Chương 647: Hai mặt giáp công
Chương 647: Hai mặt giáp công
Trong ánh mắt khó có thể tin được, Tuyệt Viễn phát hiện một đao súc thế của bản thân lại bị đối phương trực tiếp một đao bổ lui về sau mấy trượng, thậm chí chấn động đến khí tức của y có chút hỗn loạn, vội vàng ổn định thân hình, hơn nữa còn phải chống cự lại lực hút của Phi Thiên Sa Huyệt trên đỉnh đầu.
Lúc này Tuyệt Viễn mới biết Lục Tiểu Thiên chiến đấu với Hùng Bá lâu như vậy, tuyệt không phải là do may mắn. Khiến y thất kinh không phải chỉ là lực lượng của Lục Tiểu Thiên, mà là ở trong loại không gian bốn phía đều là loạn thạch và cát vàng, phần lớn khí tức đều bị động tĩnh của Phi Thiên Sa Huyệt che lấp, y súc thế đã lâu mới chém ra một đao. Nhưng Lục Tiểu Thiên trong quá trình giao thủ kịch liệt với Hùng Bá, không chỉ lực đạo không hề yếu đi, hơn nữa còn tựa hồ sớm có chuẩn bị, dự liệu được y sẽ xuất thủ vậy, trực tiếp chém ra một đao phong chết lộ tuyến tiến công của y. Hơn nữa còn mượn nhờ lực lượng va chạm với Hùng Bá bắn ngược ra, lại cộng thêm lực đạo của bản thân hắn. Hai thứ điệp gia lên nhau, tự nhiên là có thể đánh lui cả y.
Chân chính khiến Tuyệt Viễn chấn động chính là năng lực khống chế cục diện của Lục Tiểu Thiên, dưới tình huống giao thủ với Hùng Bá, còn có thể phân tâm chú ý tới cả y.
Nhưng lúc này trong lòng Lục Tiểu Thiên cũng đang cười khổ không thôi. Tuyệt Viễn tưởng rằng hắn đang ứng phó với Hùng Bá mà vẫn còn dư lực. Nhưng bản thân hắn lại biết khả năng của mình. Sở dĩ hắn có năng lực quan sát cục diện trận đấu mạnh như vậy, có thể trong thời gian ngắn mượn nhờ lực lượng của Hùng Bá, không phải là hắn còn có dư lực, mà là do hắn có nhiều nguyên thần có thể vừa đấu pháp vừa đồng thời phân tâm đa dụng. Nếu không, nếu như liều lĩnh chiến đấu, lấy một chọi hai, vừa rồi cho dù ứng phó được Hùng Bá, cũng sẽ bị một đao của Tuyệt Viễn làm bị thương không nhẹ.
Mới ứng phó Tuyệt Viễn xong, Hùng Bá đã lao thẳng tới, hai cái móng vuốt trước thô to dũng mãnh như Hổ, mang theo yêu khí cường đại vỗ tới trước mặt Lục Tiểu Thiên. Ngân sắc hộ giáp trên móng vuốt trước có thể ngạnh kháng với Liệt Địa Đao, lại cộng thêm thể hình to lớn của Hùng Bá sau khi biến trở lại chân thân Bắc Vực Tuyết Hùng. Lúc này từ trên cao vỗ xuống, mang đến cho Lục Tiểu Thiên một loại cảm giác thái sơn áp đỉnh.
Vô luận là Hùng Bá, hay là Tuyệt Viễn đều không phải là hạng người dễ đối phó. Vừa rồi hắn chỉ là mượn thế mà thôi, với kinh nghiệm chiến đấu phong phú của hai người, tự nhiên là sẽ không cho Lục Tiểu Thiên cơ hội lần thứ hai như vậy. Một mình độc chiến tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ Lục Tiểu Thiên này lâu như vậy mà vẫn chưa thể đánh bại được hắn, mặt Hùng Bá đã nóng như lửa đốt. Nếu như hai người còn không thể bắt được tên Lục Tiểu Thiên, phỏng chừng cuộc chiến này mà để phụ thân y biết được, cũng sẽ xem thường y hơn. Dù sao Hùng Ngao tuy rằng là phụ thân y, nhưng Bắc Vực Tuyết Hùng cực kỳ hiếu chiến, càng coi trọng hậu đại có sức chiến đấu mạnh mẽ hơn. Nếu như bởi vì như vậy mà bị phụ thân xem thường, Hùng Bá như thế nào cũng không tiếp nhận được.
Thừa dịp vừa rồi Lục Tiểu Thiên chém ngược về sau ép lui Tuyệt Viễn, Hùng Ba thi triển ra truyền thừa chiến kỹ của Bắc Vực Tuyết Hùng nhất tộc. Lúc này Hùng Bá đứng thẳng người lên, toàn thân trên dưới tỏa ra một cỗ khí tức man hoang, lông mao tuyết trắng đó dựng đứng lên từng sợi.
"Hùng Vương Trấn Sơn!"
Cơ thể tuyết trắng khổng lồ giống như một ngọn núi nhỏ trấn áp về phía Lục Tiểu Thiên. Hai cái móng vuốt trước gắt gào giữ chặt lấy Liệt Địa Đao của Lục Tiểu Thiên. Lúc này, Hùng Bá rống lên điên cuồng không thôi, ý đồ muốn trực tiếp dùng lực lượng cường hãn của Bắc Vực Tuyết Hùng sau khi biến thân trấn áp Lục Tiểu Thiên.
Thân thể Lục Tiểu Thiên vang lên tiéng kèn két, hai tay cầm đao muốn rút ra, nhưng lại chỉ cảm thấy đôi tay nặng giống như đeo chì vậy, lực lượng nguyên thần tinh phách của Đế Đồng Yêu Lộc trong cơ thể tiêu hao với tốc độ cực nhanh.
Trong mắt Lục Tiểu Thiên lóe qua một tia hàn quang. Lúc này hai tay hắn đã không cách nào rút ra được, nhưng hắn vẫn còn một đòn sát thủ khác, bất quá chỉ đáng tiếc là Tuyệt Viễn ở phía sau cũng đã giết tới.
Thật là đáng tiếc, Lục Tiểu Thiên hít vào một hơi, dùng phó nguyên thần khống chế túi trữ vật, bên trong bay ra mấy khối trận bàn, trong nháy mắt Bát Quái Tỏa Yêu Trận đã bố trí thành công.
Âm Dương Ngư đầu đuôi tương liên, hình thành một cái Thái Cực Đồ hình tròn ngăn ở sau lưng Lục Tiểu Thiên.
Một đao của Tuyệt Viễn bổ lên trên Thái Cực Đồ do Âm Dương Ngư tạo thành, tuy rằng có lực lượng trận pháp cuồn cuộn không ngừng chống đỡ, nhưng Thái Cực Đồ do Âm Dương Ngư một đen một trắng rất nhanh đã xuất hiện dấu hiệu bất ổn.
"Một cái trận pháp bình thường mà muốn ngăn cản ta, thật là nằm mơ." Tuyệt Viễn hừ lạnh một tiếng, tựa hồ cảm giác được lực lượng trận pháp này không thể ngăn nổi y, nhưng muốn hoàn toàn phá tan trận pháp này cũng cần phải có thời gian nhất định. Mắt thấy Lục Tiểu Thiên sắp bị Hùng Bá trấn áp, Tuyệt Viễn tự nhiên là không cam lòng rớt lại phía sau. Thân hình nhoáng lên, liền từ bên cạnh vòng qua, chỉ cần ở trong Bát Quái Tỏa Yêu Trận này, tốc độ của Tuyệt Viễn làm sao có thể nhanh hơn Âm Dương Ngư.
Âm Dương Ngư đầu đuôi tương liên hình thành nên Thái Cực Đồ nhoáng lên liền ngăn cản ở trước người Tuyệt Viễn. Cứ như vậy lặp lại mấy lần, Tuyệt Viễn mặt sa sầm như nước, biết rằng muốn công kích được Lục Tiểu Thiên, mà không phá tan trận pháp này là không có khả năng.
"Tìm chết!" Nhìn thấy ưu thế của Hùng Bá càng ngày càng rõ ràng, Tuyệt Viễn nóng vội không thôi. Hai tay cầm đao, thân thể giống như con quay chuyển động xoay tròn. Khi Tuyệt Viễn điên cuồng xoay tròn, từng đạo đao khí giống như là cuồng phong cuốn về phía Thái Cực Đồ do Âm Dương Ngư tạo thành.