Chương 901: Tập thể đào vong
Chương 901: Tập thể đào vong
Một tràng tiếng ma kêu quỷ khóc, cổ tay Tác Mệnh Anh Tăng rung lên, Khấp Anh hoàn xoay chuyển một vòng tung bay lên không trung. Từng con khô lâu anh nhi khổng lồ khóc lóc hiện ra, há to cái miệng trống rỗng. Đôi mắt trống hoắc vô cùng hung hãn trực tiếp cắn lấy khối cự thạch đầu tiên rơi xuống. Rắc rắc rắc, những con quỷ anh khác cũng lần lượt lao lên, dùi đá to lớn không ngờ lại bị cắn thành từng mảnh nhỏ với tốc độ chóng mặt, khắp nơi đều là các mảnh đá vụn bay tứ tán.
Sắc mặt Đấu Cuồng Hổ ngưng trọng, nhanh chóng vung tay lên, sau lưng xuất hiện một tấm áo choàng màu xám. Tay phải Đấu Cuồng Hổ vội chụp về phía sau, cầm lấy áo choàng trong tay, vung lên bên trên. Từng sợi pháp lực màu xám từ trong áo choàng lao ra, tạo ra một vòng xoáy nhỏ trên đỉnh đầu mình, làm lệch hướng những cây dùi đá đang rơi xuống.
Vòng xoáy nhỏ trên đỉnh đầu đó ngăn lại những cây dùi đá đang rơi xuống, sau đó làm lệch những dùi đá qua bên cạnh với một góc độ nhất định, khoảng cách với Đấu Cuồng Hổ không tới nửa thước, vừa vặn tránh khỏi.
Mộc lão quái thì vươn tay lấy ra một cái thạch đàn (bàn đá) màu vàng đất, bề mặt có chút thô ráp, kích thước giống như một cái tửu đàn ( bàn uống rượu) của phàm nhân thế tục. Râu tóc Mộc lão quái đều dựng đứng, vạt áo tung bay, tung chưởng đánh ra một đạo pháp lực lên cái thạch đàn đó.
Chính giữa thạch đàn đột nhiên vươn ra một sợi xích sắc tiên đằng (roi màu đỏ bằng dây leo), điên cuồng vụt lên không trung. Xích sắc tiên đằng lưu lại từng đạo tàn ảnh trên không trung, đánh lên trên những dùi đá làm vang lên âm thanh đì đùng. Trong nháy mắt những cây dùi đál iền lộ ra từng vết nứt lan tràn, oanh một tiếng, nổ tung ra thành từng khối đá vụn trên không trung.
Phản ứng của Hạng Tư Thành cũng không chậm, tay vỗ vào túi trữ vật, một cây quạt khổng lồ màu xanh lam hình dạng giống như là lá ba tiêu (chuối) xuất hiện trong bàn tay.
Phù văn trên cây quạt chớp động, rõ ràng là một thanh linh phù pháp khí. Hạng Tư Thành cầm cây quạt trong tay vung lên không trung. Một cây băng trùy xuất hiện, đối chọi gay gắt với những cây dùi đá trên đỉnh đầu. Nhưng lại có chút không chuẩn xác, dùi đá rơi trúng bên cạnh băng trùy. Dưới lực xung kích to lớn, dùi đá không thể tránh khỏi sẽ bị lệch đi một ít. Chỉ là chút sai lệch nho nhỏ này cũng đủ khiến dùi đá rời khỏi quỹ tích ban đầu, uy hiếp với Hạng Tư Thành cũng lập tức đại giảm.
Biện pháp thật là xảo diệu, cho dù trong lòng Lục Tiểu Thiên rất phòng bị với tâm tư độc ác của Hạng Tư Thành, nhưng vẫn không nhịn được mà thầm tán thưởng. Tuy rằng chủ yếu là do trong tay Hạng Tư Thành vừa hay có loại linh phù pháp khí này, nhưng có thể trong thời gian ngắn như thế mà nghĩ ra cách đối phó, đủ để chứng minh Hạng Tư Thành là một người cực kỳ thông minh, lại cộng thêm thế lực trong tay. Một khi là địch với người này, rất có khả năng sẽ lọt vào sự ám toán của y lúc nào không biết.
Lục Tiểu Thiên tay cầm Liệt Địa đao, vung đao mạnh mẽ chém vỡ những cây dùi đá đang rơi xuống. Liệt Địa đao chém lên dùi đá, lực lượng nhục thân kết hợp với pháp lực khiến lực đạo Lục Tiểu Thiên đánh ra còn mạnh tu sĩ Kim Đan hậu kỳ bình thường một bậc. Các mảnh đá vụn bay tứ tán, rơi rụng bên cạnh Lục Tiểu Thiên.
Biểu hiện của Kim Trường Đạo cũng không hề tầm thường, Ngô Công trượng chỉ lên không trung. Mấy đạo kim ảnh lóe lên, ba con thiên túc Ngô Công dài hơn hai trượng kêu rít lên chói tai từ bên trong cây trượng lao ra. Trên không trung phun ra từng đạo kim quang, chiếu lên những cây dùi đá đang rơi xuống, khiến tốc độ rơi xuống của chúng bị giảm mạnh, Kim Trường Đạo cũng thừa dịp dời khỏi vị trí ban đầu của mình.
Những cây dùi đá trên đỉnh đầu như mưa rơi xuống, chúng tu sĩ trên không trung gian nan ứng phó. Nhưng dưới mặt đất phảng phất như gặp phải đại nạn, lượng lớn dùi đá đâm xuống bên dưới. Núi non, cây cối tất cả đều bị những cây dùi đá này đâm thủng.
Vừa ứng phó xong cơn mưa dùi đá trên đỉnh đầu, trong lòng Lục Tiểu Thiên thầm thở phào nhẹ nhõm. Loại công kích phạm vi lớn này trông thì đáng sợ, trên thực thế thì đối với những cao thủ Kim Đan hậu kỳ đỉnh tiêm như bọn họ mà nói, sự uy hiếp nhỏ hơn việc công kích đơn thể nhiều.
Một khi con thập giai yêu Nghê này chỉ phát ra được một kích mỗi lần, tuy rằng phạm vi công kích bị thu hẹp đi nhiều, nhưng lực sát thương lại chỉ tăng chứ không giảm. Nếu thật sự xảy ra chuyện đó, thì mới là tai họa cho mọi người.
Chỉ là trong lòng Lục Tiểu Thiên buông lỏng chưa được bao lâu. Trong đôi mắt băng lãng của thập giai yêu Nghê nhìn thấy một màn trước mắt liền lóe qua một tia kinh ngạc. Những trên dùi đá trên không trung lăng không tan đi, giống như những cơn mưa tháng sáu, nói đến là đến, nói đi là đi.
Hạng Tư Thành dẫn đầu lao đi, và chẳng mấy chốc, nhóm sáu tên tu sĩ đầu tiên được Hạng Tư Thành sắp xếp phục kích đã xuất hiện trong tầm mắt.
Khi Đấu Cuồng Hổ nhìn thấy những tên tu sĩ này, thần sắc hơi có chút kinh nghi bất định. Y liếc mắt nhìn Lục Tiểu Thiên, phát hiện Lục Tiểu Thiên không có bất kỳ biểu tình bất ngờ nào, trong lòng y lại càng thêm khó hiểu.
Biểu hiện của Lục Tiểu Thiên quá kỳ quái, lẽ nào hắn nhìn không ra thần sắc Hạng Tư Thành tựa hồ có mấy phần mong chờ với nhóm tu sĩ vừa xuất hiện trước mắt này sao? Trong lòng Đấu Cuồng Hổ bỗng chốc lại có một suy nghĩ khác, lẽ nào Lục Tiểu Thiên sớm đã biết trước được một màn trước mắt này?
Chỉ là nhóm tu sĩ này hiển nhiên cũng không hề ngờ tới đối tượng xuất hiện để cho bọn họ phục kích không ngờ lại là đầu thập giai yêu thú. Nhưng hiện tại Hạng Tư Thành lại đang lâm vào trong hiểm cảnh, bọn họ cũng không thể quay lưng bỏ chạy. Chỉ cần chút chần chừ, Hạng Tư Thành và đám người Lục Tiểu Thiên đã chạy lướt qua cả sáu người bọn họ.