Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 761 - Chương 761: Lời Đồn

Chương 761: Lời đồn Chương 761: Lời đồn

Một mảnh sơn thanh thủy tú, sơn cốc với suối nước chảy róc rách trong Vô Thương Thành, thỉnh thoảng có nữ tu Trúc Cơ kỳ thân mặc váy dài màu trắng, lấy từ trong túi trữ vật ra các loại các dạng linh quả đặt trên bàn đá trong sơn cốc, sau đó nhẹ nhàng lui xuống. Đám nữ tu Trúc Cơ kỳ này không ai mà không xinh đẹp như hoa, thiên sinh lệ chất. Lại cộng thêm tu sĩ ở Xích Uyên Đại Lục và phàm nhân thế tục sinh sống cùng nhau, cũng nhiễm phải càng nhiều tập tính của phàm nhân. Thỉnh thoảng sẽ có mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ chưa dứt lòng phàm trêu chọc những nữ tu Trúc Cơ kỳ vài câu.

Nữ tu Trúc Cơ kỳ phần lớn vẻ mặt đều thẹn thùng, các nàng rất rõ ràng ý đồ của chủ nhân an bài bản thân tới nơi này. Trên thực tế đa phần nữ tu Trúc Cơ kỳ cũng đều chủ động tranh nhau tới nơi này. Bởi vì người ra vào nơi này đều là tu sĩ Kim Đan kỳ, để tiến hành trao đổi một số linh vật, hoặc là bày bán một số đồ vật có giá trị khá lớn trước mặt mọi người.

Xung quanh bên trong thạch đình, hoặc là trúc lâm (rừng trúc), địa phương nhỏ chỉ khoảng mười dặm, tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng có thể đi hết trong chốc lát, nhưng lúc này đã tập trung không ít ba trăm vị tu sĩ Kim Đan kỳ.

Lúc này một tu sĩ áo đen mái tóc buộc cao, đầu đội một cái nón da chồn, giống như là dân tộc du mục nghèo nàn ở cực Bắc, hai tay chắp sau lưng đi tới. Dung mạo trong số những tu sĩ Kim Đan kỳ ở đây cũng tương đối trẻ tuổi, tuy rằng trông không phải rất tuấn lãng, nhưng cũng thuộc dạng thanh tú ưa nhìn. Đặc biệt là ánh mắt vô cùng thanh tịnh, không giống như sự âm trầm của tu sĩ, hoặc là ngẫu nhiên lộ ra chút sát ý, khiến đám nữ tu Trúc Cơ kỳ các nàng có chút hãi hùng khiếp vía, chắc hẳn người tu sĩ áo đen này đã phục dụng qua Trú Nhan Đan, nhưng tuổi tác thực tế có lẽ cũng không lớn.

Thanh niên này tự nhiên là Lục Tiểu Thiên. Vào hai ngày trước, thương thế của hắn đã khôi phục được bảy tám phần, thì nhận được truyền âm phù của Đoàn Hưng Bình. Đại hội giao dịch giữa các tu sĩ Kim Đan kỳ mấy năm một lần lại sắp tới thời hạn cử hành. Hơn nữa theo lời nói của Đoàn Hưng Bình, lần giao dịch này rất có khả năng sẽ xuất hiện một vài món đồ tốt không thể nào tưởng tượng nổi, trong đó bao gồm cả nguyên thần tinh phách của cửu giai yêu thú mà hắn vẫn luôn yêu cầu thu mua.

Hôm qua, Lục Tiểu Thiên lại sử dụng Hàn Băng Chi Dũ thêm một lần, thương thế mới hoàn toàn khôi phục. Sáng sớm hôm nay liền cải trang đi tới nơi này.

Tuy rằng lần đại hội này ngoại trừ nữ hầu Trúc Cơ kỳ ra, tất cả những người tham gia đều là tu sĩ Kim Đan kỳ. Thì ngoại trừ tu vi cao một chút, linh vật bày bán ra đẳng cấp cũng cao hơn, nhưng mọi phương thức giao dịch cũng không hề khác biệt gì với đê giai tu sĩ. Có người cũng giống như Lục Tiểu Thiên vậy, không ngừng đi lại quan sát danh sách những món đồ trên bàn đá. Trên danh sách cũng liệt kê một số linh vật, nếu như là linh thảo, linh mộc cũng sẽ ghi rõ số năm của nó, cũng như yêu cầu của chủ nhân với món đồ vật đó, thậm chí có người chịu ra giá cao để thu mua thứ mà mình muốn.

Lục Tiểu Thiên lần lượt xem qua danh sách đồ vật của mười mấy người, cũng không hề nhìn thấy thứ mà bản thân muốn. Hắn không nhịn được lắc đầu, tiếp tục đi về phía trước. Đột nhiên, phía trước truyền đến một tràng âm thanh huyên náo.

"Ta còn tưởng là ai, đây không phải Tử Diên Khô Lâu Chùy Đấu Cuồng Hổ vô cùng uy phong trong Hắc Thiên Sơn Mạch sao? Ngươi vì sao lại thành bộ dạng như vậy?" Một trung niên mặc huyền y mặt tròn với râu quai nón cười ha hả nói.

"Đấu Cuồng Hổ? Di? Đúng thật là y. Ta nói Đấu huynh, khí sắc của huynh trông thật sự không tốt lắm a, đã xảy ra chuyện gì vậy? Lẽ nào lời đồn mấy ngày trước là thật sao?" Mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ xung quanh nghe được tiếng cười của trung niên mặc huyền y, lập tức vây lại bàn tán.

Lục Tiểu Thiên nghe vậy cũng sửng sốt, khóe miệng không khỏi nhếch một nụ cười. Thế giới này có lúc quả thật rất là nhỏ bé. Đối thủ mấy ngày trước mới giao đấu qua, lúc này không ngờ lại gặp được trong hội giao dịch này.

Lục Tiểu Thiên nhấc chân bước tới, chỉ thấy mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ đang chỉ chỉ chỏ chỏ. Đấu Cuồng Hổ với gương mặt tái nhợt trông như bệnh nặng chưa khỏi lúc này vô cùng xấu hổ, khí tức trên người có mấy phần uể oải.

Trên thực tế Lục Tiểu Thiên cũng không biết khi Đấu Cuồng Hổ chạy đi, một chưởng của hắn đã gây ra thương tích cho đối phương như thế nào. Nhưng hiện tại xem ra, không chỉ là một chưởng đó, Trấn Yêu Tháp chắc hẳn cũng đã gây ra thương thế không nhỏ cho y. Nếu không với một thân tu vi Kim Đan hậu kỳ của Đấu Cuồng Hổ, khí sắc lúc này tuyệt đối không đến mức tồi tệ như vậy.

"Tin đồn? Tin đồn gì?" Một thanh niên đầu đội kim quan, tay cầm ngọc phiến (quạt), phong độ ngời ngời cất bước đi tới. Trên mặt người này có chút hiếu kỳ nói.

"Thì ra là Dư công tử, thất kính, thất kính. Dư công tử quanh năm du lãm ở bên ngoài, tự nhiên không biết một số việc mới phát sinh gần đây ở Vô Thương Thành. Một khoảng thời gian trước, trong Trấn Uy Hầu Phủ không ngờ lại xuất hiện dị tượng nhật nguyệt tinh hoa hội tụ, hơi có chút giống với dấu hiệu thông linh pháp khí xuất thế." Trung niên nam tử mặt tròn vừa nhìn thấy Dư Thanh Phong, một người có gia thế hiển hách, lập tức kính cẩn hữu lễ nói.

"Thông linh pháp khí!" Vẻ mặt thanh niên đội kim quan Dư Thanh Phong động dung.

"Có chút giống, nhưng cũng không phải giống lắm, mà Trấn Uy Hầu Tào Thắng đã được Đại Tề Quốc mệnh lệnh đi ngăn chặn thú triều trong Hắc Thiên Sơn Mạch vào hai mươi mấy năm trước, đến hiện tại vẫn chưa quay về. Toàn bộ lương đống của Trấn Uy Hầu Phủ chỉ còn lại một con bát giai Địch U Khuyển, tự nhiên là không thể nào dọa được những tên tu sĩ Kim Đan kỳ khác có lòng muốn đoạt bảo. Nhất thời cả Trấn Uy Hầu Phủ giống như một con thuyền nhỏ lênh đênh giữa bão tố của các tu sĩ Kim Đan kỳ, bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ."
Bình Luận (0)
Comment