Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 924 - Chương 924: Rơi Vào Hiểm Cảnh

Chương 924: Rơi vào hiểm cảnh Chương 924: Rơi vào hiểm cảnh

Dù sao hoàn cảnh sinh sống như vậy của Cự Thạch nhất tộc, lại sở trường thuật quần chiến, tộc nhân đoàn kết, không hề giống như tu tiên giới bên ngoài, muốn tấn giai, nhất định phải vắt hết óc suy nghĩ tranh đoạt các loại linh vật tài nguyên với những tán tu, tu sĩ môn phái khác, thậm chí là đồng môn của mình.

Đối thủ của Cự Thạch nhất tộc quá ít, tự nhiên không giống như bên ngoài nhiều âm mưu quỷ kế. Nếu như đổi lại là dạng người như Hạng Tư Thành, Lục Tiểu Thiên tuyệt đối sẽ không buông lời khích tướng.

Hắn cũng không lo lắng việc Thác Bạt Hải đang từ từ tra tấn mình, hiện tại trong thời gian ngắn như vậy Lục Tiểu Thiên căn bản nghĩ không ra kế sách đối địch. Một khi đối phương ra đòn nặng hơn, mỗi đòn đều đánh vào nơi yếu hại, khiến cho hắn bị thương nặng. Lục Tiểu Thiên muốn trị liệu thương thế trên người lần nữa khôi phục lại chiến lực, cũng không hề dễ dàng, hơn nữa cơ hội để hắn khôi phục cũng không nhiều.

Bây giờ nếu như Thác Bạt Hải muốn lập tức giết chết hắn, với thực lực và tốc độ hiện tại của người này. Lục Tiểu Thiên tự nghĩ bản thân tuyệt đối không sống qua được thời gian mấy hơi thở. Trước đây trong bộ tộc Thác Bạt Hải cũng là một trong những người nổi bật trong thế hệ trẻ tuổi, nhưng rồi lại bị Lục Tiểu Thiên một chiêu bắt sống. Y cho rằng đó là sỉ nhục lớn nhất trong đời, nên cực kỳ hận hắn, muốn từ từ tra tấn hắn đến chết, và đây cũng chính là điều Lục Tiểu Thiên mong muốn hiện tại.

Chỉ có như vậy, Lục Tiểu Thiên mới có khả năng kéo dài thời gian thêm một chút. Lúc này Lục Tiểu Thiên muốn đưa đan dược chữa thương vào miệng cũng bị một cước của Thác Bạt Hải đá văng đi.

"Muốn dùng đan dược? Cũng phải xem ta có cho phép hay không đã." Thác Bạt Hải tùy ý cười lớn nói.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên hiện lên vẻ lo lắng, nếu như không có phương pháp phá giải, khác biệt cũng bất quá là chết nhanh hoặc chậm hơn một chút mà thôi. Lúc này công kích bình thường của Thác Bạt Hải, mượn nhờ lực lượng của Long Sư còn sót lại trong cơ thể, còn có khả năng phòng ngự của nhục thân bát giai, vết thương nhỏ nhất thời còn có thể chống đỡ được. Thế nhưng cứ tiếp tục như vậy, tích tiểu thành đại, cũng đủ gây nguy hiểm đến tính mạng của hắn.

"A? Lại còn có những người khác?" Khi Lục Tiểu Thiên đang lo lắng suy nghĩ kế thoát thân, lúc này Thác Bạt Hải lại đang khẽ kêu lên một tiếng, tựa hồ có phát hiện gì đó.

Một cái bóng màu đỏ nhạt lóe lên, trước mắt Lục Tiểu Thiên đã mất đi thân ảnh của Thác Bạt Hải.

Cuối cùng cũng có một chút cơ hội thở dốc, thừa dịp Thác Bạt Hải tạm thời rời đi, Lục Tiểu Thiên vội vàng nuốt vào mấy viên đan dược rồi ngồi xuống đả tọa liệu thương.đánh gi

Lục Tiểu Thiên ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy mấy con bạch cốt Chuẩn từ các phương hướng khác nhau phóng lên tận trời. Bất quá sau khi cái bóng màu đỏ nhạt hiện lên trên không trung, mấy con bạch cốt Chuẩn đều kêu lên thảm thiết sau đó rút lui, không hề có ngoại lệ, có hai thậm chí còn trực tiếp rơi xuống đất.

Thì ra là tên gia hỏa này, Lục Tiểu Thiên cười khổ một tiếng, nhìn thấy quỷ vật hình người kinh hoảng bị ép lui. Tên gia hỏa này trước kia từng động thủ với hắn, sau này lại cùng nhau đối phó với Thiết Thứ Bối yêu Nghê. Hiện tại dưới công kích của Thác Bạt Hải, lại cùng nhau biến thành cá ở trong chậu, quả thật là thế sự khó lường.

"Thì ra là tên Quỷ tộc, thực lực đúng là không yếu, vừa hay thừa cơ hội hiếm có này mà tiễn luôn ngươi lên đường." Thác Bạt Hải cười lạnh nói. Huyết dực phía sau khẽ động, thân hình lần nữa biến mất.

Quỷ vật hình người hoảng sợ kêu lên, bạch cốt Chuẩn trên không trung xếp thành một trận hình vô cùng quỷ dị, lượng lớn khói xám tuôn ra.

"Nếu như là trước kia, ta quả thật không phải là đối thủ của tên gia hỏa ngươi. Nhưng hiện tại, coi như ngươi xui xẻo rồi." Bóng Thác Bạt Hải lóe lên mấy lần liền xuyên qua làn khói xám. Thân hình các bạch cốt Chuẩn hư hư thực thực, quỷ vật hình người mượn nhờ sự quỷ dị của trận pháp này, mà may mắn tránh qua được một kiếp.

Nhưng Thác Bạt Hải không hề phẫn nộ ngược lại còn cười lớn, huyết ảnh nhàn nhạt kia bỏ mặc quỷ vật hình người, nhanh chóng di chuyển vòng quanh bốn phía. Rất nhanh, lấy mấy con bạch cốt Chuẩn làm trung tâm, hình thành một vòng xoáy cuồng bạo, do Thác Bạt Hải di chuyển với tốc độ cao tạo thành.

Vòng xoáy đó giống như một cái vòi rồng xuất hiện giữa những gò núi. Các tảng đá xung quanh có thể tích đạt tới một trượng vuông rơi rớt giống như lá rụng, mặc cho vòng xoáy cuốn đi. Lượng lớn đất đá bay vù vù xen lẫn với tiếng gào thét của tên quỷ vật kia trong gió, giống như là một đạo kỳ quan giữa thiên địa.

Lúc này Thác Bạt Hải mới dừng lại vung tay lên, trong cơn cuồng phong, lượng lớn cát bụi trước mắt bị cuốn đi sạch sẽ, xương trắng rơi xuống vương vãi khắp nơi đều có.

"Ngay cả linh căn cốt cũng không có, tên Quỷ tộc này thật là quái dị." Thác Bạt Hải tức giận hừ một tiếng. Sau đó vô cùng thú vị nhìn Lục Tiểu Thiên đang ngồi đả tọa dưới mặt đất. "Thế nào, ngươi không ngờ lại không thừa cơ hội vừa rồi ta động thủ với người khác mà bỏ đi."

"Muốn giết cứ giết, nói nhảm nhiều quá." Lục Tiểu Thiên lạnh lùng đáp. Nếu như có thể chạy thoát, hắn sớm đã chạy rồi, còn đợi đến hiện tại sao. Thừa dịp lúc nãy có chút thời gian, Lục Tiểu Thiên đại khái chữa trị lại thương thế trong người một phen, lại hấp thu thêm lực lượng Long Sư trong cơ thể, lúc này thân thể lần nữa mạnh hơn thêm vài phần.

Thương thế đại khái đã ổn định, phỏng chừng có thể chống đỡ thêm một chút thời gian. Chỉ là với tình hình hiện tại, trong lòng Lục Tiểu Thiên cũng không nhịn được mà có chút đắng chát. Dưới thực lực chênh lệch tuyệt đối, cho dù hắn có nhiều mưu kế hơn nữa, tựa hồ cũng không giúp ích được gì.
Bình Luận (0)
Comment