Chương 739: Người áo đen thần bí
Chương 739: Người áo đen thần bí
"Bằng hữu lộ nào, không ngờ lại dám quản chuyện của Ngân Lan Đại Đạo Tặc ta, oan gia dễ kết không dễ giải, ta khuyên bằng hữu không nên xen vào chuyện người khác, nếu không sẽ tự dẫn lửa thiêu thân." Nhìn thấy tên địch nhân đột nhiên xuất hiện này, tốc độ Ngân Lan Đại Đạo Tặc không khỏi chậm lại.
Vốn y dự định bản thân sẽ rời đi trước, thạch hầu ở phía sau sẽ từ từ theo sau. Nhưng hiện tại có thêm một người áo đen này, y nếu như chạy đi trước, linh thú Trường Tí Thạch Hầu của y chắc chắn sẽ bị xé tan thành mảnh vụn. Y có thể tiêu soái đến hiện tại, ngoại trừ thực lực của bản thân thì Trường Tí Thạch Hầu cũng có tác dụng không thể coi thường. Y tự nhiên sẽ không thể nào bỏ mặc linh thú bản thân đã nuôi dưỡng hơn hai trăm năm qua mà rời đi.
Ý thức được người mới tới này không đơn giản, Ngân Lan Đại Đạo Tắc không đợi người áo đen đó đuổi theo liền dừng lại. Chỉ bất quá chưa còn đợi y đáp xuống đất, người áo đen đó lật tay lại, trong tay liền có thêm một thanh trường cung màu đỏ. Người áo đen lập tức giương cùng gài tên, khí tức dọa người đó khiến cho Ngân Lan Đại Đạo Tặc đang bị nó khóa chặt có chút hít thở không thông. Sự giao tranh giữa hai cao thủ Kim Đan kỳ khiến cho Tào Hỉ Nhi vốn đang hôn mê dần dần tỉnh lại, nhìn thấy bản thân cả người chỉ vẻn vẹn được phủ bằng một lớp vải mỏng, lập tức vừa thẹn vừa giận. Nhưng nàng lúc này đã bị Ngân Lan Đại Đạo Tặc chế trụ, thân thể yếu ớt vô lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi sự việc phát sinh. Địch U Khuyển và Trường Tí Thạch Hầu đại chiến thành một đoàn ở cách đó không xa, toàn bộ Hầu Phủ bị đại chiến của hai con linh thú cấp Kim Đan kỳ này phá thành một mớ hỗn độn.
Phụ thân đã dẫn theo toàn bộ cao thủ trong Hầu Phủ đi Hắc Thiên Sơn Mạch chinh chiến, trong phủ hoàn toàn không còn cao thủ nào khác. Bất quá người áo đen vừa mới xuất hiện lúc này, rõ ràng hoàn toàn không chung một bọn với kẻ đang ý đồ bắt bản thân đi, nhưng cũng không có khả năng là người của Hầu Phủ. Vì Hầu Phủ lúc này đã không có cao thủ Kim Đan kỳ nào tọa trấn.
Trong lúc giật mình hoảng hốt, Ngân Lan Đại Đạo Tặc vươn tay lấy ra một thanh Ngân Lan nhuyễn kiếm, đánh ra từng đạo kiếm quang, giống như từng đóa hoa Lan đang nở rộ, xinh đẹp và chí mạng. Trong nháy mắt, xung quanh người áo đen mới tới đó đã bị những đóa hoa Lan nở rộ vây thành một vòng.
Sát khí nở rộng trên từng đóa hoa Lan đó đủ để khiến cho một tu sĩ Trúc Cơ kỳ cảm giác được không khí giống như đã bị đông cứng lại, bóp chết toàn bộ sinh cơ.
Người áo đen mới tới này cũng không hề có động tác dư thừa nào, bàn tay khẽ buông ra, một mũi tên lao vun vút về phía trước, một tiễn phá không. Những đóa Ngân Lan vô cùng yêu diễm trước mắt giống như là bong bóng nước, dưới sự tác động của ngoại lực, lập tức vỡ vụn, mũi tên đó giống như là lưu tinh cản nguyệt bắn về phía Ngân Lan Đại Đạo Tặc.
Ngân Lan Đại Đạo Tặc vô cùng kinh ngạc, cũng không còn đoái hoài tới Tào Hỉ Nhi. Người mà tên áo đen đó nhắm vào là y, ngay cả có đặt Tào Hỉ Nhi ngăn ở trước người, với thân thể nhu nhược đó, cũng không thể có chút tác dụng nào, hơn nữa sẽ còn cản trở y thi triển thủ đoạn. Cảm nhận được uy hiếp mà tên áo đen đó mang tới, Ngân Lan Đại Đạo Tặc trực tiếp ném Tào Hỉ Nhi qua một bên, mặc cho nàng từ trên không trung rơi xuống. Tuy rằng người đẹp đang ở bên cạnh, nhưng làm sao có thể quan trọng bằng tính mạng của bản thân.
Ngân Lan Đại Đạo Tặc cảm nhận được uy lực một tiễn này, dùng hai tay đẩy về phía trước, đẩy nhuyễn kiếm trong tay ra. Nhuyễn kiếm trên không trung vỡ tan thành từng mảnh, trong nháy mắt lại hợp thành một đóa Ngân Lan khổng lồ, trên mảnh vỡ phóng thích từng đợt hàn khí lạnh lẽo như thực chất, như một cánh tay dài bằng hàn khí, lao tới nghênh đón một tiễn của người áo đen kia.
Cánh tay bằng hàn khí không ngừng vỗ vào hư không, giống như một con yêu xà không ngừng gào thét.
Ngay vào lúc Tào Hỉ Nhi bị ném đi, người áo đen đó lăng không đánh ra một chưởng, một cỗ lực lượng nhu hòa đẩy ra, đưa nàng tới bên cạnh Tào Côn.
Tào Côn quá đỗi vui mừng, mặc dù tên áo đen thần bí khó lường này lai lịch bất minh, nhưng chắc chắn là không có ác ý, vội vàng lấy từ trong túi trữ vật ra một bộ y phục sạch sẽ cho Tào Hỉ Nhi mặc vào.
"Côn bá, người áo đen này có lai lịch gì?" Tào Hỉ Nhi lúc này rất hiếu kỳ hỏi Tào Côn.
"Ta cũng không biết, cao thủ Kim Đan kỳ của Hầu Phủ đều đã cùng Hầu Gia đi chinh chiến. Nếu như là bằng hữu cũ của Hầu Phủ, lúc này sớm đã hiện thân. Hơn nữa bằng hữu cũ của Hầu Gia đa phần ta đều biết, nhưng không hề có một người nào sử dung cung tiễn, hơn nữa uy lực còn kinh người như vậy. Đối phương đã không nguyện ý biểu đạt thân phận, chắc hẳn là có chỗ bất tiện. Nhưng lúc này có thể xuất thủ cứu tam tiểu thư, hiển nhiên là không có ác ý với chúng ta." Trong mắt Tào Côn đồng dạng cũng mang theo tia nghi hoặc, y nghĩ vắt hết óc cũng không biết được người áo đen mới tới này là ai.
"Tên Ngân Lan Đại Đạo Tặc này quả thật ghê tởm, nhưng pháp lực của gã xác thực vô cùng cao thâm, cũng không biết... " Tào Hỉ Nhi nhìn người áo đen đang chiến đấu kịch liệt với Ngân Lan Đại Đạo Tặc, trong lòng lóe qua một tia thần sắc lo âu.
"Tam tiểu thư không cần lo lắng, người áo đen mới tới này ép cho tên Ngân Lan Đại Đạo Tặc không thể không tạm thời buông tha tam tiểu thư, hơn nữa trong lúc chiến đấu kịch liệt, vẫn còn có dư lực cứu tam tiểu thư, hiển nhiên là vẫn chưa dốc hết toàn lực. Ngân Lan Đại Đạo Tặc tuy rằng lợi hại, nhưng cũng chưa hẳn là đối thủ của người áo đen này." Tào Côn nói.
Tào Hỉ Nhi khẽ gật đầu, nàng bị lời nói của Tào Côn thuyết phục. Tuy rằng Tào Côn lúc này chỉ có thực lực Trúc Cơ kỳ, nhưng trước kia lão dù sao cũng là tu sĩ Kim Đan kỳ, nhãn lực không phải là một tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường có thể so bì.