Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 940 - Chương 940: Lòng Người

Chương 940: Lòng người Chương 940: Lòng người

Nếu nguyên nhân chỉ là Phệ Âm Quỷ Luân, Lục Tiểu Thiên hiện tại sẽ không hề có chút do dự mà ném ra loại tà vật Phệ Âm Quỷ Luân này, có bao xa ném bao xa. Nhưng trên thực tế miệng tên Huyền Yểm quỷ vương này nói thế cũng chưa hẳn là thật. Bản thân đã giết chết Huyền Âm nhi tử của y, lẽ nào đối phương sẽ không muốn báo thù cho Huyền Âm sao?

Nếu đã như vậy, trong lòng Lục Tiểu Thiên liền hạ quyết định, đưa đầu ra cũng là một đao, rụt đầu lại cũng bị một đao, trước sau gì cũng chết, cho dù chết cũng sẽ không để cho đối phương dễ dàng đắc thủ.

Dưới sự chuyển động của Bức vương pháp dực, Lục Tiểu Thiên với tốc độ kinh khủng vượt qua vô số núi non trùng điệp. Vô Thương thành cũng đã xuất hiện trong tầm mắt, nhưng lúc này tinh huyết dùng để thôi động Bức vương pháp dực đã tiêu hao gần như cạn kiệt, không còn đủ để phi hành khoảng cách quá xa nữa.

Huyền Yểm quỷ vương ở phía sau vẫn đuổi sát không buông, không hề có dấu hiệu từ bỏ. Cho dù bởi vì y tru diệt mấy người Huyết Sư lão tổ bị trì hoãn một chút thời gian, quay đầu lại vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng đối phương, nhưng quỷ khí âm u ngập trời phía sau vẫn có thể cảm nhận được rõ rệt.

Lúc này, bên phía Vô Thương thành cũng cảm giác được quỷ khí mênh mông đang đến gần, nên có mấy đạo thân ảnh bay lên không trung, y phục đón gió bay phần phật.

Sắc mặt Lục Tiểu Thiên trở nên kinh ngạc, tu sĩ Nguyên Anh kỳ xuất hiện lần này không ngờ có tới bảy người. Chỉ là trong lòng Lục Tiểu Thiên rất nhanh lại trầm xuống, tốc độ của Huyền Yểm quỷ vương phía sau vẫn không hề chậm lại chút nào.

Lục Tiểu Thiên hiện tại bất quá chỉ là Kim Đan hậu kỳ, tự nhiên không thể nào cảm ứng được tu vi thực lực của bảy vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ ở Vô Thương thành, chỉ bất quá hắn cũng không cảm giác thấy Huyền Yểm quỷ vương sẽ e ngại bọn họ.

Đã biết rõ trước mắt xuất hiện không ít tu sĩ Nguyên Anh kỳ, đối phương vẫn còn dám càn rỡ không chút kiêng kỵ lao tới, điều này chỉ có thể nói rõ một điểm. Huyền Yểm quỷ vương căn bản không hề đặt mấy vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ trước mặt này vào trong mắt.

"Yêu ma quỷ quái phương nào, lại dám xông tới địa phận Vô Thương thành!" Nhìn thấy quỷ khí ngập trời phía xa, tu sĩ Nguyên Anh kỳ dẫn đầu tên là Trình Đức Tường cũng cảm thấy hồi hộp trong lòng. Nhưng nghĩ tới bên cạnh vẫn còn sáu vị trợ thủ khác, nên cũng hơi bình tĩnh một chút, lớn tiếng quát lên với đối phương.

"Không chỉ dám xông vào thành, lão phu còn dám đồ thành, ai cản ta, chết!" Huyền Yểm quỷ vương lớn tiếng đáp trả.

"Cuồng vọng, thành này là do tam quốc cùng quản, cho dù ngươi có bản lĩnh to lớn thì cũng chỉ là một tên Quỷ vật, lại dám đối địch với tam đại Tiên triều chúng ta sao." Trình Đức Tường nghe vậy liền tức giận nói.

"Lão phu cũng không phải sinh sống trên địa bàn của cái quái gì Tiên triều này nọ của các ngươi, muốn đến là đến, muốn đi là đi, tiên triều các ngươi lại làm gì được lão phu."

Huyền Yểm quỷ vương nhìn thấy Lục Tiểu Thiên không hề có ý định dừng lại, trong lòng cảm thấy phẫn nộ. Tên tiểu gia hỏa này tuy rằng tu vi thấp kém, nhưng đôi pháp dực trên lưng kia lại không hề đơn giản. Tốc độ không ngờ lại nhanh như vậy, mà bản thân lão lại không sở trường về tốc độ. Trong đồng giai tu sĩ, tốc độ của lão cũng không phải là chậm, nhưng vẫn để tên tiểu tử này một đường chạy thẳng tới đây, còn dẫn tới nhiều tu sĩ Nguyên Anh kỳ như vậy.

Tuy rằng Huyền Yểm quỷ vương không hề e ngại mấy người trước mặt, nhưng đây đã là tòa tiên thành thứ hai của Nhân tộc mà lão gặp được. Tuy rằng thực lực của lão không yếu, vẫn có thể tiếp tục giết qua, nhưng trong Nhân tộc, tồn tại có thể chống lại lão không phải không có. Nếu như sự việc náo loạn quá ầm ĩ, vị trí hiện tại lại rời xa đại quân Quỷ tộc, lão một mình lực đơn thế bạc, khó tránh khỏi sẽ bị thua thiệt. Nghĩ đến đây, ngữ khí Huyền Yểm quỷ vương không khỏi hòa hoãn lại một chút.

"Lão phu lần này từ xa đuổi tới tận đây, thực chất là muốn truy sát một tên tiểu tử Nhân tộc. Tiểu tử này đã giết chết nhi tử của lão phu, huyết thù không thể không báo. Chỉ cần các ngươi giao hắn cho lão phu, mọi người hôm nay sẽ bình an vô sự. Còn nếu không, lão phu cũng chỉ có thể đại khai sát giới lần nữa."

Trong đám mây đen lộ ra đôi mắt màu xanh lục, nhìn về phía mấy tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ trước mặt truyền âm nói. Lúc trước gặp phải sự cản trở của ba tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ và con cự Sư kia, một là vì Huyền Yểm quỷ vương cảm thấy mấy người bọn họ không phải là đối thủ của bản thân, hai là trong lòng đang giận dữ, sát tâm quá nặng.

Còn tình thế trước mắt rõ ràng đã không còn như trước, quy mô của tòa tiên thành này không nhỏ, không phải giống như trong Hắc Thiên Sơn Mạch kia, rất có khả năng có truyền tống trận. Một khi đại chiến nổ ra, các tu sĩ Nguyên Anh kỳ khác lục tục kéo đến thông qua truyền tống trận, đó sẽ là phiền phức rất lớn. Nhưng không có nghĩa là lão e sợ, chỉ cần lão quyết tâm muốn đi thì khó có tồn tại nào có thể lấy được tính mạng lão.

"Cái gì? Lại còn có chuyện như vậy sao?" Ánh mắt Trình Đức Tường lập tức nhìn về phía Lục Tiểu Thiên vừa mới chạy tới Vô Thương thành, sau đó lại âm thầm truyền âm cho sáu người còn lại. "Tên Quỷ tộc này không đơn giản, tu vi lại vượt xa chúng ta, cứng chọi cứng sợ rằng sẽ bị thiệt thòi, lập tức phái người thông báo cho cao thủ tam quốc. Vô Thương thành đã lâu không gặp qua Quỷ tộc có tu vi cao như vậy, sự xuất hiện của tên này sợ rằng là không đơn giản như trong lời nói của y."

"Điều này . . . muốn chúng ta giao tiểu tử này cho ngươi cũng không phải là chuyện khó, chỉ bất quá hiện tại đang giữa ánh mắt của mọi người trong thành, nếu như giao tiểu tử này cho ngươi, mặt mũi của đám chúng ta để đâu? Hay là ngươi tạm thời lui lại, đợi chúng ta âm thầm bắt lấy tiểu tử đó, rồi giao lại cho ngươi, thế nào?" Trình Đức Tường truyền âm đáp lại Huyền Yểm quỷ vương.
Bình Luận (0)
Comment