Chương 881: Đấu Cuồng Hổ sợ hãi
Chương 881: Đấu Cuồng Hổ sợ hãi
"Tạm thời vẫn nên quan sát trước rồi tính." Trong nháy mắt, Đấu Cuồng Hổ đã làm ra quyết định. Ngoài ra đôi trung niên phu phụ đó, tựa hồ không có hứng thú tiếp tục dừng lại ở nơi này, nhanh chóng biến mất trong những lùm cây cao ngang đầu người đằng xa.
Trong lúc Đấu Cuồng Hổ đang ngẩn người, lão giả mắt tam giác đã gõ lên mặt trống một lần nữa. Cái trống lớn màu máu đó liền huyễn hóa ra thêm một con cự Lang lăng không lao tới, cắn xé với một cây Hỏa Giao tiễn còn lại.
Sau khi phát ra hai con cự Lang, màu sắc của cái trống lớn màu máu này cũng đã ảm đạm đi một chút. Trong lòng lão giả mắt tam giác cảm thấy chua xót, cái trống lớn này của lão muốn hoàn toàn khôi phục lại, cái giá phải trả cao đến đáng sợ. Chỉ là công kích của tên thanh niên tóc bạc trước mắt thật sự quá kinh khủng, một đợt nối tiếp một đợt, chỉ dựa vào một thân pháp lực của lão, thật sự có một loại cảm giác không thể nào tiếp nổi.
"Tìm chết!" Lão giả mắt tam giác nhìn thấy tên thanh niên tóc bạc đang nhanh chóng lao thẳng tới, dùi trống trong tay lần nữa mạnh mẽ đánh xuống. Nào ngờ bóng dáng của hắn ta lại nhoáng lên rồi trở nên mơ hồ, sau đó một phân làm hai, với nhãn lực của lão của không thể nào trực tiếp phân biệt ra được đâu là thật, đâu là giả.
Cũng may thủ đoạn công kích của cái trống màu máu này cũng không phải đơn nhất, dưới từng dùi trống gõ xuống, từng vòng gợn sóng nhanh chóng lan ra khóa chặt hai tên thanh niên tóc bạc đang bay đến. Một trong số đó kiên trì không tới hai hơi thở, thân hình lập tức trở nên nhạt đi, sau đó sụp đổ, một người còn lại thì lần nữa tăng tốc.
Dùi trống trong tay lão giả mắt tam giác vung lên, cái trống màu máu liền bay lên không trung, ngăn cản trước người Lục Tiểu Thiên. Khi lão giả mắt tam giác định vung dùi đập xuống, lúc này Lục Tiểu Thiên đã tung ra một quyền.
Ầm! Dùi trống và một quyền của Lục Tiểu Thiên gần như đồng thời đánh lên trên mặt trống. Mà trong lúc này, Lục Tiểu Thiên còn sử dụng phó nguyên thần khống chế Phiêu Miểu kiếm nhanh chóng lui về sau, để hắn có thể điều động thêm pháp lực tung quyền.
Một quyền này đánh ra, bao gồm pháp lực, lực lượng nhục thân, và cả lực lượng do Thôn Hồn Đại Pháp mang lại hòa quyện vào nhau, bạo phát ra lực công kích mạnh nhất của Lục Tiểu Thiên trong tích tắc.
Trên thực tế lực sát thương của Hỏa Giao tiễn tuyệt đối không yếu, chỉ bất quá lực lượng trên người hắn không hề tinh thuần, trong khoảng cách gần như vậy, khó có thể phát huy ra hiệu quả hoàn toàn.
Sở trường của Thể tu cũng không phải viễn công với những tu sĩ khác, chỉ có trong khoảng cách gần như thế, mới có thể bạo phát ra uy lực mạnh nhất.
Về phần xích sắc trường mâu do lão giả mắt tam giác khống chế, bởi vì nguyên thần không cường đại như Lục Tiểu Thiên, tự nhiên không thể nào khống chế thuận tiện như hắn, động tác không khỏi chậm hơn một chút.
Cái trống màu máu vang lên hai tiếng cùng lúc, lão giả mắt tam giác chỉ cảm giác một luồng lực lượng khổng lồ khó có thể kháng cự từ trên cái trống truyền đến.
Trong ánh mắt khó tin của lão giả mắt tam giác, một cỗ lực lượng không thể cưỡng lại đánh văng thân thể của lão bay ngược ra sau.
Lão còn nhìn thấy, một con huyết lang vừa rồi do Huyết Lang cổ huyễn hóa ra đã bị Lục Tiểu Thiên vươn tay vỗ vào đầu, huyết lang vừa lao ra lập tức bị tứ phân ngũ liệt.
Còn vẻ mặt tên thanh niên tóc bạc vẫn vô cùng lãnh đạm, không hề chần chừ, thân hình vô cùng nhanh nhẹn bay tới. Lão giả mắt tam giác muốn khống chế xích sắc trường mâu tự cứu mình, nhưng lại bị Lục Tiểu Thiên nhanh hơn một bước dùng Phiêu Miểu kiếm ngăn cản.
"Tha, tha mạng . . . . ." Hiện tại con bát giai Đà La yêu Điệp của lão bị một tiễn bắn chết, Huyết Lang cổ thì bị đối phương tiện tay phá đi, đan nguyên pháp khí xích sắc trường mâu cũng bị tiểu kiếm sắc bén của hắn ngăn cản. Lão giả mắt tam giác cho dù còn có thủ đoạn khác, nhưng trong tình huống hai người đang sát gần nhau trong gang tấc như thế này, lão cũng không kịp thi triển.
"Hiện tại mới muốn dừng tay không cảm thấy quá muộn rồi sao?" Lục Tiểu Thiên cười lạnh nhạt nói. Tay phải đặt lên chuôi đao bên hông, khẽ lắc người, Liệt Địa đao hóa thành một đạo kim quang bay ra.
Lão giả mắt tam giác kinh hãi, không nghĩ ngợi được gì nhiều, trực tiếp quay đầu bỏ chạy, nhưng tốc độ của Liệt Địa đao trong tay Lục Tiểu Thiên lại nhanh hơn nhiều, trực tiếp từ trên đỉnh đầu lão chém xuống. Một tràng âm thanh xương cốt đứt gãy vang lên, thân thể lão giả mắt tam giác bị một chia làm hai, đôi mắt lão trợn trừng tựa hồ như không tin bản thân lại vẫn lạc trong tay người thanh niên trước mắt này.
Lục Tiểu Thiên vươn tay bắn ra một tia lôi điện, đánh thẳng xuống nguyên thần đang hoảng hốt bỏ chạy của lão giả mắt tam giác.
Nhìn nguyên thần của lão giả mắt tam giác tan thành mây khói dưới những tia lôi điện kia, Đấu Cuồng Hổ tê dại cả da đầu. Tu vi tên thanh niên tóc bạc này còn tinh thâm hơn trước đây không ít, biến hóa không nhỏ. Điều duy nhất không có biến hóa chính là một khi đã động thủ thì sẽ thạch phá thiên kinh, kết thúc cuộc chiến trong thời gian cực ngắn.
Tốc độ Liệt Địa đao lúc quay về chậm hơn không ít, Lục Tiểu Thiên thầm nhíu mày. Một trận chiến với Bạch thị huynh muội, Liệt Địa đao bị Trọc Linh châu làm hao tổn, tuy rằng chỉ trong thời gian cực ngắn, nhưng sau khi kết thúc cuộc chiến đó, hắn lại vội chạy tới nơi có Kết Anh quả, vẫn chưa kịp kiểm tra lại Liệt Địa đao như thế nào. Xem ra sau này vẫn còn phải bớt chút thời gian tế luyện lại Liệt Địa đao một phen mới được.
Ngoài ra khi chống đỡ một kích của Thiết Thứ Bối yêu Nghê, cũng may luồng lực lượng của Long Sư lưu lại trong cơ thể hắn đã hóa giải đi phần lớn lực công kích, nếu không cho dù hắn có chống đỡ được, trạng thái cũng sẽ vô cùng chật vật.