Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 791 - Chương 791: Lật Lọng

Chương 791: Lật lọng Chương 791: Lật lọng

"Lục đạo hữu rất giống với một vị huynh trưởng của Liên Nhi, nếu như Lục đạo hữu không chê, Liên Nhi về sau liền xưng đạo hữu là huynh trưởng." Hạng Liên Nhi chung quy cũng là xuất thân cao quý, sau khi trải qua chút khẩn trương ban đầu, liền trấn định lại thử thăm dò một câu. Nhìn thấy Lục Tiểu Thiên không có ý phản đối, trong lòng vui mừng nói. "Lục huynh thật sự rất là khiêm tốn, muốn khống chế trận pháp này cũng không phải là chuyện dễ. Trận Pháp Sư bình thường căn bản không thể nào làm được, mà Lục huynh không chỉ cử trọng nhược khinh, thậm chí còn không ảnh hưởng tới việc chiến đấu của bản thân. Nếu như không phải do Tác Mệnh Anh Tăng kia chạy trốn quá nhanh, rất có khả năng đã vẫn lạc trong trận pháp này rồi."

"Không sai, Lục đạo hữu, thực lực của đạo hữu mọi người đều thấy rất rõ. Lão Viên ta trong lòng bội phục, chỗ này là các túi trữ vật mới lấy được của những kẻ bại trận kia, đồ vật bên trong cũng có không ít, xem ra Đức Vương quả thật là chịu bỏ vốn liếng. Nhưng hiện tại coi như tiện nghi cho chúng ta rồi. Một trận chiến vừa rồi, Lục đạo hữu xuất lực nhiều nhất, đạo hữu cứ lấy trước một phần, số còn lại mấy người chúng ta phân chia. Mấy người các ngươi, có ý kiến gì không?" Viên Cương gom lại các túi trữ vật thu hoạch được, sau đó lại liếc mắt nhìn lão giả râu nâu, ba tên trung niên mặc giáp.

"Không ý kiến, nếu như vừa rồi không có Lục đạo hữu nhất chiến định càn khôn, hiện tại kẻ chật vật chạy trốn chính là đám người chúng ta, Lục đạo hữu lấy trước hết là chính xác."

Lão giả râu nâu và ba tên trung niên mặc giáp vội vàng gật đầu nói. Ánh mắt nhìn về phía Lục Tiểu Thiên đầy sự kính trọng. Người thực lực cường đại, sẽ luôn luôn nhận được sự tôn kính. Tuy rằng Lục Tiểu Thiên khiêm tốn bảo rằng là dựa vào lực lượng trận pháp, nhưng mọi người ở đây không ai là kẻ ngốc cả. Ai cũng có thể nhìn ra được chỗ bất phàm của Lục Tiểu Thiên, đổi lại là bọn họ, cho dù là ở trong trận pháp, đối mặt với công kích sắc bén của Tác Mệnh Anh Tăng trong khoảng cách gần như vậy, sợ rằng cơ hội điều động lực lượng trận pháp cũng không có.

Lục Tiểu Thiên trước đó còn lấy ra Trấn Yêu Tháp, cùng với một đoàn thanh sắc hỏa diễm, khí tức của hai thứ này đều khiến cho bọn họ cảm thấy kinh hãi. Đặc biệt là Viên Cương còn biết nhiều hơn bọn họ một chút, trong lòng lão rất rõ ràng cho dù là không có trận pháp, Lục Tiểu Thiên có lẽ sẽ không phải là đối thủ của dạng cường giả như Tác Mệnh Anh Tăng. Nhưng Tác Mệnh Anh Tăng muốn chiến thắng được hắn, sợ rằng cũng không phải là chuyện dễ.

"Nếu vậy? thì ta không khách khí nữa." Lục Tiểu Thiên quan sát đồ vật bên trong mấy cái túi trữ vật đó một phen, đúng là có không ít thứ tốt, nhưng phần nhiều cũng chỉ là đan dược và linh thạch, còn có mười mấy cây linh vật niên phận tương đối cao. Lục Tiểu Thiên không lấy những linh vật này, chỉ lấy đi mấy khối cực phẩm linh thạch, còn có lượng lớn những loại linh thạch khác. Mấy chục năm nay, hắn vì luyện chế Trấn Yêu Tháp, ngoại trừ lưu lại số lượng cực phẩm linh thạch nhỏ nhoi ra, những linh thạch khác hầu như đã tiêu hao đến không còn lại bao nhiêu, vừa hay thu hoạch lần này có thể tạm thời hóa giải phiền não của hắn.

"Lục đạo hữu, có thể để thiếp thân và tiểu thư nói mấy câu được không?" Từ Uyển lại nói.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên hơi trầm xuống, đây không phải là dấu hiệu tốt lành gì, chỉ bất quá hắn cũng không phải không có chuẩn bị, nhưng nếu như không cần thiết, hắn cũng không muốn xé rách da mặt, dù sao thực lực của đám người Từ Uyển cũng không yếu.

Thân hình Lục Tiểu Thiên lóe lên, liền bay ra xa ngoài trăm trượng. Từ Uyển vẫn có chút không yên tâm, lại vươn tay đánh ra một màn ánh sáng, bao phủ phương viên mấy trượng, phòng ngừa âm thanh bị lộ ra ngoài.

Đám người Viên Cương chắc là đã nhận được truyền âm của Từ Uyển, liền lần lượt vây lại.

"Từ di, lúc này ta đã thành công kết đan, nhưng căn cơ vẫn còn chưa ổn định. Tên Phó Minh Viễn tuy đã bỏ chạy nhưng cũng có thể truyền tin tức về bất cứ lúc nào. Con thấy hay là sớm đưa Linh Tuyền Hổ Phách cho Lục Tiểu Thiên, chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này đi." Hạng Liên Nhi nói.

"Tiểu thư, Linh Tuyền Hổ Phách đó có thể kích phát lực lượng huyết mạch của người tiến thêm một bước nữa, là kỳ vật thế gian hiếm có, lẽ nào thật sự cứ như vậy đưa cho Lục Tiểu Thiên." Từ Uyển không tán đồng nói.

"Cái gì? Từ Uyển, ngươi muốn lật lọng sao? Tuy rằng Linh Tuyền Hổ Phách vô cùng trân quý, nhưng tên tiểu tử họ Lục đó cũng không phải dễ trêu chọc, nếu như thật sự chọc giận hắn, sợ rằng chúng ta cũng không hề dễ chịu gì đâu. Thực lực bản thân hắn càng vô cùng kinh người, lại cộng thêm bộ trận pháp đó, ngay cả Tác Mệnh Anh Tăng cũng không chống cự nổi. Nếu như hắn dùng bộ trận pháp đó đối phó chúng ta, tất cả mọi người chúng ta sợ rằng đều sẽ bỏ mạng ở đây." Viên Cương nghe xong, lập tức lên tiếng phản đối.

"Ngươi thì biết cái gì? Bộ trận pháp đó không hoàn thiện, Hồ Thiên trước khi lâm chung đã nói qua với ta. Bộ trận pháp này chỉ có thể sử dụng một lần, sau đó pháp lực bên trong trận kỳ sẽ hoàn toàn biến mất." Từ Uyển ngắt lời Viên Cương nói.

"Hắc hắc, thì ra là thế, vậy ý kiến của mấy người các ngươi như thế nào?" Viên Cương cười lạnh nói, ánh mắt liếc nhìn về phía lão giả râu nâu và ba tên trung niên mặc giáp.

"Thực lực của tên thanh niên Lục Tiểu Thiên này chung quy cũng không hề đơn giản, không thể dễ dàng đắc tội. Nhưng Linh Tuyền Hổ Phách lại cực kỳ trọng yếu với việc tiến thêm một bước kích phát huyết mạch của tiểu thư, sao có thể dễ dàng đưa cho người khác. Ta thấy hay là cho Lục Tiểu Thiên một số linh vật khác, lấy một chút đồ tốt ra, để hắn biết khó mà lui." Kỷ Trường Không đầu lĩnh của ba người trung niên mặc giáp nói.

"Ân, Lục Tiểu Thiên tuy rằng lợi hại, nhưng không có trận pháp, lẽ nào còn có thể đối phó được với nhiều người chúng ta như vậy." Lão giả râu nâu hai tay ôm ngực nói.

Lục Tiểu Thiên đứng yên ở dưới một gốc Tuyết Tùng, tuy rằng hắn không nghe được mấy người này nói chuyện gì. Nhưng từ động tác của mấy người lão giả râu nâu thỉnh thoảng nhìn về phía bên này, Lục Tiểu Thiên liền biết bọn họ đang đàm luận về bản thân mình.
Bình Luận (0)
Comment