Chương 880: Huyết Lang cổ
Chương 880: Huyết Lang cổ
Lục Tiểu Thiên buông tay, ánh mắt đằng đằng sát khí, pháp lực của lão giả mắt tam giác trước mặt cũng không phải là rất lợi hại trong chúng tu sĩ Kim Đan hậu kỳ. Không ngờ cũng muốn tới chiếm tiện nghi hắn, Lục Tiểu Thiên lần nữa giương cung gài tên, một hơi bắn ra hai tiễn, mỗi một tiễn đều giống như lưu tinh cản nguyệt, tốc độ cực nhanh.
Lão giả mắt tam giác thấy Đà La yêu Điệp mà bản thân nuôi dưỡng nhiều năm chết thảm như thế, vốn đã cực kỳ đau lòng không còn muốn tái chiến. Nhưng tên thanh niên tóc bạc trước mắt này lại tấn công quá mức mạnh mẽ, mấy đầu Hỏa Giao tiễn lần lượt gào thét lao tới, tốc độ nhanh đến kinh người. Lúc này nếu như hoảng hốt bỏ chạy bừa, cũng chỉ chết càng nhanh hơn thôi, muốn chạy, cũng phải ngăn lại đợt công kích kinh khủng này mới được.
Khí thế mỗi một tiễn đều khiến cho lão giả mắt tam giác tim đập chân run, nhưng tên thanh niên tóc bạc đối diện tựa hồ như không hề biết mệt mỏi. Theo lý mà nói, liên tục phát ra công kích cường đại như thế, khẳng định phải tiêu hao lượng lớn pháp lực, phải tỏ ra mệt mỏi hay thở hồng hộc mới đúng.
Không thể lo nghĩ được nhiều nữa, lão giả mắt tam giác lần nữa há miệng phun ra, một cái trống lớn màu đỏ như máu xuất hiện. Bên trên cái trống lớn này có một đồ án huyết Lang khổng lồ, đang há miệng gào thét, tựa hồ như muốn thôn phệ mọi thứ, được gọi là Huyết Lang cổ (Cổ là trống).
Mà phía sau cái trống lớn màu máu, còn có một cái dùi trống cao bằng đầu người, bên trên mặt trống có lượng lớn phù văn màu máu nhảy múa, chính là một kiện cực phẩm linh phù pháp khí, khí tức không hề thua kém Hỏa Giao tiễn bao nhiêu.
Lục Tiểu Thiên nhìn thấy cũng thầm giật mình, người có thể đi tới vùng đất nguy hiểm như thế này quả nhiên không có một ai là dễ trêu chọc cả.
Lão giả mắt tam giác một bên khống chế đan nguyên pháp khí xích sắc trường mâu của mình quấn lấy Phiêu Miểu kiếm, đồng thời thân hình cũng bay về phía trước mấy trượng, hai tay cầm lấy dùi trống.
"Ngao . . . ." Khi dùi trống gõ xuống, âm thanh phát ra không phải là tiếng trống bình thường, mà giống như một con huyết yêu Lang cực kỳ lợi hại đang gào rống. Từng vòng khí kình màu máu lấy Huyết Lang cổ làm trung tâm, giống như là sóng nước từng vòng từng vòng lan tỏa ra xung quanh.
Trong những cơn sóng nước này, một con huyết Lang mạnh mẽ hùng tráng nhảy vọt ra, cùng với tiếng gầm rú không ngừng, lao tới cắn xé với Hỏa Giao do Hỏa Giao tiễn hóa thành. Một Lang một Giao, lăng không quấn lấy nhau, không bên nào chịu nhường bên nào.
Lúc này lão giả mắt tam giác phải phân tâm khống chế dùi trống, đồng thời còn điều kiển đan nguyên pháp khí xích sắc trường mâu giao chiến với Phiêu Miểu kiếm, thế công không khỏi yếu đi vài phần. Vốn xích sắc trường mâu đang chiếm lấy ưu thế áp đảo Phiêu Miểu kiếm, cũng dần dần bị kéo trở lại cục diện cân bằng.
Nhìn thấy Hỏa Giao tiễn lại bị cái trống lớn màu máu của lão giả mắt tam giác này ngăn lại. Sự lợi hại của linh phù pháp khí, trước đó khi hắn còn ở trong Phiêu Miểu Điện, đã từng kiến thức qua trong tay Vương Đà Quái. Nó không tiêu hao pháp lực của người sử dụng chỉ cần dung thần thức khống chế. Linh phù pháp khí đẳng cấp đủ cao, uy lực cũng không thể coi thường được.
Lục Tiểu Thiên hơi suy nghĩ một chút, liếc mắt nhìn Đấu Cuồng Hồ đang đứng đằng xa, sau đó mặc kệ tất cả, thu hồi Hỏa Giao tiễn, hai chân khẽ động, thân hình giống như chim Én bay lượn, nhẹ nhàng lao đi trên mặt đất. Đối mặt với cái trống lớn màu máu của lão giả mắt tam giác, Lục Tiểu Thiên không tránh không né, còn lao vút tới với tốc độ kinh người.
Khi Đấu Cuồng Hổ thấy Lục Tiểu Thiên liếc mắt nhìn qua, lúc này trong lòng giật mình, khuôn mặt chữ quốc lập tức nhíu chặt lông mày. Một trận chiến khắc cốt ghi tâm lúc trước trong Trấn Uy Hầu Phủ, ngay cả đan nguyên pháp khí Tử Diên Khô Lâu Chùy của y đều bị hủy ở trong tay người áo đen kia. Thanh thế kinh thiên của Hỏa Giao cung tiễn nọ, y làm sao có thể quên được.
Trong trận chiến trước đó với y, Hỏa Giao cung tiễn đã từng khiến y phải chật vật ngăn cản, không ngờ hiện tại lại tái hiện trước mặt, hơn nữa uy lực lại còn lớn hơn xưa nhiều.
Tuy rằng khí tức đã phát sinh chút biến hóa, nhưng thủ đoạn mà tên thanh niên tóc bạc này sử dụng lại hoàn toàn giống y như lúc đó. Nếu như Đấu Cuồng Hổ còn không nhận ra tên thanh niên tóc bạc trước mắt chính là tên áo đen lúc trước trong Trấn Uy Hầu Phủ, thì y cũng không cần lăn lộn trong tu tiên giới nữa.
Chỉ là tên thanh niên tóc bạc này rõ ràng cũng nhận ra mình, trong tình trạng bản thân từng có khúc mắc với hắn, lại đang có mặt ở đây, vậy mà còn dám xuất thủ đại chiến với tên lão giả mắt tam giác thực lực và thủ đoạn không hề tầm thường, Đấu Cuồng Hổ tự thấy bản thân sẽ không làm loại việc ngu xuẩn như thế. Nhưng tên thanh niên tóc bạc này rõ ràng không phải là một kẻ ngốc, khả năng duy nhất chính là đối phương có đủ tự tin có thể đối phó được lão giả mắt tam giác này và cả bản thân mình.
Lại nhớ tới lúc trước tên thanh niên tóc bạc này có thể thuận lợi thoát đi dưới một kích của con thập giai Thiết Thứ Bối yêu Nghê kia, trong tình trạng đã tiêu hao không ít, mà vẫn còn tự tin như thế, trong lòng Đấu Cuồng Hổ cảm thấy không rét mà run. Thời gian đã qua đi nhiều năm, việc thảm bại lúc trước đã mang đến cho y không ít khuất nhục. Thậm chí những người trước đó luôn cung kính có thừa với y, về sau khi gặp lại trên đường đa phần đều không để y vào trong mắt.
Vốn khi Đấu Cuồng Hổ nhận ra tên thanh niên tóc bạc này chính là người áo đen kia trong Trấn Uy Hầu Phủ, không khỏi nghiến răng nghiến lợi. Chỉ là hiện tại y lại đột nhiên phát hiện bản thân không ngờ lại kiêng kỵ hắn như thế, tạm thời không thể nào có suy nghĩ muốn báo thù. Nếu điều này để người khác biết được, còn không biết sẽ cười nhạo y như thế nào.