Chương 990: Đẳng cấp bình trắc (4)
Chương 990: Đẳng cấp bình trắc (4)Chương 990: Đẳng cấp bình trắc (4)
Chương 990: Đẳng cấp bình trắc (4)
"Đây là lệnh bài mới đại biểu cho thân phận trung cấp Luyện Đan Sư của ngươi, khối trước kia có thể ném đi được rồi." Lão giả lôi thôi ném cho Lục Tiểu Thiên một khối ngọc bài mới, chất liệu tốt hơn cái trước kia không ít.
"Lò cuối cùng có phải ngươi cố tình luyện hỏng không?" Đưa xong lệnh bài, lão giả lôi thôi đưa mắt nhìn chằm chằm Lục Tiểu Thiên nói.
"Đại sư quá coi trọng ta rồi, có thể luyện ra ba lò, đã là cực hạn." Lục Tiểu Thiên tự nhiên là không thừa nhận.
"Ngươi đừng hý lộng ta, năm lò đan dược này. Nếu đổi lại một trung cấp Luyện Đan Sư khác luyện đan với tốc độ như ngươi, có thể thành công một lò đã là không tồi rồi, mà ngươi thành đan những ba lò, còn lò cuối cùng rõ ràng là cố ý luyện hỏng. Thôi, ngươi không thừa nhận cũng được, nhưng có hứng thú gia nhập Thần Đan minh không?”
Lão giả lôi thôi xua tay nói."Với thiên phú luyện đan mà ngươi biểu hiện ra, chỉ cần gia nhập Thần Đan minh, nhất định sẽ được trọng điểm bồi dưỡng. Nếu như đạt tới trình độ cao cấp Luyện Đan Sư, với tu vi Kim Đan hậu kỳ của ngươi, chỉ cần cống hiến đủ, thậm chí cũng có khả năng có được Kết Anh đan."
Nghe thấy Kết Anh đan, ánh mắt mấy thanh niên nam tử sau lưng Nguyễn Bích Như đều trở nên phát sốt. Ngay cả bọn họ xuất thân là tu tiên thế gia, cũng có không ít sự cạnh tranh giữa các tử đệ đồng tộc. Ngay cả trong Đan Vương thành nổi danh về luyện đan, sự quản chế về Kết Anh đan cũng cực kỳ nghiêm ngặt, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nếu như không có đủ cống hiến, cũng không thể nào đạt được loại đan dược này.
Lục Tiểu Thiên nhíu mày, vốn khi luyện đan hắn cũng đã không thi triển hết toàn lực, ngay cả linh mộc mà bản thân thường sử dụng cũng không lấy dùng, chỉ cầu lấy được danh ngạch trung cấp Luyện Đan Sư là đủ rồi. Nhưng hiện tại xem ra, Lục Tiểu Thiên vẫn còn có chút xem thường bản thân rồi. Với tốc độ luyện đan như vậy, trong lúc vô tình hắn không khỏi hiển lộ ra một phần thực lực thật sự của mình. Loại tốc độ này là do Lục Tiểu Thiên vẫn còn đang cố ý trì hoãn không ít, nhưng hắn không ý thức được vấn đề này. Bởi vì từ lúc bước chân vào đan đạo tới hiện tại, hầu như là Lục Tiểu Thiên chưa từng chứng kiến qua Luyện Đan Sư khác luyện đan bao giờ.
Vào lúc trước khi ở trong Hỗn Nguyên đạo tàng, Lục Tiểu Thiên bị đám tượng đá đạm kim sắc vây chặt ở trong hang động mấy năm. Lúc này đan dược trên người đã tiêu hao sạch sẽ trong những trận chiến đấu kịch liệt. Với tốc độ luyện đan bình thường, căn bản không thể nào thỏa mãn được những cuộc chiến khốc liệt như thế.
Trong thời khắc lúc nào cũng bị tử vong uy hiếp, tốc độ luyện đan của Lục Tiểu Thiên cũng bắt đầu nhanh chóng tăng vọt. Trình độ khống chế hỏa hầu cũng đạt tới mức lô hỏa thành thục. Sau này tuy rằng đã thoát khốn, nhưng thói quen luyện đan nhanh chóng cũng luôn được giữ nguyên tới hiện tại. Nếu như là đan dược ở đẳng cấp cao hơn, tốc độ luyện đan của Lục Tiểu Thiên tự nhiên sẽ chậm lại một chút. Về phần Trúc Cơ đan, cho dù hắn đã cố ý chậm lại rất nhiêu, nhưng trong mắt những Luyện Đan Sư khác, vẫn là nhanh hơn mức bình thường không ít.
"Ý của ngươi thế nào?" Nhìn thấy tên tiểu tử mặt đen này lại có chút thất thần, trong mắt lão giả lôi thôi lóe qua một tia đắc ý. Kết Anh đan làm sao có thể dễ dàng đạt được, ngay cả có gia nhập vào Thần Đan minh, cũng cần phải có rất nhiều cống hiến mới có thể được ban cho.
Nhưng lão cũng không phải hoàn toàn nói láo, dù gì thì vẫn thật sự có phần ban thưởng này, chỉ là quá khó để đạt được mà thôi. Nhìn bộ dạng giật mình của tên tiểu tử này khi nghe được chút tin tức mà mình tiết lộ, trong lòng lão giả có chút vui mừng. Nếu như có thể đề cử người này vào Thần Đan minh, lão cũng có được lợi ích kha khá. Với tốc độ luyện đan của tiểu tử này, chỉ riêng việc luyện chế Trúc Cơ đan, thì ngay cả cao cấp Luyện Đan Sư cũng không hữu dụng bằng hắn, quả thật là một bộ khôi lỗi không ngừng sản sinh ra đan dược.
"Xin thứ lỗi, tại hạ một mình tự do tự tại quen rồi, không muốn bị trói buộc." Lục Tiểu Thiên lắc đầu nói.
Sắc mặt lão giả lôi thôi và đám người Nguyễn Bích Như đều khẽ giật mình, tên này không ngờ lại cự tuyệt, lại có thể từ chối lợi ích lớn lao như thế.
"Ta có thể đi được chưa?" Lục Tiểu Thiên hỏi.
"Có... có thể. Ngươi hãy cân nhắc kỹ càng, nếu như hồi tâm chuyển ý, bất cứ lúc nào cũng có thể tới đây tìm ta." Lão giả lôi thôi bị sự từ chối của Lục Tiểu Thiên làm cho có chút nói vấp, nhưng vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ ý định.
Nguyễn Bích Như và đám người Cổ Đàn Kiếm vốn cũng có ý định mời chào Lục Tiểu Thiên, chỉ là khi thấy đối phương còn cự tuyệt cả lời mới gia nhập và Thân Đan minh, một thế lực hạch tâm nhất ở Đan Vương thành, tự cảm thấy thế lực sau lưng mình cũng còn chưa bằng Thần Đan minh thì lấy gì mời chào đối phương, nên tạm thời cũng chỉ đành từ bỏ.
"Nghĩ không ra vị công tử đây lại là một Luyện Đan Sư lợi hại như thế, tốc độ luyện đan này quả thật trước giờ chưa hề thấy qua, tiểu nữ tử là Nguyễn Bích Như của Ngọc Tâm cung, hi vọng có thể cùng công tử kết giao bằng hữu." Nguyễn Bích Như khách khí nói với Lục Tiểu Thiên.
"Tại hạ Đông Phương Bạch." Lục Tiểu Thiên vẫn dùng cái tên cũ do bản thân tự đặt, vê phần những người có quen biết hắn tuy chỉ lác đác vài người, nhưng Linh Âm phường am hiểu nhất là thăm do tin tức, Lục Tiểu Thiên không muốn để lộ ra sơ hở cho La Bình Nhi nắm bắt được.
Dù gì thì Lục Tiểu Thiên cũng sẽ ở lại Đan Vương thành trong thời gian không ngắn, làm quen với mấy người này cũng không có chỗ nào xấu, song phương liền trao đổi Truyền Âm phù với nhau.
"Dẫn ta đi tìm một nơi dừng chân, nếu đã ở lại Đan Vương thành thời gian không ngắn, thì chỗ ở cũng không nên quá nhỏ." Sau khi trao đổi Truyền Âm phù và từ biệt đám người Nguyễn Bích Như, Lục Tiểu Thiên liền nói với Tiêu Vân. "Dạ!" Sau khi biết được thân phận Luyện Đan Su của Lục Tiểu Thiên, Tiêu Vân càng cung kính hơn với hắn. Lúc này uy hiếp của Tông Việt tự nhiên là không đánh tự tan, nguy cơ được giải trừ. Tiêu Vân cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn bao giờ hết.