Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 867 - Chương 867: Phát Hiện Ngoài Ý Muốn

Chương 867: Phát hiện ngoài ý muốn Chương 867: Phát hiện ngoài ý muốn

Lượng lớn đê giai Minh Khuyển với số lượng hàng vạn chạy trên mặt đất, trong miệng phát ra âm thanh gầm gừ khiến cho người ta vô cùng sợ hãi. Còn có một số cao giai, tứ giai đến lục giai Minh Khuyển, trên lưng mọc ra một đôi cánh nho nhỏ, đã có thể ngự không trong tầm thấp, lướt đi trong cự ly ngắn. Lượng lớn Minh Khuyển cấp Quỷ hầu vỗ nhẹ đôi cánh trên lưng, trên không lướt đi, muốn cắn về phía bốn người Lục Tiểu Thiên, nhưng lại không thể bay lên quá cao.

Nhưng trong đám Minh Khuyển này cũng có tồn tại cấp Kim Đan kỳ, đã có thể ngự không phi hành giống như tu sĩ Kim Đan kỳ Nhân tộc, chỉ là tốc độ lại không bằng đám người Lục Tiểu Thiên.

Bốn người Lục Tiểu Thiên còn chưa kịp thở phàp một hơi, chỉ thấy số lượng hàng vạn con Minh Khuyển dưới mặt đất gào rống không thôi, cung kính với một con cự khuyển to lớn tới mấy trượng khí tức đạt tới Kim Đan kỳ. Cự khuyển này ngửa đầu lên trời tru lớn, những con Minh Khuyển khác còn đồng thanh hưởng ứng, tự mình ngẩng đầu tru lên.

Vù vù vù, từng cây cốt thứ rơi ra khỏi cỗ bọn họ, liên tiếp bắn về phía bốn người trên không trung.

Lục Tiểu Thiên ý niệm vừa động, Liệt Địa đao trên không trung di chuyển vô cùng linh hoạt, lượng lớn cốt thứ trực tiếp bị xoắn nát, vô lực rơi xuống bên dưới.

Mấy người Dư Đông Bảo cũng đều tự thi triển thủ đoạn, lập tức trên không trung tuông xuống từng đợt mưa xương.

Công kích của những cốt thứ này có mạnh có yếu, tổng thế cũng không quá mạnh, rất dễ dàng đánh nát công kích của nó. Chỉ là sắc mặt bốn người họ cũng không khỏi trở nên ngưng trọng, nhìn thấy số lượng Minh Khuyển rậm rạp dần dần lên tới hơn mười vạn. Bọn họ ngự không phi hành trên không trung như vậy, chẳng khác nào là những mục tiêu sống động bắt mắt. Vô luận bọn họ tránh né như thế nào, đều sẽ phải đối mặt với công kích vô cùng vô tận của loại cốt thứ kia.

"Hạ xuống mặt đất." Sắc mặt Lục Tiểu Thiên trầm xuống, tuy rằng hạ xuống đất cũng không phải chủ ý tốt đẹp cho lắm, chỉ là so với trên không trung mà nói, khi ở dưới mặt đất, số lượng Minh Khuyển có thể cùng lúc công kích bọn họ chung quy vẫn chỉ là một bộ phận nhỏ. Cứ tiếp tục bay trên không trung trở thành mục tiêu cho đám Minh Khuyển công kích, thì ngay cả hắn cũng không thể nào chịu nổi.

Đám người Dư Đông Bảo đều liếc mắt nhìn nhau, bảo hộ Huyết Phù Du hạ xuống mặt đất.

Đám đê giai Minh Khuyển ở xung quanh căn bản không sợ hãi uy áp Kim Đan kỳ của bốn người bọn họ, thậm chí còn giương nanh múa vuốt, tranh giành lẫn nhau để được lao tới trước cắn xé bọn họ khi thấy cả bốn người đang dần hạ xuống mặt đất.

Bọn họ vừa hạ xuống vừa dùng thần thức khống chế đan nguyên pháp khí không ngừng công kích mở ra một khoảng trống bên dưới, vừa rồi đằng không bay lên đã làm trì hoãn một ít thời gian, hiện tại trên mặt đất đã bị lượng lớn Minh Khuyển bao phủ.

Sau khi hạ xuống, Lục Tiểu Thiên tay cầm Liệt Địa đao nhanh chóng lao tới trước chém giết ra khỏi vòng vây của bầy Minh Khuyển. Trong lúc hắn nhấc tay vung đao, lượng lớn Minh Khuyển bị Lục Tiểu Thiên trảm sát. Dưới sự liên thủ của bốn người, với Lục Tiểu Thiên là mũi tên đầu, nhanh chóng đánh xuyên qua vòng vây của bầy Minh Khuyển. Chỉ là bọn họ rất nhanh lại phát hiện, nhóm Minh Khuyển trước mắt tựa hồ chỉ như là một góc băng sơn, giết mãi không hết, rất nhanh lại có càng nhiều Minh Khuyển hơn bao vây tới.

Sắc mặt Lục Tiểu Thiên cũng dần dần thay đổi, sự phát triển của tình thế trước mắt rõ ràng đã có chút vượt qua dự liệu của hắn. Dưới loại tình hình như thế, tựa hồ cũng không có biện pháp nào tốt hơn.

Tổ hợp bốn người tung hoành ngang dọc giữa bầy Minh Khuyển, những nơi họ đi qua, xác Minh Khuyển ngã đầy ra đất.

. . . . .

Mấy ngày sau, Lục Tiểu Thiên một mình ngồi xếp bằng bên trên tán cây một gốc đại thụ, ánh mắt lóe lên nhìn một mảnh hỗn độn dưới mặt đất phía trước.

Lúc này bầy Minh Khuyển hung hãn đã không còn thấy tăm hơi, trên mặt Lục Tiểu Thiên xuất hiện một tia thần sắc ảo não. Tuy rằng hắn một đường chém giết ra khỏi vòng vây nhưng kết quả lại không như ý nguyện. Hắn đã hoàn toàn thất lạc với ba người Dư Đông Bảo, Thiệu Tử Hà và Hoắc Ưng trong vòng vây Minh Khuyển. Hiện tại Lục Tiểu Thiên cũng không biết mấy người đó đã chạy đi đâu, thậm chí còn không biết bọn họ có sống sốt được hay không, ngay cả Huyết Phù Du cũng đã bị Minh Khuyển xé thành mấy mảnh nhỏ trong vòng vây khi đó.

Lúc ấy Lục Tiểu Thiên cũng muốn dốc hết sức cứu mọi người, nhưng trong bầy Minh Khuyển cũng có một số gia hỏa đạt tới Kim Đan kỳ, lại cộng thêm lượng lớn lâu la, theo nó cùng công kích mọi người. Lục Tiểu Thiên đi đầu dẫn theo mấy người họ một đường mạnh mẽ giết tới, cũng trở thành trọng điểm công kích của bầy Minh Khuyển.

Trong lúc loạn chiến, Lục Tiểu Thiên cũng khó có thể lo toan cho tất cả mọi người. Liên tục khổ chiến, Lục Tiểu Thiên còn có thể kiên trì được lâu, nhưng bọn họ lại khó có thể theo kịp tiết tấu của hắn, chỉ hơi chút trì hoãn, cả tiểu đội lập tức bị chia tách.

"Không có Huyết Phù Du, đám người Dư Đông Bảo cũng không thể nào phân biệt được những địa phương đã đi qua trong mấy năm nay." Lục Tiểu Thiên chống cằm suy nghĩ.

Nhưng hắn lại phát hiện ra được hai sự việc vô cùng thú vị. Vốn hắn một mực không có thời gian luyện hóa cỗ lực lượng mà Long Sư lưu lại trong cơ thể, nhưng trong cuộc khổ chiến kịch liệt với bầy Minh Khuyển. Số lượng của bọn chúng thật sự quá nhiều, Lục Tiểu Thiên cũng khó có thể chém giết toàn bộ những con Minh Khuyển công kích bản thân, hơn nữa với thân thể mạnh mẽ của thất giai Thể tu, công kích của đê giai Minh Khuyển, cũng không tạo thành uy hiếp bao lớn với hắn.

Vì thế mà Lục Tiểu Thiên lại tình cờ phát hiện. Mỗi một lần khi Minh Khuyển công kích lên người hắn, lực lượng của Long Sư ban cho bên trong cơ thể lại tan ra một phần được nhục thân Lục Tiểu Thiên hấp thu.
Bình Luận (0)
Comment