Chương 941: Cùng đường mạt lộ
Chương 941: Cùng đường mạt lộ
"Hừm, dùng kế hoãn binh sao, ngươi tưởng rằng lão phu thật sự sợ các ngươi?" Huyền Yểm quỷ vương lạnh lùng cười. "Giao hay không giao, sau ba hơi thở thời gian, lão phu sẽ đại khai sát giới!"
"Cái này?" Chúng tu sĩ Nguyên Anh kỳ Trình Đức Tường lập tức lập vào trong tình cảnh tiến thoái lưỡng nan. Họ không ngờ rằng tên Quỷ tộc này lại khó đối phó như vậy, liếc mắt đã nhìn thấu suy nghĩ muốn kéo dài thời gian của bọn họ.
Trong lòng Lục Tiểu Thiên dâng lên mấy phần cảm giác bất hảo. Biểu hiện của Huyền Yểm quỷ vương và mấy vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Vô Thương thành quá mức kỳ lạ, có cái gì mà cần phải truyền âm nói chuyện? Lẽ nào là định âm thầm bắt bản thân đi giao cho lão ta? Bởi vì điều này không mấy tốt đẹp cho lắm, nên mới truyền âm thảo luận? Bất kỳ một tu sĩ nào cũng đều coi trọng danh tiếng của mình, điều này không sai. Người ở địa vị càng cao, càng như thế. Huống chi thực lực Huyền Yểm quỷ vương kinh khủng như vậy, chúng tu sĩ Nguyên Anh kỳ ở Vô Thương thành cũng không muốn lấy cứng chọi cứng như Huyết Sư lão tổ. Hoặc có lẽ nói Huyền Yểm quỷ vương đã thay đổi đối sách, không còn điên cuồng giống như trước, có chút e ngại sẽ gây ra động tĩnh quá lớn dẫn tới càng nhiều người hơn? Tóm lại nếu đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ này không ngốc, sẽ không vì một tên tu sĩ không hề có chút bối cảnh như hắn mà ngạnh kháng với Huyền Yểm quỷ vương làm gì.
Lục Tiểu Thiên nhìn thấu được điểm này, nên nghiến chặt răng không thể dừng lại nơi đây quá lâu, thừa dịp tinh huyết bên trong Bức vương pháp dực còn có thể chống đỡ một đoạn thời gian, lập tức huy động tiếp tục đào tẩu, không thể lưu lại nơi này thêm một khắc nào nữa.
"Tên tiểu quỷ này thật cơ trí!" Huyền Yểm quỷ vương nhìn thấy hành động của Lục Tiểu Thiên, biết rằng hắn đã đoán được rồi. Huyền Yểm quỷ vương phẫn nộ hét lớn, một quả cầu màu đen từ bên trong xuất hiện, chầm chậm bay lên không trung. Lục Tiểu Thiên nhìn thấy liền kinh hãi, hắc cầu này chính là "Quỷ Diệu" mà lúc trước Huyền Yểm quỷ vương đã vận dụng qua ở Huyết Sư thành để đại sát tứ phương.
Hắc Diệu vừa xuất hiện, quỷ khí mênh mông che khuất bầu trời. Lúc này tinh không vạn dặm của Vô Thương thành, khi Hắc Diệu xuất hiện lập tức mặt trời như bị nuốt mất, thay vào đó là quả cầu màu đen không phải rất lớn này.
Huyền Yểm quỷ vương không hề có chút kiêng kỵ lần nữa lao tới.
"Quỷ tộc to gan, dám làm càn ở Vô Thương thành ta. Chư vị, hãy cùng ta tiến đến nghênh địch!" Trình Đức Tường tức giận gầm lên, nhưng khi nhìn thấy Huyền Yểm quỷ vương lao về phía tên thanh niên tóc bạc trẻ tuổi không hề quen biết kia, tốc độ lại không khỏi chậm lại một chút, không
ngờ lại mặc cho Huyền Yểm quỷ vương lao qua trước mặt.
"Chư vị có quen biết tên thanh niên tóc bạc kia không?" Trình Đức Tường truyền âm cho mấy người còn lại hỏi.
"Không quen biết, không phải là người trong vương thất. Nếu như thân phận người này tôn quý, nhất định sớm đã biểu lộ thân phận, chỉ là một tên tiểu bối không có bối cảnh. Bất quá hắn ta có thể chạy thoát dưới tay tên Quỷ tộc kia tới tận nơi này, đôi huyết dực sau lưng kia xác thực là không đơn giản. Sợ rằng tên Quỷ tộc này cũng không hẳn là thật sự muốn báo thù, chỉ sợ quá nửa là muốn bảo vật nào đó trên tay tiểu tử đó.
Một nam tử với gương mặt tuấn tú như một thiếu niên tên Dư Khiếu Vân, thần sắc như có điều suy nghĩ nói.
"Quá nửa là như thế, chỉ là thần thông của tên Quỷ tộc này không hề tầm thường, cảnh giới lại cao hơn chúng ta. Nếu như ngạnh kháng sợ rằng chúng ta sẽ tử thương vô số. Đợi thêm mấy người nữa tới, lại bắt lấy tên Quỷ tộc này sau. Về phần tên tiểu tử đó, dám trêu chọc Quỷ tộc tới Vô Thương thành, lại không có bối cảnh nội tình, nếu như chết trong tay tên Quỷ tộc đó thì cũng thôi đi. Nếu như không chết, tới lúc đó chúng ta lại xem tình hình mà xử lý." Trình Đức Tường tự mình nói. "An bài như thế, chư vị có ý kiến gì không?"
"Trình huynh lão luyện thành thục, an bài như vậy là ổn rồi. Tên Quỷ tộc đó vô cùng cuồng vọng, đơn độc một mình mà dám xông vào tiên thành do tam quốc chúng ta cùng quản lý, lần này không khiến y chịu thiệt một lần không được." Một trung niên vạm vỡ miệng đầy râu mép cười hắc hắc nói.
"A, tên tiểu tử kia muốn đi đâu, phương hướng đó chính là đi Vô Thương hồ."
"Mặc kệ hắn, cứ đi theo rồi tính."
Đã tới Vô Thương thành thì khoảng cách tới Vô Thương hồ cũng không xa nữa. Đặc biệt là trong tình trạng đang dùng Bức vương pháp dực lao đi. Lục Tiểu Thiên mặt không biểu tình, việc bị một đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ bỏ mặc cũng điều hết sức bình thường. Trong lòng hắn không hề có chút ba động tức giận nào, chỉ là khốn cảnh trước mắt, cũng đã ép cho cho hắn không còn bao nhiêu lựa chọn.
Rất nhanh, Lục Tiểu Thiên đã lao qua đỉnh đầu của ngàn vạn tu sĩ và phàm nhân bên dưới Vô Thương thành, nhắm thẳng về phía Vô Thương hồ với hàn khí bốc lên khắp trời.
Lục Tiểu Thiên không có do dự chút nào, trực tiếp lao thẳng vào hồ nước lạnh lẽo kia.
"Tên tiểu tử đó không ngờ lại lao xuống đáy hồ, hắn điên rồi sao? Một cái Vô Thương hồ nho nhỏ làm sao có thể ngăn được tên Quỷ tộc lợi hại như vậy? Lẽ nào trong hồ còn có điều kỳ quặc nào khác?" Chúng tu sĩ Nguyên Anh kỳ đi theo phía sau Huyền Yểm quỷ vương khoảng cách không xa, trong lòng cũng cảm thấy ham muốn với đôi pháp dực trên lưng Lục Tiểu Thiên. Đôi pháp dực này không ngờ lại có thể khiến cho tốc độ của một tên tu sĩ Kim Đan kỳ nhanh hơn cả bọn họ một chút, nếu như có thể nắm được trong tay, chẳng phải tốc độ của bản thân cũng sẽ vượt xa tu sĩ đồng giai sao.
"Không biết sống chết!" Huyền Yểm quỷ vương liếc nhìn về phía sau hừ lạnh thầm nói. Chỉ có hai tên Nguyên Anh trung kỳ, những tên khác chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, mà cũng dám đi theo sau. Hiện tại ta không có thời gian quan tâm đến đám sâu kiến các ngươi, đợi khi bắt được tên tiểu tử kia rồi sẽ cho các ngươi đẹp mặt.
Huyền Yểm quỷ vương ẩn thân bên trong đám mây đen cũng theo sau lao thẳng xuống Vô Thương hồ.