Chương 611: Đối đãi khác biệt
Chương 611: Đối đãi khác biệt
Lục Tiểu Thiên vẫn giữ bộ dạng mọi chuyện không hề liên quan đến mình, ngẩng đầu nhìn trời. Vương Đà Quái nhìn thấy thế trong lòng thầm hận.
Vốn hai người Triệu Nam Tinh và Dư Hiểu vừa chết đi, thực lực cân bằng giữa một phương bọn họ và Xích Vân Tang đã bị phá vỡ. Lúc này Xích Vân Tang tự nhiên có thực lực để quyết định tất cả. Hiện tại lại có thêm ba người mới vào, hơn nữa tu vi cũng đều không yếu, cả ba đều là Kim Đan trung kỳ. Chỉ cần thực lực bọn họ được khôi phục sẽ còn mạnh hơn cả Triệu Nam Tinh và Dư Hiểu. Nếu như có thể lôi kéo ba tên tu sĩ này, hiển nhiên là có thể lần nữa hình thành sự cân bằng với Xích Vân Tang. Dù sao một khi thực lực đã không cân xứng, Xích Vân Tang liền sẽ có được quyền quyết định tuyệt đối trong đội ngũ này. Giống y như là hiện tại vậy, sau khi đạo cô vừa chạy đi, Xích Vân Tang đã mặt không đổi sắc mà thu lấy gốc Chí Mộc Nham Tủy kia vào trong túi trữ vật, đám Vương Đà Quái nhìn thấy không khỏi nóng ruột không thôi.
Không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ là lợi ích vĩnh viễn, giữa đại đa số các tu sĩ với nhau, câu nói này càng thêm chuẩn xác. Trước mắt tuy rằng là liên thủ với Xích Vân Tang đuổi hết những tu sĩ khác đi, nhưng hành vi độc chiếm gốc Chí Mộc Nham Tủy đó của Xích Vân Tang lại khiến trong lòng đám người Vương Đà Quái tràn đầy bất mãn.
"Cứ chờ đấy, xem ngươi có nuốt trôi được không, sau này thế nào cũng sẽ khiến cho ngươi phải nôn ra lại." Vương Đà Quái và Hà Hữu Sinh hai người trao đổi ánh mắt với nhau. Ba tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ bị đạo cô bỏ mặc thực lực không yếu, chỉ là do bị Xích Vân Tang áp chế nên tạm thời phục tùng. Nhưng ba tên tu sĩ này phần nhiều là muốn sống sót hơn. Một khi tính mạng được giữ lại, tâm tình khẳng định cũng sẽ lung lay, tới lúc đó lôi kéo ba người này liên thủ với bọn họ, lần nữa hình thành một liên minh mới, áp chế lại Xích Vân Tang. Ép Xích Vân Tang phải giao ra gốc Chí Mộc Nham Tủy giá trị liên thành kia cũng là điều hợp lý. Chắc hẳn ba người này cũng không phải là kẻ ngốc, nếu không cũng sẽ không có gan xông vào trong nơi hiểm địa như Phiêu Miểu Điện này.
"Chỉ cần ba tên gia hỏa này không ngốc, sau này tuyệt đối sẽ liên thủ với chúng ta. Tên gia hỏa Xích Vân Tang kia thực lực mạnh mẽ không sai, nhưng muốn độc chiếm bảo vật, coi y sau này sẽ chết như thế nào. Chúng ta tạm thời nhẫn nhịn y một chút, đợi sau này thu được đủ bảo vật, lại liên thủ với ba người mới gia nhập kia cùng chống lại Xích Vân Tang. Tên tiểu tử họ Lục kia một mực không chịu hợp tác với chúng ta, sau khi giải quyết xong Xích Vân Tang, ta cũng sẽ cho hắn đẹp mặt." Hà Hữu Sinh âm thầm truyền âm cho Vương Đà Quái.
"Được, cứ làm như vậy." Khi hai người trao đổi, ánh mắt cũng không quên liếc nhìn về phía Dương Thúy Vân. Bọn họ mạo hiểm tính mạng tiến vào trong khu vực của Phiêu Miểu Điện, cho dù Xích Vân Tang là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, thực lực vô cùng cường đại, nhưng một khi đụng chạm tới lợi ích của bọn họ, tự nhiên là thủy hỏa bất dung, sớm muộn gì cũng có một ngày phải nói chuyện bằng binh đao.
Giá trị của Chí Mộc Nham Tủy đã đủ khiến cho đám bọn họ trở mặt, trước mắt tạm thời vẫn còn giữ được vẻ hòa hảo, chỉ bất quá là vì thực lực không đủ mà thôi.
Trong lòng Lục Tiểu Thiên tuy rằng cũng cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng cũng không hề cảm thấy quá đau lòng. Dù sao ở đây có nhiều người như vậy, nếu như việc Chí Mộc Nham Tủy rơi vào trong tay hắn bị người khác nhìn thấy, hắn sẽ càng thêm nguy hiểm. Giá trị của Chí Mộc Nham Tủy tuy rằng rất cao, nhưng dưới tình huống không phải bất đắc dĩ, Lục Tiểu Thiên cũng không muốn phục dụng. Dù sao bản thân hắn hiện tại đã là lục giai Thể Tu, cuộc sống tu luyện sau này sẽ còn dài đăng đẳng, có lẽ sẽ gặp được linh vật khác càng tốt hơn, hoặc là dựa vào sức bản thân tiến giai tới thất giai Thể Tu. Nếu như sử dụng Chí Mộc Nham Tủy này, trình độ Thể Tu của hắn cả đời này sẽ vĩnh viễn ngừng lại ở cửu giai mà thôi. Đạo cơ vững chắc của Thể Tu mà trước đó hắn tu luyện ra có thể nói sẽ hoàn toàn uổng phí, vì thế sức hấp dẫn của Chí Mộc Nham Tủy này với hắn ngược lại cũng không phải quá lớn.
Nhưng cử động có chút khác thường của Xích Vân Tang lại khiến Lục Tiểu Thiên càng thêm phiền muộn. Tuy rằng chết đi hai tên tu sĩ Triệu Nam Tinh và Dư Hiểu của Thiên Hải Các, nhưng thực lực chỉnh thể của đội ngũ cũng không hề giảm xuống quá nhiều. Xích Vân Tang không ngờ lại dùng thủ đoạn uy hiếp và dụ hoặc để áp bức ba tên tu sĩ đối địch quy hàng. Bên trong có lẽ còn có thêm một tầng ý tứ khác, tựa hồ Xích Vân Tang không hề hy vọng thực lực của đội ngũ này tổn thất quá nhiều, hoặc là không muốn nhân số của đội ngũ giảm xuống tới một mức độ nhất định nào đó.
Mấy năm trước khi còn ở hải vực bên ngoài Ly Thủy Thành, mới lần đầu gặp mặt, Lục Tiểu Thiên còn chưa cảm thấy có gì dị thường. Nhưng từ khi chính thức bước lên hòn đảo này, thái độ của Xích Vân Tang đã có sự thay đổi nhất định. Chỉ là Lục Tiểu Thiên nghĩ nát óc cũng không thể nào biết được ý nghĩa sâu xa trong những hành động này của Xích Vân Tang.
Ngược lại, Phiêu Miểu Điện này nguy hiểm khắp mọi nơi, đặc biệt là đạo cô kia, với thực lực của Lục Tiểu Thiên lúc này, đụng phải chắc chắn phải chết, tạm thời vẫn còn cần phải đi bên cạnh gốc đại thụ Xích Vân Tang này. Dù sao độc thân một mình ở khu vực Phiêu Miểu Điện này thật sự có chút nguy hiểm, đổi lại là đi bên cạnh người khác, hoặc là gia nhập đội ngũ khác thì cũng không thay đổi được gì, dù sao ai mà không có tính toán của riêng mình?
"Chư vị cứ yên tâm, linh vật này đối với ta xác thực vô cùng trọng yếu, hiện tại chỉ có thể độc chiếm, sau này gặp được linh vật có giá trị khác, lại để cho chư vị đạo hữu ưu tiên lấy trước." Xích Vân Tang cũng biết bản thân không nói lời nào mà trực tiếp độc chiếm Chí Mộc Nham Tủy loại dị bảo như vậy thì cũng không hay lắm, lúc này liền mở miệng an ủi mọi người. Nhưng trên miệng có nói khách khí hơn nữa, cũng không có khả năng bảo bọn họ nhường ra được, dù sao Chí Mộc Nham Tủy cũng chỉ có một gốc.
"Nếu Xích đạo hữu đã nói như vậy, chúng ta tự nhiên là không ý kiến. Nhưng túi trữ vật của những người khác thì để cho ta làm chủ. Xích đạo hữu sẽ không phản đối chứ." Vương Đà Quái cười đắc ý nói.
"Vương đạo hữu cứ nhìn mà phân chia ra là được." Xích Vân Tang tự cảm thấy không tiện phản đối, liền lơ đễch liếc nhìn về phía Lục Tiểu Thiên một cái. Vương Đà Quái nói như vậy, tự nhiên là muốn tranh giành quyền phân phối. Nhưng trong đội ngũ này ngoại trừ y thì thực lực của hai người Vương Đà Quái và Hà Hữu Sinh là mạnh nhất. Tuy rằng y biết rõ mình đáp ứng Vương Đà Quái khẳng định sẽ khiến cho Lục Tiểu Thiên bị đối xử khác biệt, nhưng vì làm lắng lại sự khó chịu trong lòng mọi người, Xích Vân Tang cũng chỉ có thể lựa chọn nên lấy hay bỏ.
Trên mặt Lục Tiểu Thiên lóe qua một tia không vui, nhưng cũng không hề nói gì, thực lực quyết định hết thảy, ví dụ trước mắt chính là điều khắc họa tốt nhất.
Vương Đà Quái cười lạnh liếc nhìn Lục Tiểu Thiên một cái. Quả nhiên không ngoài sở liệu, một số linh vật có giá trị khác chủ yếu để là Vương Đà Quái và Hà Hữu Sinh phân chia. Sau đó Bạch Linh và Dương Thúy Vân hai người cũng đều chia được không ít. Cuối cùng chỉ là phân cho Lục Tiểu Thiên một chút linh thạch làm tượng trưng, trong đó đa phần chủ yếu chỉ là trung phẩm và hạ phẩm linh thạch. Đối với túi trữ vật của tu sĩ Kim Đan kỳ mà nói, số lượng linh thạch này thật sự là cực kỳ bần cùng.
Khuôn mặt Lục Tiểu Thiên tái nhợt, ngồi ở một bên. Đối với số tài vật ít ỏi không tới mười vạn hạ phẩm linh thạch mà bản thân được phân chia, hắn cũng không hề cự tuyệt. Nếu như hắn cự tuyệt, tin rằng với con người của Vương Đà Quái, tuyệt đối sẽ thuận nước đẩy thuyền mà thu lại toàn bộ, hơn nữa còn khiến hắn càng thêm khó chịu. Nếu đã như vậy, muỗi dù có nhỏ nhưng cũng là thịt, cứ thu lấy là được.
Nhìn thấy Lục Tiểu Thiên im lặng không lên tiếng thu lấy phần của bản thân rồi đi qua một bên. Trong lòng Vương Đà Quái có chút kinh ngạc. Vốn y còn tưởng rằng Lục Tiểu Thiên sẽ dị nghị, tới lúc đó y sẽ nói rằng thực lực Lục Tiểu Thiên không đủ, chỉ biết dựa vào pháp bảo lợi khí để trốn tránh, khiến cho Lục Tiểu Thiên không thể nào xuống đài được.
Không ngờ tới Lục Tiểu Thiên lại im lặng ngoan ngoãn như thế, thật sự là ngoài dự liệu của Vương Đà Quái. Hắn có thể nhẫn nại như vậy, hiển nhiên cũng không phải là người bình thường. Bất quá cho dù tâm trí hắn có tốt hơn nữa, cũng cần phải có thời gian nhất định để trưởng thành. Hiện tại thực lực không đủ thì có tác dụng cái rắm gì, một khi không có cái tên gia hỏa Xích Vân Tang ở đây, thu thập Lục Tiểu Thiên cũng chỉ là chuyện nhấc tay với Vương Đà Quái mà thôi.