Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 762 - Chương 762: Lời Đồn (2)

Chương 762: Lời đồn (2) Chương 762: Lời đồn (2)

"Việc Trấn Uy Hầu trở về Đại Tề Quốc, ta cũng biết. Một đầu bát giai Địch U Khyển, tuy rằng lợi hại, nhưng cũng xác thực khó có thể chấn nhiếp tất cả mọi người, xem ra tên Đấu Cuồng Hổ này cũng là một kẻ trong số đó. Nhưng Đấu Cuồng Hổ làm sao lại trọng thương tới như vậy? Ai có thủ đoạn như vậy? Hay là Trấn Uy Hầu vẫn âm thầm lưu lại mấy vị cao thủ?" Dư Thanh Phong chỉ dựa vào vài câu nói liền đã đoán được vấn đề mấu chốt trong đó, lập tức có chút thất kinh nói.

"Dư công tử quả nhiên tuệ nhãn như đuốc, nhưng sự thật không phải vậy. Trấn Uy Hầu không hề lưu lại mấy vị cao thủ trong phủ. Trần Uy Hầu Tào Thắng thật sự đã dẫn đi hết toàn bộ thủ hạ Kim Đan kỳ. Kẻ đánh bại Đấu Cuồng Hổ là một người toàn thân mặc áo đen vô cùng thần bí." Một lão giả với bộ râu dê, lông mày hình lưỡi đao nói.

"Một người áo đen vô cùng thần bí? Lai lịch như thế nào? Chỉ một mình hắn?" Dáng vẻ Dư Thanh Phong vốn vẫn rất là lãnh đạm, lúc này ngọc phiến trong tay đang ve vẩy cũng bất giác dừng lại. Cho dù y có cố tỏ vẻ trấn định đi nữa, cũng khó che giấu được nét kinh ngạc trên gương mặt.

"Chỉ có một mình hắn, về phần người áo đen này có lai lịch gì, ai cũng không biết. Chỉ biết người này thực lực rất mạnh, ngay cả mấy tu sĩ Kim Đan hậu kỳ cường đại nhất ở Vô Thương Thành, cũng chưa hẳn có thể hơn được hắn." Lão giả râu dê thở dài một tiếng nói. "Trận chiến lúc đó, tiểu lão nhi ta vừa hay đi ngang qua, cũng coi như có duyên chứng kiến, quả thật là một trận chiến kinh thiên động địa."

"Cái gì, ngươi vô tình đi ngang qua đó, người áo đen đó quả thật thần thông quảng đại như trong lời đồn?" Lần này không chỉ Dư Thanh Phong, một số tu sĩ Kim Đan kỳ cũng vây lấy, vẻ mặt hiếu kỳ. Bọn họ tuy rằng cũng nghe qua một số tin đồn, nhưng dù sao cũng chỉ là tin đồn, chắc chắn sẽ có khác biệt không nhỏ qua lời kể của người tận mắt chứng kiến. Lão giả râu dê nói rằng bản thân trùng hợp đi ngang qua, trên thực tế thì ai cũng thầm hiểu trong lòng là lão ta cũng có ý đồ với dị tượng bên trong Trấn Uy Hầu Phủ, muốn vào chiếm chút tiện nghi. Chỉ bất quá cũng không cần thiết phải nói trắng ra, loại việc này trong lòng mọi người tự hiểu là được.

Mọi người cho dù đã từng nghe qua tin đồn về trận chiến đó, nhưng cũng bị sự thật làm chấn kinh đến tột cùng, huống chi là Dư Thanh Phong, người vừa mới đi du lãm bên ngoài trở về.

"So với trong lời đồn thì trận chiến này chỉ có hơn chứ không kém. Mấy ngày trước, không ít tu sĩ Kim Đan kỳ thấy dị tượng biến mất, có mấy người trong cơn phẫn nộ, muốn hành hạ hạ nhân của Trấn Uy Hầu Phủ cho hả giận. Nếu như bọn họ lúc này rời đi thì cũng thôi đi, ai có thể nghĩ tới trong Trấn Uy Hầu Phủ lại ẩn chứa một người áo đen cao thâm mạc trắc như vậy. Mãi cho đến khi đám tu sĩ Kim Đan kỳ này làm xằng làm bậy, người áo đen đó mới ra mặt. Hắn vừa xuất hiện, chỉ trong mấy chiêu đã giết chết một tu sĩ Kim Đan trung kỳ. Một tiễn bắn trọng thương một Kim Đan sơ kỳ. Hắn vừa xuất thủ, đã hoàn toàn trấn trụ mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ đang ngo ngoe muốn động, trực tiếp tuyên bố kẻ xông vào Trấn Uy Hầu Phủ chết. Lúc đó Đấu Cuồng Hổ đầy kiêu ngạo, đã lâu không có địch thủ, nên đã buông lời mỉa mai. Đấu Cuồng Hổ cũng không muốn ở lâu, để tránh kinh động tới thành vệ quân. Y chỉ nói ra mấy câu chê cười, nói rằng ngày khác sẽ tới thỉnh giáo. Nhưng tên áo đen đó còn cường thế hơn cả Đấu Cuồng Hổ, trực tiếp nói rằng, chọn ngày không bằng đụng ngày, sau đó liền ngang nhiên xuất thủ. Trận chiến này, Đấu Cuồng Hồ cũng không muốn dây dưa quá lâu, vừa động thủ liền tế ra Tử Diên Khô Lâu Chùy của mình, thậm chí còn tế ra cả Viêm Ma Chi Khí."

Nghe tới Viêm Ma Chi Khí, chúng ta tu sĩ Kim Đan kỳ ở đây cũng đều không khỏi hít ngụm khí lạnh. Với tu vi Kim Đan hậu kỳ của Đấu Cuồng Hổ, không ngờ còn tu luyện ra Viêm Ma Chi Khí, quả thật là hiếm có địch thủ.

"Hai người giao thủ quả thật suýt tí nữa là san bằng cả Trấn Uy Hầu Phủ. Chỉ bất quá dù rằng Đấu Cuồng Hổ cường hãn như vậy, cũng vẫn bị người áo đen đó đánh bại hoàn toàn. Viêm Ma Chi Khí bị một loại thanh sắc hỏa diễm kỳ dị của tên tu sĩ áo đen đó thiêu đốt sạch sành sanh, ngay cả Tử Diên Khô Lâu Chùy cũng bị phá hủy, bản thân Đấu Cuồng Hổ cũng trọng thương bỏ chạy. Nếu không phải Tử Diên Khô Lâu Chùy không tầm thường, đã tranh thủ cho Đấu Cuồng Hổ một chút thời gian, thì sợ rằng việc Đấu Cuồng Hổ vẫn lạc ở trong Trấn Uy Hầu Phủ cũng không có gì kỳ quái. Người áo đen đó liên tiếp giết chết một Kim Đan trung kỳ, một tiễn trọng thương một Kim Đan sơ kỳ, nhưng không hề có dấu hiệu pháp lực suy kiệt, lại chiến với Đấu Cuồng Hổ. Dưới loại tình huống như thế, pháp khí Tử Diên Khô Lâu Chùy của Đấu Cuồng Hổ còn bị phá hủy, bản thân thì trọng thương chạy thoát, cũng may là vận khí không tệ, nên mới có thể nhặt lại được một mạng."

Lão giả râu dê nhớ lại trận chiến lúc đó, nét sợ hãi vẫn đọng lại trên gương mặt. Lão thuật lại mọi chuyện vô cùng sinh động như thật.

"Lẽ nào người áo đen đó không hề thụ thương chút nào?" Người bên cạnh hỏi.

"Có lẽ cũng có, nhưng dù sao ta cũng nhìn không ra. Chỉ là lúc đó Đấu Cuồng Hổ vô cùng chật vật. Còn người áo đen vẫn Long hành Hổ bộ đuổi giết theo, thậm chí còn trực tiếp giết tới mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ khác đang quan chiến. Đám tu sĩ Kim Đan kỳ đó bị dọa cho bỏ chạy tứ tán. Người áo đen đó cũng không biết đuổi theo ai cho tốt, nên chỉ đứng ở bờ tường Trấn Uy Hầu Phủ, không còn tiếp tục truy kích." Nghĩ tới lúc đó bản thân cũng suýt tí nữa bị Hỏa Giao tiễn của người áo đen nhắm vào, trong lòng lão giả râu dê vẫn không khỏi sợ hãi.
Bình Luận (0)
Comment