Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 744 - Chương 744: Dị Tượng Trong Hầu Phủ

Chương 744: Dị tượng trong Hầu phủ Chương 744: Dị tượng trong Hầu phủ

Mấy loại thủ đoạn sát phạt này, lại cộng thêm Lục Tiểu Thiên dùng pháp lực thôi động, với sự trợ giúp của bảo tháp, mới có thể bạo phát ra uy lực lớn nhất. Hiện tại Lục Tiểu Thiên muốn làm chính là phải hợp những gốc Ngân Diệp Phật Đồng phân tán này lại thành một khối, từ rày về sau khó mà tách rời.

"Đại La Tụ Phạn Chú!"

Tiếng tụng Phạn văn càng ngày càng lớn, tầng mây trên bầu trời đen tối, lại đột nhiên nứt ra một khe hỡ, ánh trăng sáng từ bên trên chiếu xuống. Ánh sáng đó bao phủ toàn bộ Trấn Uy Hầu Phủ giống như là ban ngày. Bị Đại La Tụ Phạn Chú ảnh hưởng, ánh sáng đó cũng mang theo tiếng tụng Phạn văn, toàn bộ Trấn Uy Hầu Phủ đều trở nên tường hòa và yên tĩnh.

"Đây, đây là... !" Lúc này Tào Côn ở trong rừng trúc cạnh tiểu viện của bản thân vừa cầm lấy một ly Thanh Trúc Nhưỡng, đang định nhấm nháp. đột nhiên ánh trăng sáng trên đỉnh đầu chiếu xuống giống như mưa rơi khiến thân thể Tào Côn lập tức chấn động. Toàn thân trên dưới giống như tắm trong một mảnh linh lực kỳ dị băng lãnh sảng khoái. Loại cảm giác thư giãn này, chỉ có khi trước kia lĩnh ngộ được gì đó thì mới có loại cảm giac kỳ dị này. Tào Côn thậm chí cảm giác được cảnh giới đã giảm xuống và pháp lực đã khô bại lâu ngày, lại có vài phần dấu hiệu muốn khôi phục lại.

"Côn bá, đã xảy ra chuyện gì?" Không chỉ Tào Côn, ngay cả Tào Hỉ Nhi, còn có tên nhị công tử Tào Báo của Tào phủ tính tình có chút tàn bạo, ăn chơi lêu lỏng kia, và tất cả mọi người trong Tào phủ, lúc này đều tự đi ra khỏi gian phòng của mình, nhìn chằm chằm một màn kinh người trước mắt.

"Ta cũng không biết, có lẽ là địa vực của Trấn Uy Hầu Phủ chúng ta có dị bảo nào đó muốn xuất thú." Trong mắt Tào Côn cũng tràn đầy vẻ nghi hoặc.

"Đúng không? Hầu Phủ chúng ta sẽ có dị bảo xuất thế?" Trên mặt Tào Hỉ Nhi tràn đầy vẻ vui mừng, toàn thân tắm dưới ánh trăng sáng, thể xác và tinh thần cũng trở nên dễ chịu bội phần.

"Hầu Gia không ở đây, lúc này lại xuất hiện dị tượng như thế, sợ rằng cũng chưa chắc là chuyện tốt." So với sự vui mừng trên gương mặt Tào Hỉ Nhi, Tào Côn có lịch duyệt phong phú hơn nhiều lại tràn đầy vẻ lo lắng.

Tào Hỉ Nhi cũng là một người thông minh. Nghe được Tào Côn nói như thế, lập tức cũng ý thức được sự lợi hại trong đó. Trong thành vệ quân có đối thủ của phụ thân, nếu như bọn họ cố ý buông lỏng một chút cảnh giác, tin rằng Trấn Uy Hầu Phủ vốn vô cùng yên bình sẽ lại chìm trong khói lửa.

"Có vẻ như Trấn Uy Hầu Phủ này lại sắp xảy ra rắc rối nữa rồi." Lúc này ở trong tiểu viện của Lục Tiểu Thiên, trong gian phòng của Diệp Hân, lại có thêm một trung niên phụ nhân đang ngồi ở bên cửa sổ, cảnh giác nhìn dị tượng bên ngoài. Ngay cả bản thân trung niên phụ nhân này hiện tại sắc mặt cũng kinh hãi nói

"Vậy chúng ta có cần phải chuyển sang một chỗ khác không?" Nữ tử tên Diệp Hân hỏi.

"Tạm thời còn chưa ai phát giác ra thân phận của tiểu thư, không cần phải như thế. Hiện tại cho dù có đổi, cũng chưa chắc có chỗ nào an toàn." Trung niên phụ nhân lắc đầu nói. "Đợi một chút xem sao, nhưng người ở cùng tiểu thư trong này, chỉ sợ quá nửa chính là cái tên thanh niên họ Lục mà nửa năm trước chúng ta gặp được trên đường tới Nguyệt Ẩn Sơn Trang." Trung niên phụ nhân nói.

"Có lẽ là hắn, trước đó con cũng không quá xác định. Nhưng Từ di và Viên thúc thúc ẩn nấp ở phụ cận Trấn Uy Hầu Phủ, ngày hôm đó cũng không có ngoại nhân nào khác tiến vào nơi này. Trước đây con còn tưởng rằng chỉ là người giống người, bất quá từ khi người này ẩn cư không ra ngoài, hành tung lại thần bí giống hệt như ở sơn trang trước kia thì con đã khẳng định chính là hắn."

Nếu như lúc này Lục Tiểu Thiên nghe được đoạn đối thoại này, liền sẽ nhận ra ngay vị nữ tử tạp dịch cùng hắn ẩn cư nơi này không ngờ lại chính là Hạng Liên Nhi trước đó đã cứu hắn ở Vô Thương Hồ, mà người trung niên phụ nhân được nàng xưng là Từ di cũng chính là Từ Uyển trước đó vẫn luôn bảo hộ bên cạnh nàng.

"Người này có phát giác ra tiểu thư hay không?" Trong mắt Từ Uyển hiện lên vài tia sát khí.

"Không có, hắn chưa từng hỏi chuyện của con. Hai mươi mấy năm nay, tuy rằng hắn cũng có nói chuyện một chút với những tạp dịch khác, nhưng lại giống như cố ý tránh né con vậy, không hề nói chuyện cùng con. Hầu hết thời gian khi hắn ra vào viện tử này, con cũng không hề phát giác được hắn rời đi hay là quay về lúc nào." Hạng Liên Nhi suy nghĩ một chút rồi lắc đầu nói.

"Tác phong như thế, nhất định là đã phát giác ra tiểu thư có gì đó không bình thường." Từ Uyển nói.

"Từ di người là nói?" Hạng Liên Nhi sợ hãi cả kinh.

"Có lẽ cũng không nhận ra tiểu thư là ai, đối phương chỉ là không muốn xen vào chuyện của người khác, tránh dẫn đến phiền phức vào người. Người này là một người cực kỳ thông minh." Từ Uyển thoáng thở phào nhẹ nhõm nói. "Nếu như đối phương là một người thông minh, thế thì càng dễ giải quyết. Chỉ bất quá trong Hầu Phủ này lại nảy sinh dị tượng, Trấn Uy Hầu hiện tại lại chưa quay về. Toàn bộ Trấn Uy Hầu Phủ này cũng chưa hẳn có thể ngăn cản được những kẻ dã tâm, lòng đầy tham vọng kia, thật sự là xảy ra không đúng lúc chút nào a."

"Từ di, người nói dị tượng này liệu có phải do tên nam tử họ Lục kia gây ra không?" Hạng Liên Nhi đột nhiên nghĩ tới nói.
Bình Luận (0)
Comment