Chương 979: Hạo Âm hồ lô phát uy
Chương 979: Hạo Âm hồ lô phát uy
"Giết ra ngoài là được." Lục Tiểu Thiên nhàn nhạt đáp. Ngay sau đó hắn vỗ vào túi trữ vật, bên trong hiện ra một cái hồ lô, chính là Hạo Âm hồ lô.
Những ngày qua mỗi cách một đoạn thời gian Lục Tiểu Thiên đều truyền lượng lớn pháp lực vào để tế luyện Hạo Âm hồ lô này, chính là vì chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào, trước mắt vừa hay cần dùng tới.
Ngón tay Lục Tiểu Thiên thi triển pháp quyết, chỉ về phía Hạo Âm hồ lô.
"Giả thần giả quỷ, lẽ nào ngươi có thể thu thập hết bầy thanh Mãng này sao." Cực Lạc đảo chủ không hề có ý định nương tay chút nào, bầy thanh Mãng bốn phía chen chúc lao tới.
Trong lòng La Bình Nhi cảm thấy lạnh buốt. Chỗ dựa lớn nhất của nàng lúc này chỉ có con Tri Chu khôi lỗi. Tuy rằng trên người nàng vẫn còn mấy kiện pháp khí phòng thân, nhưng trong loại tuyệt cảnh này, sớm muộn gì cũng sẽ bị tiêu hao đến chết mà thôi.
Rít! Một cơn lạnh thấu xương đột nhiên ập đến trong nháy mắt.
La Bình Nhi kinh hãi nhìn về phía Hạo Âm hồ lô, chỉ thấy bên trong đang tuông ra lượng lớn bạch vụ.
"Âm Ly Băng Vụ!" La Bình Nhi hãi nhiên thất sắc. Không đúng, cho dù là Âm Ly Băng Vụ bình thường cũng tuyệt đối không có uy lực đến như vậy. Ngay cả một tu sĩ Kim Đan trung kỳ như nàng cũng cảm thấy cơn lạnh thấu xương, răng môi lúc này cũng run lên cầm cập.
"Chút Âm Ly Băng Vụ nho nhỏ, tuy rằng hiếm có, lại làm sao có thể ngăn cản được bầy thanh Mãng của bản đảo chủ ta!" Cực Lạc đảo chủ ha ha cười lớn. Nhưng rất nhanh, nụ cười đó hoàn toàn ngưng đọng trên gương mặt.
Chỉ thấy phạm vi khuếch tán của Âm Ly Băng Vụ càng ngày càng lớn. Mà đám thanh Mãng bị Âm Ly Băng Vụ lan tràn tới thân hình lập tức run rẩy. Phần lớn yêu thú loại Xà đều rất sợ hàn khí. Vừa tới mùa Đông liền lập tức ngủ đông bên trong sào huyệt. Tuy rằng đám thanh Mãng này đã thoát khỏi phạm trù của loài Xà thông thường, nhưng khi gặp phải vật chí hàn, đồng dạng cũng không thể thoát khỏi thiên tính chủng loài. Trừ phi là Hỏa hệ yêu Xà, hoặc là loại Băng hệ yêu Mãng, chỉ là loại yêu vật kỳ dị như vậy đâu phải muốn gặp là gặp.
Âm Ly Băng Vụ bình thường đúng là không hề có uy lực lớn như thế, chỉ là Âm Ly Băng Vụ này lại thuộc về Hàn Ly lão quái, một tu sĩ Nguyên Anh kỳ tế luyện qua. Hàn lực đã vượt xa khả năng tưởng tượng của một tu sĩ Kim Đan kỳ. Nếu như do bản tôn Hàn Ly lão quái phát ra, uy lực thậm chí có thể đông chết một tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Cũng giống bản thân Lục Tiểu Thiên có Phạm La Linh Hỏa, vẫn chưa thể phát huy được hoàn toàn uy lực của nó. Giống như một người nông dân nghèo hèn đứng trước một mỏ vàng mà không biết khai quật ra giá trị thực sự của nó.
Nhưng cho dù uy lực Âm Ly Băng Vụ Lục Tiểu Thiên phát ra thua xa Hàn Ly lão quái, lại khống chế thông qua Hạo Âm hồ lô, còn bị Hàn Ly lão quái tế luyện qua, uy lực cũng đủ áp chế tu sĩ Kim Đan hậu kỳ. Ngay cả độc tí đạo cô kia từng đánh ngang sức với Xích Vân Tang loại cao thủ đỉnh tiêm Kim Đan hậu kỳ còn không thể chống đỡ được lâu, huống hồ chi là đám thanh Mãng này.
Nếu như Lục Tiểu Thiên không có Phạm La Linh Hỏa trong người, cho dù là hắn đang điều khiển Hạo Âm hồ lô, cũng không dám dễ dàng vận dụng, chỉ cần hơi không cẩn thận, liền sẽ tự gây thương tích cho mình.
Trong thoáng chốc La Bình Nhi bị Âm Ly Băng Vụ bao phủ, thân thể không ngừng co ro, sắc mặt tím đen. Tri Chu khôi lỗi có thể giúp nàng đối địch, nhưng lại không thể giúp nàng chống lại kỳ hàn này.
La Bình Nhi cắn răng lấy trong túi trữ vật ra một bình đan dược. Từ bên trong đổ ra một viên linh đan đỏ chói bỏ vào trong miệng, sắc mặt tím đen mới có thêm được chút huyết sắc.
Âm Ly Băng Vụ cuồn cuộn không dứt khuếch tán tuông ra từ trong Hạo Âm hồ lô. Trong nháy mắt liền bao phủ hơn mười đầu thanh Mãng cấp Kim Đan kỳ đang lao tới.
Một số đê giai thanh Mãng khác lại kêu lên sợ hãi lần lượt lui về, chỉ sợ không kịp né tránh. Mấy chục đầu thanh Mãng kia bị hàn khí của Âm Ly Băng Vụ nhập thể, tình trạng cũng giống như La Bình Nhi vậy, động tác không khỏi chậm đi, tự vệ còn không nổi. Về phần muốn công kích Lục Tiểu Thiên thì chẳng khác nào hoa trong gương, trăng trong nước.
Hai tay Lục Tiểu Thiên không ngừng đánh ra pháp quyết, khống chế Hạo Âm hồ lô. Hồ lô này cũng không phải là do hắn uẫn dưỡng, mức độ khống chế kém xa khả năng tùy tâm sở dục của thế thân Hàn Ly lão quái, nhưng uy lực thì không khác nhau là bao.
Lục Tiểu Thiên há miệng, Phiêu Miểu phi kiếm từ bên trong bay ra, vẽ ra vài đường kiếm mượt mà trên không trung.
Mỗi một đường kiếm vạch ra, liền có một đầu thanh sắc cự Mãng bị chém thành hai khúc.
Mấy chục đầu thanh Mãng cấp Kim Đan kỳ, hầu như bị tru diệt giết tận chỉ trong thoáng chốc công phu. Ngay cả nguyên thần tinh phách của đám thanh Mãng này, dưới sự bao phủ của Âm Ly Băng Vụ, tốc độ cũng đại giảm, bị Lục Tiểu Thiên dễ dàng thu lấy.
Trong lòng Lục Tiểu Thiên vui mừng, xem ra việc sưu tập nguyên thần tinh phách còn có thể dùng loại phương pháp này. Thôn Hồn Đại Pháp của hắn đã tu luyện đến bình cảnh nhất định, rất khó đột phá. Lục Tiểu Thiên bây giờ gần như có một loại khát vọng từ bản năng đối với nguyên thần tinh phách của yêu thú. Dựa theo ghi chép trong Thôn Hồn Đại Pháp, thôn phệ tinh phách yêu thú càng nhiều, thì càng có nhiều chỗ tốt hơn nữa với bản thân người tu luyện.
Chỉ là muốn thu thập nguyên thần tinh phách yêu thú không dễ, Lục Tiểu Thiên ra khỏi Phiêu Miểu Điện cũng đã được vài năm rồi. Ngoại trừ nguyên nhân tự vệ ra, cũng không hề cố tình đi liệp sát quá nhiều yêu thú, chỉ thu thập có mấy chục con cấp Kim Đan kỳ.
Hiện tại mới chỉ thoáng chốc công phu, liền thu được số lượng nhiều như thế, không thể không nói đây là một thu hoạch ngoài ý muốn. Càng khiến Lục Tiểu Thiên cao hứng chính là hắn đã phát hiện ra diệu dụng của Âm Ly Băng Vụ này rất thuận tiện cho việc đối phó với quần thể yêu thú khổng lồ.
"Muốn trốn, không dễ như vậy đâu." Không gian nơi này nói nhỏ không nhỏ, nói lớn cũng không lớn. Mắt thấy Cực Lạc đảo chủ đang sợ đến thất hồn bạt vía, muốn trốn xuống dưới sào huyệt thanh Mãng.