Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 777 - Chương 777: Thân Phận Đáng Gờm

Chương 777: Thân phận đáng gờm Chương 777: Thân phận đáng gờm

"Cái này rất dễ dàng, nói gì nhờ cậy hay không nhờ cậy. Đám người trong Hầu phủ, bản Hầu sẽ hạ phong khẩu lệnh, đều là thủ hạ tâm phúc của ta. Chút lực ước thúc này ta vẫn còn có." Tào Thắng cũng không hề suy nghĩ nhiều, trực tiếp gật đầu.

"Lão đại, huynh đi gọi lão tam tới đây." Nửa canh giờ sau, hai bên trò chuyện vui vẻ, Lục Tiểu Thiên lần nữa cự tuyệt ý tốt về việc an bài hắn tới một nơi ở xa hoa khác của Tào Thắng, hắn vẫn lựa chọn quay về nơi tiểu viện hẻo lánh yên tĩnh trong mấy chục năm nay.

Một lúc sau, trong một gian phòng to lớn chỉ còn lại Trấn Uy Hầu Tào Thắng, quản gia Tào Côn và Tào Quang sắc mặt vẫn còn có chút trắng bệch nhưng đã đỡ hơn trước nhiều.

“Lão tam, vết thương của ngươi đỡ hơn chưa?” Tào Thắng hỏi.

"Vừa rồi đệ đã phục dụng đan dược, thương thế tạm thời đã được khống chế. Thủ đoạn của tên họ Lục đó quả thật lợi hại." Nghĩ tới một quyền lúc đó của Lục Tiểu Thiên, trong lòng Tào Quang vẫn còn sợ hãi nói.

"Lợi hại tới mức độ như thế nào? Đệ dẫn người đi ở phía trước, cách ta cũng không phải là xa. Hai người giao thủ chắc hẳn là vô cùng ngắn ngủi mới phải, không hề nhìn ra được một chút sâu cạn của hắn ta sao?" Trấn Uy Hầu Tào Thắng hỏi.

"Người này cực kỳ giỏi cận chiến, chỉ một quyền đơn giản là đã đánh bại đệ rồi. Hắn ta pháp lực hùng hậu hơn xa đệ, đối phương tựa hồ vẫn còn nương tay, nếu không đệ sợ rằng cũng không thể sống được tới lúc huynh chạy đến." Sắc mặt Tào Quang chua chát nói.

Tào Khôn cũng không hề cảm thấy kinh ngạc với chuyện này, lão chỉ đứng bên cạnh không nói gì.

"Theo lời lão đại vừa rồi nói, thủ đoạn của Lục Tiểu Thiên này cũng không phải cận chiến. Pháp bảo mà hắn tinh thông là một bộ cung tiễn sắc bén, còn có một tòa bảo tháp có khí tức Phật Đạo, vô cùng lợi hại. Hắn giết chết tu sĩ Kim Đan trung kỳ dễ như trở bàn tay, ngay cả dạng cường giả Kim Đan hậu kỳ như Đấu Cuồng Hổ, cũng thất bại thảm hại trong tay hắn. Tới cả Tử Diên Khô Lâu Chùy mà cũng bị hủy đi, càng đừng nói là đệ. Nếu như đơn đả độc đấu, chính huynh tự mình xuất thủ, phỏng chừng thắng bại với hắn ta chỉ khoảng bốn đến sáu thành. Khả năng người thanh niên họ Lục này chiếm ưu thế cũng tương đối lớn hơn huynh nhiều." Gương mặt Tào Thắng không hề có chút thần sắc ngoài ý muốn nào, mà còn có chút nghiền ngẫm nói. "Chỗ lợi hại của người này không chỉ chiến lực của hắn, xem ra những dị tượng nhật nguyệt tinh hoa hội tụ trước đó, chắc hẳn cũng là do hắn ta gây nên."

"Cái gì? Với thực lực của nhị ca, mà vẫn không địch lại người này?" Vẻ mặt Tào Quang đầy kinh hãi nói. Mấy chục năm nay, Tào Thắng ở Đại Tề Quốc chém giết với yêu thú, thực lực có tăng trưởng một cách mạnh mẽ. Trên chiến trường dũng mãnh vô địch, còn từng giết chết hai đầu cửu giai yêu thú. Hiện tại còn chưa giao thủ, nhị ca lại tự nhận không bằng tên thanh niên Lục Tiểu Thiên này. Tào Quang một mực vẫn sùng bái nhị ca Tào Thắng, trong lòng làm sao mà không sợ hãi?

"Đệ đừng thấy người này tuổi đời còn trẻ mà coi thường hắn. Mấy năm nay huynh ở Đại Tề Quốc tuy rằng tiến bộ không ít, nhưng tên Lục Tiểu Thiên này cũng không phải là hạng người tầm thường. Huynh cũng không hề cảm nhận được tu vi cụ thể của hắn, trước đó huynh từng âm thầm thăm dò tu vi người này, nhưng giống như lạc vào trong mây mù vậy. Hơn nữa Phong Hỏa Linh Trận trong giếng hoang kia là do sư bá bố trí, lúc này nếu chưa tiến vào trong trận thì cũng thôi đi. Nếu như đã từng tiến vào rồi, điều này chứng tỏ trình độ trận pháp của hắn ta cũng tuyệt đối không thấp."

Hơn nữa bên trong cái giếng bỏ hoang kia, có Địa Viêm Hỏa Độc, ngay cả tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, nếu không có giải dược, cũng tuyệt đối không thể nào ở bên trong đó quá lâu. Người này ở trong Trấn Uy Hầu Phủ hơn ba mươi năm mà không hề bị ảnh hưởng gì. Thủ đoạn như vậy, tuyệt đối không hề đơn giản giống như những gì hắn biểu hiện ra lúc này. Nếu như không phải sau lưng hắn có bối cảnh rất kinh người, thì bản thân hắn ta cũng chính là một vị cao cấp Luyện Đan Sư. Vô luận là thân phận gì, mấy người huynh đệ chúng ta cũng không thể nào xem thường được." Vẻ mặt Tào Thắng nghiêm túc nói.

"Trận Pháp Sư, Luyện Đan Sư, hoặc là bối cảnh cực kỳ kinh người. Lão đại, người mà huynh kết giao được thật sự là không đơn giản a." Tào Quang buồn bực liếc nhìn Tào Côn nói.

"Người này tuy rằng không đơn giản, nhưng lại không hề có ác ý nào với Trấn Uy Hầu Phủ ta, mấy lần Hầu phủ gặp phải nguy cơ cũng may mắn nhờ có hắn ta xuất thủ hóa giải. Ta thấy gia chủ không ngại kết giao với người này, nếu như có thể ở lại Trấn Uy Hầu Phủ ta, thực lực của Hầu phủ nhất định sẽ đại tăng." Tào Côn suy nghĩ một chút rồi nói, cũng không hề giống như Tào Quang để bụng những chuyện vừa rồi.

"Ân, lão đại nói cũng rất có đạo lý. Chúng ta trước tiên quan sát xem sao, lấy lễ đối đãi, không cần phải rêu rao ra ngoài. Dạng cao thủ như Lục Tiểu Thiên, trên danh nghĩa tạm thời cũng không hề thuộc về bất kỳ thế lực nào. Một khi những thế gia khác ở Vô Thương Thành biết được, sợ rằng bọn họ sẽ dốc hết sức lôi kéo người này ra khỏi Hầu phủ chúng ta. Nếu như hắn có dụng tâm khác thì cũng thôi đi, còn nếu như thật sự chỉ là một tên tán tu, để gia tộc khác đoạt đi trong tay Trấn Uy Hầu Phủ chúng ta. Mặt mũi mấy huynh đệ chúng ta còn biết để ở đâu." Cuối cùng, Tào Thắng vỗ bàn quyết định nói.

"Đúng rồi, còn có một chuyện suýt nữa quên nói với gia chủ. Người mà gia chủ phân phó, lão nô cũng an bài ở trong tiểu viện của Lục Tiểu Thiên, không biết liệu có ổn không?" Tào Côn đột nhiên lại nhớ tới một chuyện liền vội nói. "Lúc trước cũng là do gia chủ đã xuất chinh, lão nô lại lo lắng người này sẽ đụng mặt với nhị thiếu gia. Trước đó chỉ cho rằng Lục Tiểu Thiên có chút cơ trí, nên mới nhờ hắn giúp đỡ chiếu cố một phen."

"Cái tên nghiệt tử đó, thật là thành sự không đủ, bại sự có thừa. Tạm thời mặc kệ tên nghiệt tử này, chúng ta qua đó xem thế nào rồi nói. Với lại, Lục Tiểu Thiên này cũng chưa hẳn không phải là người của bọn họ, nếu không mọi chuyện sao có thể trùng hợp như vậy." Sắc mặt Tào Thắng trầm xuống, nghĩ tới Lục Tiểu Thiên có khả năng đã thuộc về một thế lực nào đó, tâm tình tự nhiên cũng tệ đi một chút.
Bình Luận (0)
Comment