Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 670 - Chương 670: Lợi Dụng Cấm Chế (2)

Chương 670: Lợi dụng cấm chế (2) Chương 670: Lợi dụng cấm chế (2)

Chưa tới chốc lát, Hùng Bá đã mệt tới thở hồng hộc, cảm giác còn mệt hơn chiến đấu với một tu sĩ Kim Đan kỳ đỉnh phong. Đấu pháp với tu sĩ, địch nhân chung quy cũng là cơ thể huyết nhục, nhưng kiếm khí vô cùng vô tận đản sinh từ trong hư không lại khiến trong lòng sinh ra cảm giác tuyệt vọng.

Hùng Bá cũng đã vận dụng mấy loại linh vật bổ sung pháp lực mà y mang theo trên người, đều là phụ thân của y ban cho. Lúc bình thường Hùng Bá cũng không nỡ dễ dàng sử dụng. Lúc này vì để bảo mệnh, có bỏ ra bao nhiêu cũng không tiếc, còn mạng thì mới còn có sau này.

"Lục đạo hữu, chúng ta ngừng tay giảng hòa được không. Ân oán trước đó chúng ta hãy một bút xóa sạch đi. Với trình độ trận pháp của đạo hữu, chỉ cần ta nói tốt vài câu, tuyệt đối có thể trở thành đại tướng đắc lực dưới tay phụ thân ta. Nếu được phụ thân ta thưởng thức, chẳng phải sẽ còn mạnh hơn hiện tại nhiều sao. Chúng ta trước đó tuy rằng có tranh đấu, nhưng song phương đều có tổn thất, nói đến thì ta còn thua thiệt nhiều hơn một chút. Nếu như đạo hữu thật sự giết chết ta, đó chính là triệt để kết tử thù với phụ thân ta. Đạo hữu chỉ là một tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, đắc tội với dạng cường giả trong Yêu Tu như phụ thân ta, sợ rằng cũng cản bản không thể nào còn sống mà rời khỏi Phiêu Miểu Điện được! Thay vì không ai đạt được lợi ích gì, chi bằng chúng ta đều dừng tay!" Sau khi tiêu hao hết món linh vật cuối cùng dùng để bổ sung pháp lực, thậm chí Hùng Bá còn âm thầm thi triển thủ đoạn cầu cứu phụ thân, chỉ là phụ thân y có thể thuận lợi nhận được tin tức hay không, trong lòng Hùng Bá cũng không hề nắm chắc. Và cho dù có nhận được tin tức, rồi có thể kịp thời chạy tới cứu y hay không, cũng là biến số không rõ. Hiện tại trong lúc sinh tử quan đầu, Hùng Bá cuối cùng cũng hạ thấp thái độ, lên tiếng cầu hòa với Lục Tiểu Thiên.

Lúc này Hùng Bá đã không còn nhìn thấy được vị trí Lục Tiểu Thiên đang đứng, nhưng Hùng Bá suy đoán Lục Tiểu Thiên nhất định đang đứng ở nơi cách y không xa, nhìn y lâm vào trong quẫn cảnh.

Cho dù trên mặt Hùng Bá có một lớp lông rậm rạp rất dài, nhưng y vẫn cảm giác có một tràng sỉ nhục và uất ức mãnh liệt. Dồng thời hận ý trong lòng lại càng gia tăng theo cấp số nhân, chỉ muốn sau khi thoát khốn, xem y làm sau đối phó với tên tiểu tử này. Phụ thân y từ xưa đến nay luôn chán ghét Nhân tộc, lại làm sao thật sự để cho một tiểu tử Nhân tộc cáo mượn oai hùm dưới tay y.

Chỉ bất quá rất nhanh khiến Hùng Bá kinh hoảng lại là Lục Tiểu Thiên không ngờ không có bất kỳ phản ứng hồi đáp nào.

Kiếm khí ở bốn phía một đợt nối tiếp một đợt chém tới, Ngân hôi sắc đại thuẫn trong tay Hùng Bá sau khi thừa nhận quá nhiều kiếm khí công kích, cũng đã không kiên trì nổi nữa, hóa thành vô số điểm sáng ngân hôi sắc, biến mất vô ảnh vô tung.

Phốc, Hùng Bá trọng thương phun ra một ngụm máu lớn, khi ngân hôi sắc đại thuẫn bị hủy, y cũng phải thừa nhận đả kích phản phệ không nhỏ.

Nhưng ngân hôi sắc quyền sáo của Hùng Bá xác thực vô cùng bất phàm. Sau khi đại thuẫn biến mất, mấy đạo kiếm khí sắp chém lên thân Hùng Bá, quyền sáo đó không ngờ lại tự động biến mất từ trên tay. Sau đó lại giống như thủy ngân lưu động, lóe lên liền xuất hiện ở vị trí yếu hại là ngực và hông đang bị kiếm khí nhắm vào, ngăn lại hai kích chí mạng giúp Hùng Bá.

Nhưng kiếm khí chém lên sau lưng Hùng Bá thì không bị gì ngăn cản, một vết thương đẫm máu lập tức xuất hiện cùng với tiếng rên rỉ đau đớn của Hùng Bá.

Đúng là một kiện bảo vật không tồi, ánh mắt Lục Tiểu Thiên chớp động, không hổ là hậu đại trực hệ của Yêu Tu. Kiện pháp khí này e là không đơn giản, nhưng pháp khí có tốt hơn đi nữa, cũng sẽ vẫn lạc ở nơi này thôi. Kể từ khi Hùng Bá đuổi theo hắn tiến vào nơi này, kết cục đã được định sẵn.

Chỉ cần qua thêm chốc lát nữa, Hùng Bá lúc này đã sơn cùng thủy tận, tuyệt đối sẽ trở thành một bộ thi thể.

Chỉ bất cấm chế lúc này lại đột nhiên truyền đến một tràng chấn động kịch liệt, mấy luồng khí tức ba động cường đại lần lượt truyền đến.

Là Thiết Thi Bọc và Xích Vân Tang! Ánh mắt Lục Tiểu Thiên lóe lên. Tốc độ hai người tiến vào cấm chế lại nhanh như vậy, chỉ sợ tình hình không ổn lắm. Trên thực tế lúc này địa phương cấm chế mà Lục Tiểu Thiên tiến vào cách bên ngoài cũng không phải là xa.

Cứu người, nhưng cũng phải giết người! Ánh mắt Lục Tiểu Thiên đột nhiên trở nên sắc bén vô cùng. Lúc này tác dụng của phó nguyên thần lần nữa được phát huy. Cho dù hắn phải hướng dẫn cho hai người Xích Vân Tang và Thiết Thi Bọc tiến vào trong cấm chế nơi này, nhưng đồng thời hắn vẫn còn thể tranh thủ thời gian hạ độc thủ với Hùng Bá.

Lúc này Hùng Bá vẫn còn chưa chết, nhưng cũng gần như chỉ còn lại nửa cái mạng. Pháp lực đã gần như tiêu hao sạch sẽ. Trước đó Lục Tiểu Thiên dốc hết toàn lực mới có thể đánh trọng thương y, hơn nữa còn để y chạy thoát. Lúc này lại muốn giết chết y, lại không cần phí bao nhiêu khí lực. Nhắc đến chuyện này, quả thật đúng là có vài phần khúc chiết uyển chuyển.

Thế thân của Hùng Ngao và con Song Đầu Thi Thứu kia tùy thời đều sẽ giết tới, việc không thể chậm trễ! Thân hình Lục Tiểu Thiên bắn mạnh về phía trước, đồng thời không ngừng có kiếm khí chém lên người Lục Tiểu Thiên đang mạo muội xâm nhập. Cấm chế này lợi hại vô cùng, bất kỳ người này chạm phải đều sẽ bị công kích. Lục Tiểu Thiên muốn xông tới đó một kích giết chết Hùng Bá, đồng dạng cũng sẽ gặp phải kiếm khí công kích. Chỉ là hắn thân là một Trận Pháp Sư, lại cộng thêm sự lĩnh ngộ của hắn với cấm chế nơi này, nên có thể lựa chọn một con đường bị công kích tương đối nhỏ mà đi, nhưng cũng tuyệt đối có thể an toàn tránh đi mấy công kích này!

Lúc này lực lượng nguyên thần tinh phách của con cửu giai Tuyết Yêu Hùng kia mới chỉ tiêu hao một phần nhỏ. Dù sao từ nãy đến giờ Lục Tiểu Thiên chỉ là bỏ chạy, không hề chiến đấu chút nào nên cũng không tiêu hao quá nhiều. Lục Tiểu Thiên nhấc tay chém ra vài đao, lần lượt đánh tan những kiếm khí đang bắn ra, cũng không cần tốn quá nhiều khí lực.

"Lục đạo hữu, tình thế không ổn, mau chạy!"
Bình Luận (0)
Comment