Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 706 - Chương 706: Truyền Tống Rời Đi

Chương 706: Truyền tống rời đi Chương 706: Truyền tống rời đi

Bất quá rất nhanh, ánh mắt Lục Tiểu Thiên đã sáng lên. Trên một hòn đảo lơ lửng cách đó mấy trăm trượng, ở giữa mấy gốc đại thụ, có một bệ đá khổng lồ cổ kính được bao bọc bởi quầng sáng lấp lóe không ngừng. Tuy rằng niên đại đã quá xa xưa, quầng sáng đó cũng đã vô cùng mỏng manh, tựa hồ linh lực đã tiêu hao gần hết rồi, nhưng với khí tức trận pháp ba động truyền đến, Lục Tiểu Thiên có thể khẳng định đó chính là truyền tống trận mà hắn đang tìm.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên vui mừng, tốc độ lại nhanh thêm vài phần, nhanh chóng lao về phía truyền tống trận.

Lại có vài khí kình tàn dư đánh tới, Lục Tiểu Thiên tránh khỏi hai đạo trong đó. Như Ý Chiến Giáp di chuyển lên trên vai, ngăn cản lại một đạo cuối cùng. Lúc này thân thể trọng thương của hắn đã có chút không chịu nổi, lần nữa hộc ra máu. Nhưng sau khi trúng một kích này, tốc độ tiến lên của hắn cũng gia tăng thêm vài phần. Lục Tiểu Thiên cũng không bởi vì thương thế mà mất tập trung chút nào, mười mấy khối thượng phẩm linh thạch được hắn vươn tay đánh ra, lập tức bay về phía mấy cái khe rãnh dùng để đặt linh thạch của truyền tống trận.

Khi linh thạch vừa đặt vào, truyền tống trận liền phát ra tiếng ong ong, rồi bắt đầu xoay chuyển. Quầng sáng bên ngoài cũng trở nên sáng hơn. Thân là một Trận Pháp Sư, Lục Tiểu Thiên có thể rõ ràng cảm nhận được không gian ba động khi truyền tống trận này vận chuyển tạo thành.

"Lục đạo hữu, hiện tại truyền tống trận đã khởi động, đạo hữu hãy thả ta ra đi." La Trung Đình nói.

Chân Lục Tiểu Thiên không hề do dự mà bước vào trong truyền tống trận, sau đó lại trực tiếp thả nguyên thần của La Trung Đình trong Cấm Hồn Châu ra.

Tâm tình La Trung Đình hơi buông lỏng, tên tiểu tử Lục Tiểu Thiên này vẫn coi như là một người giữ chứ tín. Sau khi nhìn thấy truyền tống trận được kích hoạt liền thả y ra. Trên thực tế cho dù Lục Tiểu Thiên có tiếp tục giam cầm y trong Cấm Hồn Châu, y cũng không có bất kỳ biện pháp nào thoát được.

Sau khi thu hồi lại ánh nhìn từ trên người Lục Tiểu Thiên, La Trung Đình nhìn về phía nhục thân Phù Đồ Hành Tăng đang đại chiến với kiếm thai. Trong lòng dâng lên một sự kích động, cho dù nhục thân của Phù Đồ Hành Tăng đã không còn nguyên vẹn, nhưng vẫn còn mạnh hơn nhục thân Thiết Thi Bọc trước kia của y rất nhiều lần.

Đối với tâm tình ba động của La Trung Đình, bản thân Lục Tiểu Thiên lúc này đã ở trong truyền tống trận, tất nhiên là không thể nào cảm nhận được. Cho dù trước kia đã từng trải qua cảm giác truyền tống, nhưng không gian ba động ở hiện tại vẫn khiến cho hai mắt Lục Tiểu Thiên thấy như trời đất đang quay cuồng không thôi.

---

Một luồng hơi ẩm lạnh lẽo tràn vào, thẳng cho đến khi truyền tống trận đình chỉ vận chuyển, Lục Tiểu Thiên mới cảm nhận được hoàn cảnh xung quanh không ngờ cũng là một phế tích đã bị chìm trong làn nước lạnh lẽo. Bộ dạng càng giống như là một toà cổ thành đã bị bỏ hoang không biết bao nhiêu năm. Những tảng đá nằm dưới nước đã mọc đầy rong rêu bên trên, không ít tôm cua và một số loài cá sinh sống bên dưới.

Từ bên trong phế tích đi ra, Lục Tiểu Thiên phát hiện toà cổ thành đã bị bỏ hoang chìm dưới nước này không ngờ một chút cũng không nhỏ, hơn nữa còn giống như mê cung vậy. Đi hết hai vòng, hắn nhận ra bản thân lại quay về vị trí ban đầu. Nhưng Lục Tiểu Thiên cũng không hề hoảng loạn, đối với loại địa phương như là mê cung này, dùng Nguyên Quy Giáp để phá cục là tốt nhất.

Lục Tiểu Thiên ghi nhớ lại vị trí của truyền tống trận, thì thấy nó chỉ là đơn hướng từ Phiêu Miểu Điện truyền tống tới đây. Hắn căn bản không thể tìm được bất kỳ cách nào để truyền tống quay về. Nhưng căn cứ theo kinh nghiệm phán đoán, nơi này có không ít chỗ đã bị phá hủy. Truyền tống trận này mất đi công năng truyền tống ngược về cũng chính bởi vì sự hủy hoại đó.

Ánh mắt Lục Tiểu Thiên lóe lên, tuy rằng thương thế trong cơ thể không hề nhẹ, đặc biệt là những kiếm khí xâm nhập vào cơ thể, cực kỳ khó bài trừ ra. Nhưng tạm thời hắn có thể mạnh mẽ áp chế, hẳn là vẫn còn có thể kiên trì một đoạn thời gian.

Tuy nhiên, nếu như sau này có thể sửa chữa được cái truyền tống trận này, thì cũng sẽ không bị mất đi một con đường lui duy nhất. Dù sao lúc trước Lục Tiểu Thiên đã trải qua việc bị Chu Thông đuổi giết, phải nhờ vào truyền tống trận bỏ trốn. Lục Tiểu Thiên biết rằng khi đối mặt với địch nhân quá mức cường đại, nếu dựa vào thủ đoạn của bản thân, căn bản không thể nào thoát ra khỏi được lòng bàn tay đối phương, chỉ có thể mượn nhờ vào ngoại lực.

Truyền tống trận này tuy rằng đã bị tổn hại, nhưng trước tiên cũng phải ghi nhớ lại , về sau có khả năng tu sửa cũng không chừng. Dù sao nơi địa phương như Phiêu Miểu Điện này còn có quá nhiều khu vực vẫn chưa thăm dò hết. Ví như Kết Anh Quả, nếu như sau này không có biện pháp nào đạt được Kết Anh Quả, không chừng hắn sẽ còn nghĩ biện pháp quay lại Phiêu Miểu Điện này.

Tốn hết thời gian mấy canh giờ, Lục Tiểu Thiên đã khắc chế một bản truyền tống trận nơi này vào trong ngọc giãn. Đột nhiên Lục Tiểu Thiên cảm thấy một luồng hàn khí âm lãnh từ bốn phía xung quanh vọt tới. Luồng hàn khí lạnh lẽo đó khiến Lục Tiểu Thiên run rẩy, pháp lực trong thể nội nhanh chóng luân chuyển. Nhưng vốn hắn một mực đang mạnh mẽ áp chế kiếm khí do Phiểu Miễu Kiếm Thai phát ra xâm nhập vào cơ thể. Lúc này lại còn điều động một phần pháp lực để chống lại hàn khí, nhất thời thương thế trong cơ thể lại phát tác. Cả người sắc mặt trắng bệch, khóe miệng khó mà ức chế được chảy ra một dòng máu tươi.

Không nghĩ tới tại đây lại còn bạo phát ra hàn khí kinh người như vậy, ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ cũng khó mà ngăn cản, lại cộng thêm nơi này giống như mê cung vậy, đúng là không cần phải lo lắng truyền tống trận ở đây sẽ bị người khác phát hiện. Sắc mặt Lục Tiểu Thiên âm trầm bất định, vốn hắn còn dự định bố trí vài cái cấm chế, che giấu cả nơi này. Nhưng với thương thế hiện tại trong cơ thể không ngờ lại có chút dấu hiệu mất khống chế, phải nhanh chóng rời khỏi trước rồi nói. Lục Tiểu Thiên lau đi vết máu nơi khóe miệng, chân đạp mạnh xuống đất, cả người giống như là tiễn rời cung bắn thẳng lên trên.
Bình Luận (0)
Comment