ít mà thôi." Đối với lời nói của Xích Vân Tang, Lục Tiểu Thiên tự nhiên là không để tâm, nhưng cũng phải tạm thời ứng phó một chút. Dù sao đối phương nhiều người, hơn nữa tu vi của Xích Vân Tang còn cao hơn hắn nhiều, nếu như xung đột với nhau có thể chạy thoát hay không cũng rất khó nói.
"Lục đạo hữu, chúng ta gặp phải một chút phiền phức, vừa rồi đội viên biết về trận pháp lại tử vong, hiện tại muốn đi vào một nơi nhưng lại không biết lối vào, không nghĩ tới ở nơi này lại gặp được đạo hữu lần nữa, thật sự là thiên ý." Triệu Nam Tinh nhìn thấy lúc này mọi người đã không còn phản đối, lập tức vui mừng nói.
"Không biết có chỗ nào tại hạ có thể giúp được?" Sắc mặt Lục Tiểu Thiên bình tĩnh nói. Khó trách sau này một mực không có tin tức của Triệu Nam Tinh, thì ra là đã mời được một Trận Pháp Sư khác, tự nhiên là bỏ mặc hắn qua một bên. Lúc này vẻ mặt Triệu Nam Tinh giống như không có việc gì, Lục Tiểu Thiên cũng không thèm phá vỡ, trực tiếp hỏi thẳng vấn đề.
"Lục đạo hữu cứ đi cùng chúng ta là sẽ biết, tốt nhất đừng khiến chúng ta thất vọng." Xích Vân Tang cười nói, trong giọng nói có chút ý uy hiếp, sau đó phóng người lên bay về nơi xa.
Lục Tiểu Thiên quét mắt nhìn những người khác. Ngoại trừ tên cường giả Kim Đan hậu kỳ Xích Vân Tang ra. Tên trung niên có vết bớt kia tu vi Kim Đan trung kỳ, đứng cạnh trung niên này là một lão giả lưng gù với gương mặt vô cùng hiền hòa.
Triệu Nam Tinh có tu vi Kim Đan sơ kỳ, ngoài ra còn có hai tên tu sĩ Thiên Hải Các đứng gần Triệu Nam Tinh. Là một lão phụ nhân mặt tròn nhưng sắc mặt rất âm trầm cùng một nữ tử trẻ tuổi vô cùng thanh tú, trông giống như là nữ tử chưa trải sự đời. Nhưng Lục Tiểu Thiên cũng không tin đối phương thật sự ngây thơ như vậy, có thể đi cùng với một nhóm tu sĩ Kim Đan kỳ như thế, tuổi đời làm sao có thể nhỏ được tới đâu, không phải giống như hắn đang phục dụng Trú Nhan Đan thì cũng do tu luyện loại công pháp đặc thù nào đó.
Ngoài trừ sáu người này ra, còn có một nữ tử trung niên tay cầm cây tiêu ngọc, với một mái đầu bạc trắng giống như hắn.
Cộng thêm hắn nữa thì tổng cộng có tám người, cũng không biết đám người này như thế nào lại đi cùng nhau. Mang theo dạng nghi vấn như vậy, Lục Tiểu Thiên cùng mọi người nhanh chóng bay đi. Một đường bay hơn mấy trăm dặm, Xích Vân Tang đi đầu tiên mới ngừng lại, quán sát bốn phía một hồi, sau khi xác định không có người nào, lại nhìn về phía Lục Tiểu Thiên nói. "Lục đạo hữu, ngươi cũng là Trận Pháp Sư, có thể nhìn sự kỳ quặc trước mắt không?"
Lục Tiểu Thiên cũng không hề trả lời ngay, mà tập trung quan sát bốn phía một lúc, trên mặt lộ ra thần sắc kinh dị, lúc này hắn lơ lửng cách mặt biển còn hơn một trượng, cẩn thận nhìn lại mới phát hiện nơi này không ngờ có một cái trận pháp che mắt. Trận pháp này không có lực sát thương, nhưng cách bố trí lại rất là cao minh. Nơi này Lục Tiểu Thiên trước đây đã từng đi qua một lần. Nhưng khi ở trên cao, hắn cũng không hề phát giác ra điều dị thường. Lúc này trải qua câu hỏi của Xích Vân Tang, hắn mới cẩn thận quan sát, mới phát hiện được chỗ bất ổn của nơi này.
"Ngươi bố trí trận pháp che mắt này cũng không đơn giản." Sắc mặt Lục Tiểu Thiên động dung nói.
"Không sai, Lục đạo hữu không ngờ có thể nhìn thấu trận pháp che mắt này, còn mạnh hơn mấy Trận Pháp Sư trước đó không ít. Kẻ bố trí trận pháp này kỳ thực số mệnh thật sự quá tệ, gặp phải mấy con bát giai yêu thú vây công nên vẫn lạc. Đã Lục Tiểu Thiên là người có chân tài thực học, vậy chúng ta liền cùng nhau xuống dưới xem sao."
Xích Vân Tang nghe được câu trả lời của Lục Tiểu Thiên liền cười nói, tay trái vung lên, nước biển trước mắt lại bỗng nhiên tách ra, lộ ra một cái hang động có phương diện hơn một trượng vuông. Lục Tiểu Thiên nhìn thấy tấm tắc lấy làm kỳ lạ, nước biển ở xung quanh cuộn trào, cái hang động trước mắt nằm ở dưới đáy biển, nước biển tựa hồ gặp phải trói buộc nào đó, không thể nào chảy vào trong động.
Xích Vân Tang hạ xuống, trực tiếp tiến vào trong động.
"Lục đạo hữu, xin mời." Tên hán tử có vết bớt gác cây đinh ba trên vai, gương mặt tươi cười nhìn Lục Tiểu Thiên nói.
Lục Tiểu Thiên không hề chần chừ, trực tiếp tiến vào trong động. Sau khi vào trong hang động, Lục Tiểu Thiên càng cảm nhận sâu sắc hơn sự thần dị ở nơi này, càng đi sâu xuống dưới, áp lực của nước biển càng lớn. Nhưng dưới đáy biển lại xuất hiện một cái thông đạo như vậy, không hề có bất kỳ pháp lực gia trì nào, quả thật khiến người ta bất khả tư nghị.
Phía sau Triệu Nam Tinh và những người khác cũng đi theo sát sao. Từ sau khi người cuối cùng tiến vào trong động này, Lục Tiểu Thiên quay đầu nhìn lại, nơi cửa động đã khôi phục lại hiện trạng che mắt như lúc ban đầu.
Lục Tiểu Thiên đi theo Xích Vân Tang tiến sâu vào trong động. Cái thông đạo này cũng không phải thông thẳng xuống đáy biển, đường đi quanh co khúc khuỷu. Tốc độ mấy người họ rất nhanh, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy yêu thú ở trong biển, thậm chí có một đầu cửu giai yêu Chương (bạch tuộc) ở gần trong gang tấc. Lục Tiểu Thiên giật nảy mình, cửu giai yêu Chương, ở dưới đáy biển đụng phải nó không phải là chuyện đùa a.
Nhưng con yêu Chương này tựa hồ không hề chú ý tới đám người bọn họ. Cứ như vậy lặp lại mấy lần, Lục Tiểu Thiên cũng coi như nhìn quen thấy quen. Đại khái tính toán một chút tốc độ và thời gian, Lục Tiểu Thiên phỏng chừng đã đi được mấy ngàn dặm trong thông đạo này. Không biết khi nào mới tới cuối đường, chỉ là mọi người không hề nói chuyện, hắn cũng không tiện trực tiếp hỏi.
Lại đi về phía trước mấy trăm dặm, lúc này là bay lên phía trên, đỉnh đầu có nước biển che phủ, tựa hồ đã ngăn lại một đầu của thông đạo này, nhưng lại không thể nào chảy vào trong.
"Lục đạo hữu hãy chú ý, theo sát một chút, chúng ta sắp rời khỏi hang động dưới biển này. Khi tiến vào trong biển, hãy nhanh chóng lao lên trên. Mảnh hải vực này có không ít yêu thú cường đại, tốc độ nếu như quá chậm, sợ rằng sẽ trở thành điểm tâm trong miệng yêu thú."
Nhìn thấy thần sắc mọi người đều ngưng trọng, Lục Tiểu Thiên gật đầu. Hắn làm sao có thể lấy tính mạng bản thân ra đùa giỡn. Tuy rằng Lục Tiểu Thiên tạm thời lựa chọn thỏa hiệp với mọi người, nhưng cũng không hẳn là những người này sẽ đối tốt với hắn. Căn cứ theo cuộc đối thoại không phải là dài trước đó, Lục Tiểu Thiên cũng nghe ra được một chút tin tức. Tỉ lệ tử vong của Trận Pháp Sư trong đội ngũ này cực kỳ cao, ở trước khi hắn gia nhập đã có mấy Trận Pháp Sư mất mạng rồi.
Sắc mặt Xích Vân Tang ngưng trọng, lấy ra một món đồ màu đen giống như sừng hươu nhưng lại không phải. Khí tức có chút giống như loài Giao. Xích Vân Tang bắn ra một tia Tam Muội Chân Hỏa đốt cháy món đồ đó rồi vung tay ném đi. Từng làn khói đen không bị nước biển ảnh hưởng tỏa ra xung quanh.
Phía trên đỉnh đầu, vài tiếng soạt soạt vang lên. Lục Tiểu Thiên lúc này mới chú ý tới mấy con cự hình Yêu Thủy Mẫu (Sứa biển) to mấy trượng sau khi dính phải làn khói đen đó, thân hình từ từ hiện ra trong nước. Còn ở chỗ xa hơn, liên tục xuất hiện hơn mười con, có một con thực lực đã đạt tới cửu giai.
Lục Tiểu Thiên sắc mặt khẽ đổi, không ngờ tới lại có nhiều Thủy Mẫu trong suốt ẩn thân ở phụ cận như vậy mà hắn không hề hay biết.
"Không nên xem nhẹ đám Yêu Thủy Mẫu này, không chỉ có thể di chuyển không chút tiếng động ở trong nước mà còn vô cùng kịch độc, một khi dính phải sẽ vô cùng phiền phức. Đi thôi, cây Hắc Giao Hương này của ta cũng không kiên trì được bao lâu đâu."