Chương 630: Tuyệt cảnh?
Chương 630: Tuyệt cảnh?
Chỉ là đối mặt với một trảo của con Hùng Yêu thực lực tương đương với Kim Đan kỳ, Lục Tiểu Thiên vẫn theo bản năng khống chế cặp chén sứ đen trắng phòng ngự kín kẽ hơn.
Ầm!
Một chưởng của Hùng Bá vỗ lên trên cặp chén sứ đen trắng đó, chỉ bất quá phòng ngự của kiện pháp khí này lại có chút ngoài ý liệu của nó. Trong mắt Hùng Bá lóe qua một tia thần sắc phẫn nộ, hét lớn một tiếng, phía trên cặp móng vuốt lóe qua một luồng ánh sáng xám, bên trên giống như có thêm một tầng lân giáp. Hai móng vuốt của Hùng Bá liên tục vung lên giống như là huyễn ảnh, không ngừng đánh lên trên cặp chén sứ đen trắng đó.
"Xin hạ thủ lưu tình!" Lúc này lổ hỏng của cấm chế trên không trung vẫn chưa hoàn toàn khép lại, lại có một bóng người lóe lên tiến vào, nhìn thấy một màn trước mắt không khỏi biến sắc, người này không ngờ lại là Xích Vân Tang.
Hùng Bá làm sao lại nghe lời của Xích Vân Tang, lần nữa một trảo vỗ xuống.
Cặp chén sứ đen trắng thừa nhận không dưới mấy chục lần công kích của Hùng Bá, lúc này đã không thể chịu đựng nổi nữa, lập tức nứt vỡ tan, Lục Tiểu Thiên ở bên trong bị chấn động đến mức phun ra một ngụm máu tươi, thân hình chật vật từ bên trong bay ra.
Trong mắt Hùng Bá tràn ngập sát khí, trong mắt Lục Tiểu Thiên cũng hiện lên vẻ ngoan độc, trước sau gì cũng phải chết, cho dù là chết, cũng không thể chết quá mức uất ức, chỉ bất quá khi Lục Tiểu Thiên vừa mới hạ quyết tâm, cục diện tựa hồ lại xuất hiện một chút biến hóa.
Lục Tiểu Thiên chỉ cảm thấy giọng nói của người này vô cùng quen thuộc, thậm chí không cần ngẩng đầu nhìn, liền biết người này chắc chắn là Xích Vân Tang. Chỉ là trước đó đã tách ra với Xích Vân Tang một lần, không nghĩ tới Xích Vân Tang lần này lại đi cùng với đám lão quái Nguyên Anh kỳ.
"Thế nào, nói ra lý do gì mà không được giết tiểu tử này xem?" Vị trung niên nam tử trên mặt có hai bên Âm Dương gọi là Tuyệt Tâm Chân Nhân nhìn lướt qua Xích Vân Tang đang đáp xuống nói.
"Lẫm tiền bối, tên tu sĩ tóc bạc này tuy rằng tu vi không cao, nhưng trình độ trận pháp quả thật là không thấp, là kẻ mà vãn bối hiếm thấy trong đời, lưu lại tính mạng người này về sau có thể có tác dụng lớn." Xích Vân Tang cung kính chắp tay nói.
"Ân? Trận Pháp Sư? Nếu như là vậy thì thật sự không nên giết. Hùng Man Tử, ba người chúng ta tu vi tuy rằng rất cao, nhưng những khu vực cấm chế phụ cận Phiêu Miểu Điện này cũng có áp chế nhất định với chúng ta, hơn nữa khí tức trên thân chúng ta tỏa ra quá nhiều, không ít địa phương ở Phiêu Miểu Điện này tựa hồ đều có dấu hiệu muốn sụp đổ. Có thể thấy nơi này rất không thích hợp cho cường giả Nguyên Anh kỳ xông vào, một khi cấm chế ở xung quanh Phiêu Miểu Điện hoàn toàn trở nên hỗn loạn, sợ rằng ngay cả mấy lão quái như chúng ta đây cũng không thể tốt đẹp gì. Còn có khả năng sẽ làm tổn hại tới dị bảo bên trong Phiêu Miểu Điện, Phiêu Miểu Tôn Giả lúc trước cũng là cường giả hiếm có ở Lam Ma Hải Vực, không thể không có một chút bố trí, nếu như người trẻ tuổi này thật sự là một Trận Pháp Sư, sau này có thể thật sự có tác dụng lớn cũng nói không chừng, ngươi thấy thế nào?" Tuyệt Tâm Chân Nhân vịn vào vỏ đao hẹp dài bên hông nhìn con Yêu Tu tên Hùng Ngao nói.
"Đúng vậy a, Hùng Man Tử, ba người chúng ta thực lực tuy mạnh, nhưng cấm chế của Phiêu Miểu Điện quá mức kì lạ, tương đối mà nói có một số địa phương cũng không thể thừa nhận nổi lực lượng của chúng ta, nếu không trước đây cũng sẽ không bỏ ra thời gian dài còn không thu hoạch được gì. Ở loại địa phương cổ quái này muốn có thu hoạch, cũng không phải chỉ có thực lực là đủ. May mắn tiểu tử này lại là một Trận Pháp Sư, ta thấy con sát tinh kia của ngươi nên thu lại đi. Mặc dù Bắc Vực Tuyết Hùng nhất tộc của ngươi có nhiều lần trở mặt với Nhân tộc, nhưng tên tiểu tử tóc bạc trước mắt này giết thêm một tên không nhiều, giết ít đi một người cũng chẳng sao, lẽ nào ngươi còn thật sự cho rằng có thể giết tuyệt tất cả tu sĩ Nhân tộc sao?" Quỷ Tôn Giả cưỡi trên con Song Đầu Thi Thứu cũng lên tiếng nói.
"Vốn cho là gia hỏa này tu vi thấp nên cực kỳ vô dụng, đương nhiên là giết cho bớt việc, bất quá nếu đã có chút giá trị lợi dụng, tự nhiên là phải lưu lại, Bá nhi, trở về đi." Ánh mắt Hùng Ngao lóe lên vẻ hung ác ngang ngược, lớn tiếng phân phó nói.
Hùng Bá nghe xong lập tức nhấc thân lui lại, một đôi mắt trợn tròn trừng Lục Tiểu Thiên một cái.
Lúc này sau khi Lục Tiểu Thiên bị Hùng Bá bức ra khỏi cặp chén sứ đen trắng, đã giao thủ với nó không dưới mấy chục chiêu. Con Hùng Bá này thể trạng cường hãn dị thường, không chỉ có yêu lực cuồn cuộn không dứt, hơn nữa lực lượng nhục thân cũng lớn vô cùng. Lục Tiểu Thiên cầm Liệt Địa Đao dốc sức liều mạng, dưới tình huống chưa vận dụng những thủ đoạn khác, trong lúc giao chiến với Hùng Bá, từng đòn đều vô cùng nguy hiểm. Tốc độ của Hùng Bá cực nhanh, nếu không phải hắn có mấy đạo nguyên thần cộng thêm ảnh phân thân thỉnh thoảng có thể phân tán nhất định lực chú ý của Hùng Bá, sợ rằng cũng đã không kiên trì được đến hiện tại.
Nghe được Hùng Ngao ra lệnh cho Hùng Bá đình chỉ công kích, Lục Tiểu Thiên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, không nghĩ tới vào thời khắc mấu chốt có thể giúp hắn sống sót lại không phải là thực lực bản thân hắn, mà là trình độ trận pháp của hắn. Trong lòng Lục Tiểu Thiên không khỏi có chút than thở, có lúc bảo mệnh không phải chỉ dựa vào thực lực, vận khí cũng tương đối trọng yếu. Đương nhiên, nếu như thực lực của hắn có thể mạnh tới mức khiến cho hai Nguyên Anh lão quái, và con Hóa Hình kỳ Yêu Tu kia coi trọng, căn bản cũng sẽ không xuất hiện nguy hiểm vừa rồi.