Chương 651: Tiển Mộc Hoa Đan
Chương 651: Tiển Mộc Hoa Đan
"Chỗ ta đây có hai viên linh đan dùng để trị thương, ngươi phục dụng trước đi. Đối với thương thế của ngươi chắc hẳn là có trợ giúp không nhỏ." Trong lòng Xích Vân Tang tính toán một phen, lấy ra một cái bình nhỏ màu trắng, từ bên trong đổ ra hai viên linh đan màu xanh biếc óng ánh.
"Tiển Mộc Hoa Đan!" Nhìn thấy hai viên đan dược này, trên mặt Lục Tiểu Thiên hiện lên mấy phần kinh hãi. Loại đan dược chữa thương này đối với tu sĩ Kim Đan hậu kỳ mà nói cũng cực kỳ khó có được. Nếu quả thật cho hắn sử dụng, thương thế cần mấy năm mới có thể lành lặn, có lẽ chỉ còn cần mấy tháng là được. Nếu như đổi kẻ bị thương là Xích Vân Tang loại người có tu vi vô cùng tinh thâm, thời gian có lẽ còn ngắn hơn một chút.
"Vậy liền đa tạ Xích đạo hữu." Lục Tiểu Thiên tiếp nhận hai viên Tiển Mộc Hoa Đan rồi nói lời cảm tạ. Hắn rõ ràng nhìn thấy khóe miệng Xích Vân Tang có chút run rẩy, chắc hẳn nội tâm cũng đang đau xót không thôi.
"Lục đạo hữu không cần phải khách khí, ta đưa đan dược trân quý như thế cho Lục đạo hữu, cũng là có chỗ cần cầu cạnh, hi vọng Lục đạo hữu giúp ta tìm được Kết Anh Quả. Sau khi chuyện thành công, tất có hậu tạ. Một khi ta kết thành Nguyên Anh, Lục đạo hữu chính là ân nhân lớn nhất của ta." Xích Vân Tang vẻ mặt thành khẩn nói.
"Lấy thực lực của ta, ở Phiêu Miểu Điện này là bước đi nào cũng đều rất khó khăn. Trên thực tế nếu như không phải trước đây vừa hay gặp được mọi người, chỉ sợ đã chết ở trong tay Thiết Thi Bọc. Chỉ cần Xích đạo hữu có thể bảo đảm ta không việc gì, cống hiến chút sức lực cho Xích đạo hữu, tự nhiên là phận sự của ta." Lục Tiểu Thiên ngoài miệng khách khí, nhưng trong lòng lại đột nhiên cảm nhận được một cỗ cảm giác nguy cơ. Đối với sự sát phạt quả quyết, tâm trí cực cao của Xích Vân Tang, Lục Tiểu Thiên sớm đã kiến thức qua. Cho tới bây giờ, Lục Tiểu Thiên không cảm thấy đi cùng với Xích Vân Tang có thể chiếm được lợi ích gì, lại thêm việc thực lực chênh lệch, biện pháp duy nhất chính là kính nhi viễn chi (tránh đi thật xa).
Bây giờ đối phương cần tìm Kết Anh Quả. Trước đó, giá trị lớn nhất của bản thân với Xích Vân Tang thì không cần nói cũng biết, chỉ là sau khi Xích Vân Tang có được Kết Anh Quả, y đến cùng là sẽ cảm ân mà lưu tính mạng hắn lại, vẫn là vì giữ bí mật mà giết người diệt khẩu. Là loại sự tình mà không ai có thể nói chính xác được.
Lục Tiểu Thiên càng có khuynh hướng tin rằng Xích Vân Tang sẽ chọn vế sau là giết người diệt khẩu.
Dù sao Kết Anh Quả liên quan quá lớn, một khi tiết lộ phong thanh, với thực lực mạnh mẽ tuyệt đối của Xích Vân Tang, cũng chưa chắc có thể giữ lại được. Biện pháp ổn thỏa nhất tự nhiên là khiến những người biết được nội tình toàn bộ đều biến mất.
"Ha ha, tốt, đợi sau khi ta kết thành Nguyên Anh, Lục đạo hữu chính là người thân tín nhất của ta." Xích Vân Tang nghe vậy liền cười lớn, bộ dạng tâm tình vô cùng vui sướng.
Được sự giúp đỡ của Xích Vân Tang, Lục Tiểu Thiên từ hãm sâu trong đất đá cũng đã thoát khốn đi ra.
Xích Vân Tang trực tiếp mang theo Lục Tiểu Thiên lăng không phi hành. Dù sao vừa rồi hắn cùng Hùng Bá, Tuyệt Viễn hai người đại chiến một trận, còn không biết việc này lúc nào sẽ truyền vào tai tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Nơi đây không nên ở lâu, vẫn là sớm rời đi càng tốt. Xích Vân Tang coi như có lợi hại hơn nữa, một khi tu sĩ Nguyên Anh kỳ giáng lâm, muốn tiêu diệt Xích Vân Tang cũng chỉ là sự tình nhấc tay nhấc chân mà thôi.
Lục Tiểu Thiên tùy ý mặc Xích Vân Tang mang theo bản thân phi hành. Bản thân phối hợp đả tọa, hấp thu dược lực của Tiển Mộc Hoa Đan. Đối mặt với dạng người tính thông âm mưu quỷ kế như Xích Vân Tang, diễn trò thì phải diễn cho đủ. Dù sao nếu hắn cứ cố ý trì hoãn việc khôi phục thương thế, với sự lão luyện của Xích Vân Tang, nhất định có thể phát giác được. Nếu như bởi vì như thế mà khiến cho Xích Vân Tang cảnh giác, ngược lại được không đủ bù mất. Cho dù là công hiệu của Tiển Mộc Hoa Đan có tốt hơn nữa, lúc này trên thân hắn có hơn mười chỗ xương cốt đứt gãy, lại cộng thêm nội thương, tuy có sự giúp đỡ của Tiển Mộc Hoa Đan, nhưng chí ít cũng cần hai ba tháng thời gian mới có thể khôi phục, nói cách khác hắn vẫn còn có một đoạn thời gian để suy nghĩ kế thoát thân.
Mà khiến Lục Tiểu Thiên âm thầm cảm thấy mừng rỡ chính là phương hướng Xích Vân Tang tiến lên cũng chính là chỗ vị trí ẩn thân Thiết Thi Bọc nói tới. Đằng sau chỉ cần thời cơ chín muồi, hắn vẫn có chút nắm chắc nhất định sẽ thoát thân. Chỉ là bây giờ quay đầu ngẫm nghĩ lại hành động của Thiết Thi Bọc thật đúng là kỳ quặc dị thường, vừa mới bắt đầu đã muốn đẩy hắn vào tử địa cho thống khoái, nhưng không biết từ lúc nào bắt đầu, thái độ của Thiết Thi Bọc lại bỗng nhiên chuyển biến.
Lục Tiểu Thiên lúc trước bị Chu Thông đuổi giết chỉ có thể dùng truyền tống trận để đào mệnh, lẻ loi một mình đi vào Lam Ma Hải Vực này. Ở Lam Ma Hải Vực vô thân vô thích, huống chi là cái Phiêu Miểu Điện bị phong bế đã lâu này. Chỉ là thái độ của Thiết Thi Bọc vì sao lại đột nhiên chuyển biến như thế? Nếu là có ý đồ khác với hắn, vào lúc trước khi Phi Thiên Sa Huyệt hoàn toàn hút đi, y đang chịu phải thống khổ to lớn mà cũng vẫn lên tiếng nhắc nhở hắn. Lục Tiểu Thiên không cảm thấy Thiết Thi Bọc còn có thể mưu đồ được gì. Dù sao vô luận là Xích Vân Tang, hay là Hùng Bá, Tuyệt Viễn, đều không phải là những người mà Thiết Thi Bọc có thể dễ dàng đối phó được.
"Chẳng lẽ tên Thiết Thi Bọc đó sau khi bị hút vào Phi Thiên Sa Huyệt mà vẫn chưa chết?" Trong lòng Lục Tiểu Thiên đột nhiên hiện lên một cái ý nghĩ như vậy. Nó có chút điên cuồng, nhưng lại cảm thấy có mấy phần khả năng. Nếu không phải có mưu đồ, vào lúc trước khi chết, còn đáng để lên tiếng nhắc nhở một người vô thân vô thích như hắn sao?