Chương 712: Ngộ Kiếm Thạch Bi
Chương 712: Ngộ Kiếm Thạch Bi
Lục Tiểu Thiên bất giác hơi nghiền ngẫm một chút, hiện tại số pháp khí trên người hắn nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít. Hắn còn đang suy nghĩ xem khi nào mới có thể tu sửa lại Hoả Giao Cung, bù đắp lại những tổn thất trong các cuộc đại chiến gần đây. Mà công kích khoảng cách xa lúc này, Trấn Yêu Tháp chính là một lựa chọn không tồi. Tuy rằng Lục Tiểu Thiên chưa hề thấy qua tình cảnh Phù Đồ Hành Tăng sử dụng Trấn Yêu Tháp, nhưng công pháp khẩu quyết bên trong Trấn Yêu Tháp lại cao thâm mạc trắc, không hề kém hơn Thác Tháp Xích Diễm Ma Công. Tình cảnh khi Xích Vân Tang sử dụng kiện pháp khí đó, vẫn còn là ký ức mới mẻ trong đầu Lục Tiểu Thiên, công phòng nhất thể, cực kỳ lợi hại, hơn nữa còn có thể dùng Ngân Diệp Phật Đồng làm chủ thể. Lục Tiểu Thiên cũng chính là đang nghĩ sau khi Ngân Diệp Phật Đồng hấp thu Phạm La Linh Hỏa, thì tạm thời còn chưa quyết định sẽ tiếp tục sử dụng nó như thế nào, xem ra luyện chế Trấn Yêu Tháp thật sự là một lựa chọn không tồi.
Hơn nữa Trấn Yêu Tháp còn có thể luyện chế thành một bộ pháp khí "Thất Cấp Phù Đồ!". Chỉ bất quá vô luận là điều kiện luyện chế, hay là vận dụng Thất Cấp Phù Đồ đều dị thường nghiêm khắc. Trước tiên nguyên thần của người sử dụng phải vô cùng cường đại, có thể đồng thời khống chế bảy cái Trấn Yêu Tháp, hơn nữa linh vật luyện chế bảy cái Trấn Yêu Tháp này nhất định phải hoàn toàn giống nhau. Nếu không sẽ không thể nào phát huy ra được uy lực vốn có của nó, ngươc lại còn khiến cho linh tính xung khắc. Tình huống nghiêm trọng hơn là khi mạnh mẽ sử dụng sẽ còn dẫn tới phản phệ đáng sợ.
Đừng nói là luyện chế Thất Cấp Phù Đồ, ngay cả linh vật cần để luyện chế một cái Trấn Yêu Tháp cũng đã cực kỳ hiếm thấy, muốn thu thập đủ tài liệu của bảy cái Trấn Yêu Tháp, sợ rằng dù là chí cường giả trong Hóa Thần Kỳ, cũng chưa hẳn có khả năng làm được.
Nhưng càng quan trọng nhất chính là Trấn Yêu Tháp do ngàn năm Ngân Diệp Phật Đồng luyện chế ra, chỉ cần lắng đọng đủ thời gian, lại cộng thêm pháp lực hùng hậu ngày đêm uẫn dưỡng, cơ hồ không hề có chút cản trở nào liền có thể trực tiếp tấn giai trở thành thông linh pháp khí. Mà cả bộ Thất Cấp Phù Đồ, lại cho thêm vào mấy loại linh vật hiếm thấy, càng có hy vọng trở thành pháp bảo.
Trong mắt Lục Tiểu Thiên mang theo vài phần hy vọng, tuy rằng lúc trước không lập tức chụp lấy Kết Anh Đan vào tay quả thật có chút đáng tiếc, nhưng có thể đạt được một bộ công pháp như vậy, cũng đã là một chuyện không tồi rồi.
Chỉ là Thất Cấp Phù Đồ tuy tốt, nhưng lúc này cũng không thể không tạm thời bỏ qua một bên. Chí ít đợi sau khi hắn giải quyết được vấn đề thương thế, mới có thể cân nhắc về nó nhiều hơn.
Đúng rồi, ngoài ra còn có một tấm bia đá nữa, Lục Tiểu Thiên lấy ra một tấm bia đá màu xanh to chừng một trượng, nhưng sau khi nhìn thấy kiếm quyết trên tấm bia đá xanh lam, Trên mặt Lục Tiểu Thiên không khỏi lộ ra mấy phần khổ sở. Có vẻ như những gì mà La Trung Đình nói cũng có mấy phần sự thật trong đó. Phù Đồ Hành Tăng thực sự đã đánh cắp tấm bia đá có khắc kiếm quyết của của Phiêu Miểu Tôn Giả, hoặc đây là một khối Ngộ Kiếm Thạch Bi chưa từng nghe nói qua. Khi Lục Tiểu Thiên vừa đưa thần thức vào, bên trong không hề có khẩu quyết, chỉ có Kiếm khí tung hoành qua lại, từng đạo từng đạo kiếm khí đi qua đi lại, phiêu miểu bất định, dường như không có chút quy tắc nào, nhưng lại như có một quy luật mơ hồ lúc có lúc không, đi theo quỹ tích lướt qua trên không trung của kiếm khí.
Không hề có chiêu thức gì phức tạp, không hề có khẩu quyết tối nghĩa nào, chỉ là một loại kiếm khí khiến người ta cảm thấy vô cùng bình thường, phảng phát như cái kiếm khí này đã tự nhiên tồn tại ở nơi này rồi. Lúc thần thức Lục Tiểu Thiên vừa tiến vào, liền cảm nhận được loại xinh đẹp dị thường. Ngoại trừ điều này ra, thì không có thu hoạch gì, Lục Tiểu Thiên thu hồi lại thần thức từ trong Ngộ Kiếm Thạch Bi, tiện tay đưa luôn nó vào trong kết giới.
Nhưng Lục Tiểu Thiên rất nhanh đã nhịn không được mà kêu lên kinh ngạc, hắn cảm thấy mức độ xao động của Phiêu Miểu kiếm khí trong cơ thể đã có chút giảm đi so với trước. Phát hiện này lập tức khiến cho Lục Tiểu Thiên vui mừng không thôi, Phiêu Miểu kiếm khí trong cơ thể là do kiếm thai mà Phiêu Miểu Tôn Giả lưu lại phát ra, là vô địch kiếm ý của Phiêu Miểu Tôn Giả. Tuy rằng số lượng không nhiều, nhưng mức độ kiến cố vượt qua khả năng Lục Tiểu Thiên có thể thừa nhận. Nếu như không phải hắn lợi dụng pháp lực trong Pháp Châu cách một đoạn thời gian trị liệu một phần thương thế trong cơ thể, Lục Tiểu Thiên cũng đã không kiên trì được tới hiện tại. Nhưng Hàn Băng Chi Dũ chỉ có tác dụng khiến cho vết thương khép miệng, lại không thể nào tiêu trừ được kiếm khí trong cơ thể. Lục Tiểu Thiên hiện tại cũng đang rất khổ sở và bất lực, nên mới dời lực chú ý lên trên ngọc giản và tấm bia đá. Vốn hắn còn ôm mấy phần tâm lý bệnh cấp loạn cầu y (bệnh tình nghiêm trọng, khắp nơi cầu y). chỉ là không nghĩ tới khối Ngộ Kiếm Thạch Bi lại thật sự có hiệu quả.
Lúc này Lục Tiểu Thiên mới coi như chân chính thở phào một hơi, nếu như đã phát hiện được diệu dụng của Ngộ Kiếm Thạch Bi. Lục Tiểu Thiên tự nhiên là sẽ không bỏ lỡ, lần nữa đưa thần thức của mình vào trong đó quan sát kiếm khí phiêu lãng bên trong Ngộ Kiếm Thạch Bi, suy nghĩ về những quy luật mơ hồ bên trong đó.
Ngoài ra các phó nguyên thần cũng đều bận việc của mình, đồng thời vừa thôi diễn trận pháp, uẫn dưỡng Như Ý Chiến Giáp, mà lúc này trong Nguyệt Ẩn Sơn Trang cũng là ám triều cuồn cuộn, còn Lục Tiểu Thiên lại ở bên trong lầu trúc bế quan tạm thời vẫn không phát giác được.