Chương 810: Nê Oa
Chương 810: Nê Oa
"Đây vẫn chỉ là vùng bên ngoài khu đầm lầy mà thôi, khi chúng ta tới được nơi mình muốn đến. Loại lực lượng tà dị này càng nồng đậm hơn gấp mấy lần. Đây là một viên Định Hồn Đan, có thể khắc chế loại lực lượng tà dị này, Lục huynh tới lúc đó nhớ phải trả lại cho ta đấy." Thiệu Tử Hà vung tay ra, một viên đan dược màu lục óng ánh bay về phía Lục Tiểu Thiên.
Lục Tiểu Thiên tự nhiên là có thể nhìn ra được lai lịch của viên đan dược này. Hắn không nói hai lời, trực tiếp bỏ viên đan dược vào miệng.
"Đi thôi, Lục đạo hữu nhất định phải luyện chế ra được Định Hồn Đan đấy, bằng không chúng ta nhiều người như vậy, cũng không phải nhàn rỗi không việc gì làm chạy tới nơi này đi dạo đâu." Hoắc Ưng cười khặc khặc, ánh mắt cảnh cáo nhìn Lục Tiểu Thiên nói.
"Mời ta tới nơi này dường như không phải là ngươi, ngươi tựa hồ đã quản quá nhiều rồi đấy." Trên mặt Lục Tiểu Thiên lộ ra vẻ mỉm cười, nhưng lời nói trong miệng không hề khách khí chút nào.
"Ngươi! Xem ra ngươi đang tự chuốc lấy đau đớn rồi." Hoắc Ưng lập tức tức giận, ánh mắt giống như chim Ưng nhìn chằm chằm Lục Tiểu Thiên nói.
"Dư huynh, ta chỉ là đáp ứng giúp huynh luyện chế Định Hồn Đan trong một tháng, chứ không hề đáp ứng qua với huynh phải nghe những lời đàm tiếu vo ve này. Nếu như huynh không quản lại cái miệng của bằng hữu huynh, giao dịch của chúng ta coi như hủy bỏ." Lục Tiểu Thiên hai tay ôm ngực, lui về sau một bước, kéo ra một khoảng cách với mấy người này. Cho dù Hoắc Ưng đã là Kim Đan hậu kỳ, mấy người còn lại cũng là Kim Đan trung kỳ, thực lực không thể tính toán theo lẽ thường. Nhưng với thực lực của hắn lúc này, nếu một lòng muốn chạy, mấy người này cũng không thể nào ngăn được. Hiện tại bản thân mới đấu giá được mấy kiện bảo vật trong Vân Nhai Đấu Giá Hội, có rất là nhiều việc phải làm, không nhất thiết phải đi cùng với bọn họ để nghe những lời nói khó chịu này.
"Xem ra Lục huynh đã có tính toán trước rồi, nhưng như thế cũng tốt. Hoắc huynh, tuy rằng Lục huynh mới gia nhập với chúng ta. Nhưng lại có tác dụng cực kỳ trọng yếu, huynh cũng nên khắc chế mình lại một chút.” Dư Đông Bảo khuyên bảo Hắc Ưng một câu. Còn không đợi Hoắc Ưng hồi đáp, y đã trực tiếp đi lên trước mọi người, không nhanh không chậm bay về phía trước cách đầm lầy không tới hơn mười trượng, cũng không hề bay quá cao.
Dư Đông Bảo cũng có mấy phần mặt mũi. Hoắc Ưng nghe vậy chỉ hung hăng trừng mắt nhìn Lục Tiểu Thiên một cái, sau đó cũng đằng không bay lên.
“Lục huynh xin yên tâm, có Dư Đông Bảo và ta ở đây, tên Hoắc Ưng đó không dám làm gì đâu. Nhưng sau này nếu có đơn độc gặp phải kẻ này, cần phải nhớ đề phòng, thủ đoạn của tên này cũng không hề đơn giản.” Thiệu Tử Hà âm thầm nhắc nhở Lục Tiểu Thiên một câu, sau đó cũng phá không bay đi.
Lục Tiểu Thiên gật đầu rồi khẽ mỉm cười. Trên thực tế hắn tự nhiên không phải là một người dễ nóng nảy như thế. Sở dĩ hắn đối chọi gay gắt với Hoắc Ưng, một là vì tên này cứ luôn nhằm vào hắn. Còn một mặt khác cũng chính là Lục Tiểu Thiên muốn thử thăm dò một chút, xem thử quan hệ giữa những người này có bền chặt hay không. Sự thật diễn ra trước mắt, quan hệ giữa bọn họ cũng không phải rất chắc chắn.
Địa phương mà mấy người Dư Đông Bảo muốn đi cũng không hề đơn giản, nếu như bốn người này trên dưới một lòng, luyện chế xong đan dược Lục Tiểu Thiên liền sẽ rời đi. Dù cho hắn có tự phụ thế nào đi nữa, nhưng so với bốn người xuất thân từ các gia tộc tu tiên có nội tình thâm hậu thì cũng không dám chắc chắn rằng bản thân sẽ chiếm thượng phong. Cho dù bản thân hắn có một số nội tình, nhưng những người khác cũng chưa hẳn là kẻ yếu. Ngoại trừ Hoắc Ưng ra, mấy người Dư Đông Bảo đều là Kim Đan trung kỳ, thực lực cả nhóm người này cũng không phải rất mạnh. Nhưng một đường đi tới nơi này, ngoại trừ đề phòng lượng lớn yêu thú ra, cũng không hề kiêng kị những tiểu đội tu sĩ khác, đây không phải là biểu hiện của một tu sĩ Kim Đan trung kỳ nên có.
Nếu như những người này đều một lòng, cho dù có thứ gì tốt, khả năng lọt tới tay hắn cũng không lớn, tự nhiên cũng cần phải nhảy vào tranh đoạt ở vũng nước đục này. Nhưng nếu như giữa bọn họ có ngăn cách, dưới tình huống cho phép, hắn hoặc có thể kiếm được chút lợi ích từ trong đó.
Hoa hoa, trong đầm lầy mấy chục con Nê Oa (Ếch bùn) nhỏ lùn, thực lực tương đương từ tứ đến lục giai yêu thú nhảy vọt lên, lao về phía mấy người Lục Tiểu Thiên. Lửa giận trong lòng Hoắc Ưng vẫn chưa tiêu tan, trực tiếp đánh ra một chưởng, mấy con Nê Oa ngay cả tiếng hét thảm cũng không kịp phát ra, liền biến thành từng đoàn huyết vụ.
Nhưng một chưởng này của Hoắc Ưng lại giống như đã chọc vào tổ Ong Vò Vẽ, mùi máu tanh càng khiến những con Nê Oa trong đầm lầy vốn đang yên tĩnh trở nên điên cuồng hơn bao giờ hết. Hàng trăm ngàn con Nê Oa liên tục lao vọt tới mấy người họ, làm dâng lên lượng lớn bọt khí. Trong đó có một con Nê Oa Vương to lớn đạt tới mấy trượng, khí tức gần bằng với cửu giai kêu oa oa một tiếng, lấn át tất cả âm thanh.