Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 902 - Chương 902: Tập Thể Đào Vong (2)

Chương 902: Tập thể đào vong (2) Chương 902: Tập thể đào vong (2)

Chân phải Thiết Thứ Bối yêu Nghê giẫm một cái, một cỗ yêu lực mênh mông từ dưới chân xuất hiện trên mặt đất nhanh chóng lan tràn ra khắp nơi.

Trong lúc đó, khi đang trốn chạy đám người Lục Tiểu Thiên bỗng nhiên cảm nhận được một luồng lực hút cực lớn, lực hút này đang nhanh chóng tăng lên gấp trăm lần, nghìn lần với tốc độ khủng khiếp.

Mọi người trên không trung nhất thời thân hình không ổn định, từng người từng sắc mặt hoảng sợ ngã xuống đất, vẻ mặt đầy kinh hãi.

Lục Tiểu Thiên sắc mặt hơi đổi, hắn thân là một Thể Tu, ở trong Tinh Vẫn Động rèn luyện qua mấy năm, đối với loại trọng lực hút đáng sợ này đã sớm tập mãi thành thói quen, chỉ bất quá ở dưới loại trọng lực lúc này, còn muốn ngự không phi hành giống như trước đó, thì chỉ là một trò cười.

Nhưng may mắn thay, lúc này đã có thêm vài người, đối với Thiết Thứ Bối yêu Nghê mà nói, là lại có thêm mấy mục tiêu phải giết. Lực công kích nhằm vào hắn tự nhiên sẽ ít đi một chút. Lợi dụng ưu thế của Thể tu, khi Lục Tiểu Thiên vừa ngã từ trên trời cao xuống đất, một mặt hắn nhanh chóng vận chuyển pháp lực để triệt tiêu lực trùng kích đáng sợ này, một mặt là khi rơi xuống đất cũng có tác dụng giảm nhẹ đến mức tối thiểu các chấn thương không cần thiết.

Động tác của Lục Tiểu Thiên không hề dư thừa. Sau khi rơi xuống liền vội vàng bật dậy, chạy ở phía trước nhất. Thập giai yêu Nghê dù sao vẫn chỉ là một đầu yêu thú, không có khả năng giống như trong Tinh Vẫn Động, bao phủ phạm vi quá lớn. Khi Lục Tiểu Thiên lần nữa chạy ra hơn trăm trượng, lực hút đến từ mặt đất liền biến mất.

Lục Tiểu Thiên quay đầu nhìn về sau, Thiết Thứ Bối yêu Nghê trong mắt hắn nhanh chóng phóng lớn. Mặt đất dưới chân nó tựa hồ như tự mình rút nhỏ lại. Chân trước vung lên, bắn ra mấy đạo chỉ kình sắc bén, giống như cương đao vậy, xen lẫn với những tiếng thét thảm thương. Lúc này những người còn lại vẫn còn nằm trong phạm vi trọng lượng ảnh hưởng, tốc độ đại giảm, căn bản không thể nào tránh khỏi mấy đạo chỉ kình bay đến.

"Bố trận!" Sáu tên tu sĩ kia hét lớn, mỗi người tự lấy ra một tấm kính kim sắc to cỡ bàn tay.

Sáu tấm kính kim sắc dưới sự thôi động của pháp lực đều tự phát ra một luồng kim quang. Sáu đạo kim quang hợp thành một mảng lớn, đan xen hình thành một tấm kim quang đại thuẫn khổng lồ. Bề mặt kim quang đại thuẫn xuất hiện từng con cá Chép vàng.

Phốc phốc, chỉ kình do Thiết Thứ Bối yêu Nghê bắn ra liên tiếp đánh lên trên kim quang đại thuẫn, không ngừng bị những con cá Chép vàng cắn vụn, nhưng lân phiến trên thân cá Chép vàng cũng văng ra khắp nơi.

Thập giai yêu Nghê thấy một kích này của mình không ngờ lại bị kim sắc đại thuẫn ngăn cản, lập tức trở nên đại nộ, hét lớn một tiếng, cúi đầu lao thẳng tới đụng vào kim sắc đại thuẫn kia.

Sau lưng thập giai yêu Nghê, chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh nhàn nhạt, tốc độ nhanh đến mức khiến cho Lục Tiểu Thiên cũng hãi hùng khiếp vía. Oanh một tiếng, khi bóng hình yêu Nghê lần nữa hiện rõ ra, thì đã xuất hiện ở phía trước kim sắc đại thuẫn.

Thân hình thập giai yêu Nghê bị ngăn cản, thậm chí còn bị chấn lui hai bước. Nhưng kim sắc đại thuẫn lại rung động kịch liệt, hung tính thập giai yêu Nghê phát ra, lần nữa lao mạnh tới.

Ầm một tiếng, kim quang tỏa ra khắp nơi, kim sắc tiểu kính trong tay sáu tên tu sĩ bởi vì thừa nhận không nổi lực xung kích mạnh mẽ nên nổ tung thành mạt phấn, trận pháp cũng vì thế mà bị phá vỡ.

Cũng may bởi vì thập giai yêu Nghê tự mình lao tới công kích, nên lực hút dưới mặt đất cũng đã giảm đi vài phần. Bao gồm cả Hạng Tư Thành trong đó, mọi người đều vô cùng hoảng sợ bỏ chạy tứ tán, tốc độ của Lục Tiểu Thiên dĩ nhiên cũng không hề chậm.

Chỉ bất quá sáu tên tu sĩ vừa rồi mới bố trận, bởi vì trận pháp bị phá, gặp phải phản phệ, lúc này muốn bỏ chạy, tốc độ ngược lại không bì kịp những người khác.

Thần sắc thập giai yêu Nghê vô cùng lãnh khốc, cái đuôi thô to liên tiếp vung lên.

Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, thân thể từng tên tu sĩ giống như là bao cát rách nát bị đánh bay trên không trung. Hai trong sáu tên tu sĩ bố trận vừa rồi thậm chí thân thể trực tiếp bị cái đuôi thô to đánh cho vỡ nát, hóa thành huyết quang và thịt vụn đầy trời.

Trong nháy mắt, sáu tên tu sĩ Kim Đan hậu kỳ vừa bố trận lúc nãy, dưới công kích trọng điểm của thập giai yêu Nghê, không có một ai chạy thoát, toàn bộ đều chết thảm dưới công kích của nó.

Hạng Tư Thành đã chạy ra được một đoạn, lúc này trên mặt không hề có chút vẻ bi thương nào, ngược lại còn thở phào một hơi. Lục Tiểu Thiên cười lạnh một tiếng, những hạng người sống quen ở địa vị cao như vậy, an bài đám tu sĩ này ở đây. Một mặt là có thể phục kích đám người bọn họ, mà một mặt khác, sợ rằng cũng chính là vào thời khắc mấu chốt làm kẻ chết thay cho y.

Tu vi của sáu tên tu sĩ vừa rồi cũng không phải là yếu, hơn nữa còn có thể kết thành trận pháp, hiển nhiên đã phối hợp với nhau rất lâu. Không phải tiên môn đại tông, hoặc là đám thế lực truyền thừa lâu đời, căn bản không thể nào có được một đội ngũ như thế.

Chỉ là sáu tên tu sĩ này bất luận như thế nào cũng không nghĩ ra rằng, bọn họ là thủ hạ được Đức vương trọng dụng cũng bởi vì bộ Lục Hợp Kim Quang trận này. Nhưng chết cũng là chết dưới bộ trận pháp này, vừa rồi công kích của đầu thập giai yêu Nghê đó tới quá nhanh.

Mấy người họ theo bản năng sẽ sử dụng phòng ngự mạnh nhất của bản thân đi chống cự, nhưng cũng chính là bởi vì sau khi triểu khai trận pháp, tốc độ phản ứng của bọn họ chậm hơn những tu sĩ khác rất nhiều. Trận pháp vừa bị phá, lại phải chịu pháp lực phản phệ của trận pháp, cộng thêm công kích của thập giai yêu Nghê, có vẫn lạc tại chỗ cũng không phải là điều gì quá kỳ lạ.
Bình Luận (0)
Comment