Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 602 - Chương 602: Tỉnh Táo Lại

Chương 602: Tỉnh táo lại Chương 602: Tỉnh táo lại

"Dương đạo hữu nói rất có lý, chỉ bất quá trên đảo nguy hiểm như vậy, cho dù không có tồn tại cấm chế, dựa vào mấy người chúng ta cũng có cảm giác nửa bước khó đi, muốn tìm được lối vào Phiêu Miểu Điện, nói nào dễ dàng." Nữ tử tóc bạc lắc đầu nói.

"Các ngươi không khỏi quá nóng vội rồi, đã có thể ở bên ngoài tìm kiếm mấy chục năm, lẽ nào lúc này đã tiến vào trong đảo, ngay cả chút nhẫn nại trước đó cũng không còn? Lẽ nào thật sự cho rằng chỉ cần lên đảo là có thể dễ dàng tiến vào Phiêu Miểu Điện? Nếu không phải lần này vận khí tốt, chúng ta đều đã bỏ mạng ở đây rồi. Ta thấy sau này chúng ta phải bước đi từng bước, trước tiên phải tìm hiểu rõ hoàn cảnh xung quanh, còn có sự tồn tại của những yêu thú lợi hại, tận lực tránh trêu chọc chúng nó, chỉ cần cuối cùng có thể tiến vào Phiêu Miểu Điện, hao phí thêm chút thời gian thì tính là cái gì."

Xích Vân Tang trầm giọng nói, thần sắc mọi người đều chấn động, bao gồm cả Lục Tiểu Thiên trong đó. Trong lòng không khỏi chấn động vài phần. Không hổ là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, ánh mắt nhìn vấn đề xác thực có chỗ độc đáo. Lục Tiểu Thiên tự thấy bao gồm bản thân trong đó, từ sau khi bước lên đảo, tuy rằng vô cùng cẩn thận, nhưng trong tiềm thức cũng cho rằng cách việc tiến vào trong Phiêu Miểu Điện có lẽ không xa nữa, có lẽ chỉ trong mấy ngày nữa. Ai ngờ đâu lại gặp phải nguy hiểm lớn như vậy, ngay cả tính mạng cũng suýt nữa mất đi.

Nhưng chính bởi vì như vậy, Lục Tiểu Thiên càng thêm kiêng kỵ tâm cơ của Xích Vân Tang vài phần. Một người luôn bảo trì vẻ bình thản như vậy, một khi trong lòng có tâm tư nào không tốt, lại cộng thêm thực lực mạnh mẽ, nhất định là rất khó đối phó.

"Xích đạo hữu nói không sai, chúng ta xác thực có chút nóng vội rồi. Lần này gặp phải trắc trở cũng là điều bình thường. Hơn nữa lần này mọi người đều là không sao đã là chuyện may mắn lớn nhất. Chúng ta lần nữa điều chỉnh lại tâm tình một chút, việc càng gần tới thành công thì sẽ càng khó khăn hơn. Chúng ta đã vượt qua được cấm chế bên ngoài đảo, cũng đã đặt chân lên hòn đảo này rồi, còn gấp gáp cái gì. Chỉ cần nhẫn nại thêm một chút, sớm muộn gì cũng sẽ tìm được lối vào của Phiêu Miểu Điện." Nữ tử xinh đẹp Dư Hiểu của Thiên Hải Các đồng ý nói.

Tuy rằng bọn họ luôn luôn đề phòng Xích Vân Tang, nhưng lúc này đám người Vương Đà Quái, Hà Hữu Sinh cũng lần lượt gật đầu. Với kinh nghiệm quanh năm xông pha mạo hiểm bên ngoài của bọn họ tự nhiên hiểu rõ nóng vội là việc đại kỵ. Lúc này sau khi được điểm tỉnh, lập tức kịp phản ứng tỉnh táo lại.

Sau khi tất cả mọi người điều chỉnh lại tâm tình, cũng không còn liều lĩnh vội vàng lao tới trước. Bọn họ bắt đầu thiết lập xác định mục tiêu, dọc đường lục soát tiến lên từ từ. Tuy rằng lộ trình một ngày tiến lên chậm hơn trước rất nhiều, nhưng lại không còn nhiều nguy hiểm giống như trước, chung quy tốc độ tiến lên còn nhanh hơn so với trước đây không ít.

Trên hoang đảo này, cấm chế không ít, tựa hồ là theo sự biến hóa của cấm chế, hoàn cảnh xung quanh cũng từ từ phát sinh thay đổi. Khi thân ở ngoài đảo, thông qua cấm chế nhìn vào bên trong khu vực sương mù này sẽ nhìn thấy biến hóa càng lớn hơn nữa. Nhưng một khi đã bước lên đảo, quá trình thay đổi này vẫn còn nằm trong phạm vi tiếp nhận được của mọi người.

Cứ như vậy một hơi ở trên đảo hơn ba năm rưỡi, mỗi người đều ở cách xa nhau một đoạn, nhưng có thể hô ứng lẫn nhau. Lục Tiểu Thiên lúc này một ngụm nuốt nguyên thần tinh phách của một con cửu giai Đế Đồng Yêu Lộc. Bên trong thức hải của hắn, một cái bóng dáng nguyên thần màu lục của Đế Đồng Yêu Lộc dung hợp với chủ nguyên thần của Lục Tiểu Thiên. Đối với loại tình hình này, hắn cũng nhìn quen thấy quen rồi. Tuy rằng Lục Tiểu Thiên cũng không biết vì sao lại xuất hiện dấu vết bóng dáng nguyên thần của yêu thú dung hợp với nguyên thần của bản thân, nhưng từ lúc hắn bắt đầu tu luyện Thôn Hồn Đại Pháp tới hiện tại, cũng không hề xuất hiện bất cứ điều gì không thích hợp. Hơn nữa Lục Tiểu Thiên cũng một mực buông xuôi không còn lựa chọn nào khác. Cho tới hiện tại bây giờ, tu vi của bản thân hắn cũng không hề chiếm quá nhiều ưu thế với những tu sĩ Kim Đan sơ kỳ khác. Ngay cả Bát Quái Tỏa Yêu Trận, một khi đối mặt với tu sĩ Kim Đan trung kỳ, cũng sẽ gặp phải tổn hại. Hiện tại Lục Tiểu Thiên tạm thời còn chưa thể không sử dụng đến phương pháp đề thăng chiến lực của Thôn Hồn Đại Pháp.

Nếu không hắn ở trong đám tu sĩ Kim Đan kỳ này, cho dù có cẩn thận hơn nữa, nhưng không có đủ thực lực, cuối cùng cũng chỉ bị coi thành pháo hôi mà thôi. Một khi tên Trận Pháp Sư như hắn mất đi giá trị lợi dụng, thì cũng không có ai sẽ để ý tới hắn. Đừng nói là giống như hiện tại một đám người luân phiên bảo vệ an nguy của hắn, không hạ độc thủ ở phía sau là đã may mắn lắm rồi.

Về phần Thôn Hồn Đại Pháp liệu có di chứng hay không, vốn lúc ở Trúc Cơ kỳ Lục Tiểu Thiên cho rằng khi đột phá tới Kim Đan kỳ thì có thể giải quyết, không nghĩ tới hiện tại vẫn còn không thể nghĩ ra cách nào khác, chỉ đành tạm thời không có bất kỳ ảnh hưởng nào là được. Về phần chuyện sau này, cũng phải đợi còn có mạng nữa hay không thì mới suy nghĩ được nhiều. Lúc này Lục Tiểu Thiên cũng chỉ có thể thở dài một tiếng. Con cửu giai Đế Đồng Yêu Lộc này tự nhiên không phải là hắn giết, hắn còn chưa có bản lĩnh lớn như vậy. Dưới tình huống bình thường, một nhóm người bọn họ cũng sẽ cố gắng tránh đi trêu chọc tới một con cứu giai yêu thú. Chỉ là con Đế Đồng Yêu Tộc này lại vô cùng hứng thú với một nhóm tu sĩ Nhân tộc bọn họ, một đường bám theo phía sau. Mọi người cảm thấy như vậy cũng không phải là biện pháp, vì thế mới liên hợp lại dẫn dụ Đế Đồng Yêu Lộc tới bên dưới một thác nước để vây giết. Quá trình chiến đấu vô cùng nguy hiểm, nhưng cũng may có Xích Vân Tang thực lực hùng hậu ngăn ở phía trước, những người khác ở hai bên phụ trợ, liên tục đại chiến hết năm ngày năm đêm mới có thể giết được con cửu giai Đế Đồng Yêu Lộc này.

Lục Tiểu Thiên đi theo mọi người cũng thu thập được không ít nguyên thần tinh phách yêu thú. Những con hắn thu thập chí ít cũng là thất giai trở lên, liên tục như vậy cũng đã thu thập được mấy chục con. Cho dù những người khác cũng đã lấy đi một ít, Lục Tiểu Thiên cũng đạt được số lượng không nhỏ. Ngoại trừ thất giai ra, còn có một con bát giai Yêu Hùng, và con cửu giai Đế Đồng Yêu Lộc trước mắt. Cộng thêm nguyên thần tinh phách của bát giai Thâm Hải Thanh Yêu Viên trước đó, lúc này một khi Lục Tiểu Thiên vận dụng Thú Hồn Chiến Châu, chiến lực nhất định sẽ trực tiếp nhảy vọt lên cả một giai vị.

Những tu sĩ khác cũng không biết Lục Tiểu Thiên thu thập nhiều nguyên thần yêu thú như vậy để làm gì. Khi phân chia tài liệu trên thân yêu thú, Lục Tiểu Thiên cũng chỉ nói cần để phá vỡ trận pháp. Mỗi ngày liên tục phá trận, nguyên thần hắn tiêu hao rất nhiều, chỉ có thể thông qua việc tu luyện một loại bí thuật, lợi dụng nguyên thần tinh phách của yêu thú để gia tăng tốc độ khôi phục. Tất cả mọi người bao gồm cả Xích Vân Tang trong đó cũng nửa tin nửa giờ. Nhưng mỗi người đều có bí mật của riêng mình, những người này cũng không có ý định truy hỏi đến cùng, chỉ là ít nhiều gì thì trong lòng mỗi người đều tự có suy đoán của riêng mình. Nhưng cho dù bọn họ có suy đoán như thế nào cũng tuyệt đối không thể nào ngờ được Lục Tiểu Thiên lại dùng số nguyên thần đó để luyện chế Thú Hồn Chiến Châu dùng để gia tăng thực lực. Nếu không bọn họ khẳng định sẽ không dễ dàng để Lục Tiểu Thiên tiếp tục có được nguyên thần tinh phách của yêu thú.

Trong ba năm rưỡi này, trình độ tu vi mà Lục Tiểu Thiên biểu hiện ra cũng chỉ là một tu sĩ Kim Đan sơ kỳ bình thường, còn có kiện pháp bảo chén sứ sở trường bảo mệnh và chạy trốn kia, còn về trận pháp thì lại có trình độ không thấp, những thứ khác thì cũng không có gì đặc biệt nổi trội. Đây cũng phù hợp với thân phận của một Trận Pháp Sư, dù sao Trận Pháp Sư ngoại trừ bản thân tu luyện ra, còn phải hao tốn thời gian nỗ lực nghiên cứu thôi diễn trận pháp, chiến lực và tu vi tự nhiên sẽ thấp hơn những tu sĩ đồng giai một chút.

Nhưng cho dù là như vậy, Vương Đà Quái nhìn Lục Tiểu Thiên cũng không thuận mắt, cũng lấy cớ cần dùng tới nguyên thần tinh phách của yêu thú, mà lấy đi bốn năm cái nguyên thần tinh phách của bát giai yêu thú. Trong lòng Lục Tiểu Thiên thầm hận tới nghiến răng nghiến lợi, nhưng vì bảo toàn thực lực, tránh khiến cho những người khác kiêng kị, hơn nữa thực lực mà Vương Đà Quái biểu hiện ra cũng mạnh hơn hắn nhiều, lấy đi mấy cái nguyên thần của bát giai yêu thú hắn cũng không thể nói gì được.
Bình Luận (0)
Comment