Chương 989: Đẳng cấp bình trắc (3)
Chương 989: Đẳng cấp bình trắc (3)Chương 989: Đẳng cấp bình trắc (3)
Chương 989: Đẳng cấp bình trắc (3)
"Đại sự, cái Tá Linh thuật này là gì ạ?" Cổ Kiếm Đàn nhịn không được hỏi.
"Cái gọi là Tá Linh thuật, chính là vào lúc luyện đan, phát hiện linh dịch do linh vật hòa tan bên trong đan lô không thể thỏa mãn số lượng thành đan như dự tính, vì thế liền phóng thích ra một số linh lực dư thừa, khiến cho linh lực bên trong đan lô đạt tới trạng thái cân bằng, có thể mở lô thành đan."
Lão giả lôi thôi như biến thành một người khác, không còn bộ dạng lôi thôi lếch thếch mà thần thái trở nên xán lạn nhìn Lục Tiểu Thiên bên trong quầng sáng, chỉ sợ bỏ lỡ một chi tiết nào đó.
Ông! Nắp đan lò dưới sự khống chế của Lục Tiểu Thiên bay lên cao vài thước, một bình đan dược sớm đã được hắn chuẩn bị sẵn, hai viên đan dược thơm lừng được hắn thu vào trong bình.
"Điều... này, điều này sao có thể!" Sắc mặt Tông Việt trắng bệch, ánh mắt khó có thể tin nhìn hết thảy trước mắt. Đối phương luyện đan giống như xào rau vậy. Linh vật bỏ vào giống như một nồi thập cẩm, tốc độ luyện đan cực nhanh, hơn nữa còn luyện thành công. Hai viên đan dược thơm lừng đó rõ ràng là Trúc Cơ đan, không thể làm giả được.
"Ha ha, tốt, rất nhiều năm rồi, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một người luyện đan sảng khoái, thoải mái như vậy. Chỉ bằng vào một lò đan dược này, đã đủ đạt tới tiêu chuẩn trung cấp Luyện Đan Sư rồi!" Lão giả lôi thôi ngẩn người một lát rồi cất tiếng cười lớn, ngay cả rượu cũng quên uống.
"Đại sư, đối phương có khả năng là một vị cao cấp Luyện Đan Sư không?" Nguyễn Bích Như ánh mắt khẽ động, nghĩ tới việc muốn chào mời đối phương nên liền cất tiếng hỏi.
"Khó nói, khó nói lắm, dựa vào trình độ khống hỏa của hắn, trung cấp Luyện Đan Sư bình thường có thúc ngựa cũng theo không kịp, chỉ là chúng ta vẫn chưa nhìn thấy người này luyện ra Ngưng Kim đan hoặc là loại đan dược nào tương đương." Lão giả lôi thôi cũng không dám tùy tiện kết luận.
"Trung cấp Luyện Đan Sư trẻ như vậy, trình độ còn cao như thế, cho dù không phải là cao cấp Luyện Đan Sư, sợ rằng cũng cách không quá xa nữa." Thông qua dò xét ý kiến lão giả lôi thôi, trong lòng Nguyễn Bích Như cũng có phán đoán của riêng mình, trực tiếp phát ra một tấm Truyền Âm phù.
"Cái tên Tông gì đó kia, học người ta kìa, cái này mới gọi là luyện đan. Bằng vào chút trình độ sơ cấp của ngươi, mà dám đi giương oai tác quái, thật là nực cười, mặt mũi tổ phụ ngươi bị ngươi làm mất sạch rồi." Đới Cẩm Trình liếc mắt nhìn Tông Việt giễu cợt nói.
Tông Việt trước đây dựa vào uy danh và quyền thế của tổ phụ, rất ít khi đặt người khác vào trong mắt, cũng đắc tội rất nhiều người. Lúc này tổ phụ y vừa chết, liền khiến kim ngọc kỳ ngoại* của người này, bản chất thối nát bên trong hoàn toàn lộ ra ngoài. Đới Cẩm Trình trước kia cũng từng bị Tông Việt làm mất mặt mũi, lúc này không khỏi chế nhạo y vài câu.
ebookshop.vn
*Kim ngọc kỳ ngoại: bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rửa mục nát.
Sắc mặt Tông Việt tái mét, hừ lạnh, quay đầu rời đi. Tuy rằng tên thanh niên mặt đen kia còn chưa thông qua lần bình trắc cuối cùng, nhưng thực lực biểu hiện ra trước mặt e rằng quá nửa là không có vấn đề, hơn nữa y cũng thực sự không chịu nổi sự châm chọc khiêu khích của đám người kia.
Khi rời đi, Tông Việt phẫn hận nhìn Lục Tiểu Thiên đang chuẩn bị luyện lò đan dược thứ hai, có cơ hội y nhất định sẽ khiến tên gia hỏa này đẹp mặt, còn có đám gia hỏa đang cười nhạo mình nữa. Ngày sau nếu như gặp phải ở bên ngoài Đan Vương thành, sẽ có cơ hội báo thù. Tổ phụ là một Nguyên Anh lão quái, lại là một luyện đan tông sư, tài phú lưu lại cho Tông Việt, không phải là thứ mà một tu sĩ bình thường có thể tưởng tượng.
So với vẻ ngoài ý muốn của đám người Nguyễn Bích Như, sự ghét hận của Tông Việt. Lúc này hai người Tiêu Vân và Tiêu Hắc Báo không khỏi liếc mắt nhìn nhau, sau đó toàn thân không thể áp chế mà bất tri bất giác run lên. Nếu không phải nơi này không thích hợp, hai người còn muốn không kiềm chế mà hét to lên. Đặc biệt là Tiêu Hắc Báo, y nhớ tới một câu nói mà Lục Tiểu Thiên nói với bản thân khi còn ở Phi Vân thành.
Nếu như y biết nắm chắc cơ hội, hắn cũng không phải không thể tặng cho bọn họ một lần cơ duyên kết đan. Lúc này suy nghĩ lại, Tiêu Hắc Báo càng cảm thấy vị tiền bối mặt đen trước mặt này càng cao thâm mạc trắc, chỉ sợ không phải là một trung cấp Luyện Đan Sư đơn giản như vậy.
Cho dù suy đoán của hắn chưa đúng, thì dù chỉ là một vị trung cấp Luyện Đan Sư, nhưng cũng là một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ có thực lực mạnh mẽ, có thể đi theo dạng tu sĩ đại năng như thế, đối với Tiêu Hắc Báo mà nói, quả thật là một chuyện ngoài sức tưởng tượng.
Trong lòng Tiêu Hắc Báo hưng phấn đến phát run, nếu như vị tiền bối mặt đen trước mặt có thể luyện chế Ngưng Kim đan. Điều này chẳng phải nói rằng hai huynh muội y đi theo vị tiền bối này, cũng có cơ hội thỉnh cầu hắn giúp mình luyện chế sao?
Cho dù hiện tại đối phương còn chưa phải là cao cấp Luyện Đan Sư, nhưng với trình độ luyện đan như biểu hiện hiện giờ, lại thêm niên kỷ đối phương còn trẻ như thế, vẫn còn rất nhiều thời gian để tấn giai. Dạng tán tu không quyền không thế như bọn họ, muốn mới một vị Luyện Đan Sư giúp mình luyện đan, cho dù là bỏ ra linh thạch, cũng còn phải xem người ta có muốn hay không nữa. Tiêu Hắc Báo làm việc cho vị tiền bối mặt đen này nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, nhưng cũng cảm nhận được rõ ràng hắn không phải là người tùy ý nói bừa chỉ để dụ dỗ mình mà là dạng người ngôn xuất tất hành (đã nói là làm).
Năm lò đan dược, thuận lợi thành đan ba lò, hai lò bị luyện hỏng, một lò cuối cùng là Lục Tiểu Thiên tận lực đi luyện hỏng.
Sau khi Lục Tiểu Thiên kết thúc luyện đan, lão giả lôi thôi cũng triệt tiêu đi kết giới. "Thế nào, có vấn đề gì không?" Lục Tiểu Thiên nhìn thấy ánh mắt giật mình của đám người quan sát bên ngoài liền lên tiếng hỏi.