Ta rũ mắt, liều chết mở miệng.
"Thần... ngoại tổ phụ của thần nữ từng làm nghề buôn bán đồ trang sức, khi thần nữ còn nhỏ từng nghe ngoại tổ phụ nói, ngọc trai đặt dưới ánh nắng thì có thể thấy cầu vồng..."
Trưởng công chúa tháo ngọc trai bên tai phải ra xem, nhận thấy có điều bất ổn, quay đầu ra lệnh cho nha hoàn.
"Về phòng lấy một đôi hoa tai khác đến đây."
Không xa, có mấy vị quý nữ đang đi về phía này. Trở về lấy hoa tai, sợ là không kịp rồi. Ta vội vàng đưa ra đôi hoa tai bạch ngọc mua trên đường đến.
"Đây là thần nữ mua khi đi dạo phố, chỉ là kiểu dáng bình thường thôi."
Mấy tháng nay, phòng thu chi không cho ta tiền tiêu vặt, trong túi ta thật sự rất túng thiếu. Đôi hoa tai bạch ngọc đó thật sự không phải là thứ tốt gì, màu sắc không được trong suốt, thậm chí còn có không ít tì vết.
Trưởng công chúa thấy vậy, lại cười nói: "Bản cung lại thấy rất tốt."
Trưởng công chúa xuất hiện trong yến tiệc, Tiêu Quý phi vừa trò chuyện cùng mọi người trong yến tiệc về cách phân biệt ngọc trai. Cách đơn giản nhất là đặt ngọc trai dưới ánh nắng, thấy cầu vồng ngũ sắc là thật, màu sắc xám xịt là giả.
Năm nay cống nạp ngọc trai lớn cực kỳ ít, chỉ đủ làm thành một đôi hoa tai. Giờ phút này đang đeo trên dái tai của Tiêu Quý phi được sủng ái nhất lục cung. Tiêu Quý phi đắc ý nhìn Trưởng công chúa, lại thấy nàng đeo một đôi hoa tai bạch ngọc nhạt nhẽo, tức giận châm chọc:
"Công chúa đeo thứ hạ phẩm như vậy, cũng không sợ mất mặt hoàng gia."
"Hiện nay, nạn lụt ở Lĩnh Nam không dứt, bản cung cũng lo lắng thay phụ hoàng, tâm tư không đặt vào những chuyện này." Trưởng công chúa cúi đầu cười nói: "Còn Quý phi, đeo ngọc trai giá trị ngàn vàng đến yến tiệc của Tướng phủ, thật là để bản cung vào trong lòng."
Mọi người đều biết, gần đây Trưởng công chúa và Tướng gia đã quyên góp không ít bạc ở khu vực thiên tai để dựng lều cháo. Lời này vừa nói ra, Tiêu Quý phi ăn mặc quá mức hoa lệ không giữ được mặt mũi.
Nha hoàn đến phòng bên đón ta nhắc đến khuôn mặt lúc đó của Tiêu Quý phi, cười cong cả mắt. Tiêu Quý phi đã đánh tráo lễ sinh thần mà Bệ hạ ban cho Trưởng công chúa mấy ngày trước.
Kiếp trước, đôi hoa tai ngọc trai giả đó đã khiến Trưởng công chúa mất hết thể diện. Kiếp này, ta đã thành công khiến trưởng công chúa vui lòng.
Sau khi bôi thuốc vào mắt cá chân, ta được nha hoàn dẫn đến chỗ yến tiệc. Phụ thân ta đã lớn tuổi, mắt lại kém, cứ nhìn chằm chằm vào Trưởng công chúa đang ngồi ở vị trí chủ vị. Chắc hẳn ông tự thấy mình già cả mắt mờ, lại còn cảm thấy trưởng công chúa đang đeo đôi hoa tai mà ta tặng.
Mãi đến khi thấy ta ngồi cạnh trưởng công chúa, thỉnh thoảng còn nói cười với nàng. Ông mới hoàn toàn ngây người ra.
Lúc rời khỏi Tướng phủ, phụ thân ta hừ lạnh một tiếng: "Ngươi cũng thông minh đấy, lại có thể lấy lòng Trưởng công chúa."
Lời vừa dứt, quản sự ma ma bên cạnh Trưởng công chúa bưng một cái hộp đi tới.
"Tống đại nhân nói không sai, hôm nay Trưởng công chúa của chúng ta cũng khen lệnh ái thông minh đấy."
Ma ma mở hộp ra, bên trong là một đôi chìa khóa vàng và một chiếc hộp trang điểm mạ vàng. Phụ thân ta nhìn thấy đồ vật trong hộp, suýt nữa thì tức đến ngất xỉu tại chỗ.
Một đôi hoa tai bạch ngọc hạ phẩm, vậy mà cũng khiến trưởng công chúa nhìn ra sự khó xử của ta.
Ý của nàng đã quá rõ ràng. Chìa khóa vàng và hộp trang điểm mạ vàng là thứ dùng để tặng cho đương gia chủ mẫu.
Hiện giờ tổ mẫu bệnh nặng, trong hậu viện có tư cách quản gia cũng chỉ còn lại đích nữ là ta.
7.
Phụ thân ta làm vài việc cho có lệ, bảo ta quản lý việc mua bán củi gạo dầu muối cùng ghi chép sổ sách. Ngày tháng của ta không được tốt nhưng cũng không quá tệ.
Xuân đi thu lại, thời gian trôi qua rất nhanh. Trong khoảng thời gian này, phụ thân ta tìm cho ta một thư sinh nghèo chưa vào làm quan, muốn gả ta đi cho xong chuyện.
Ta chỉ thuận miệng nói rằng, trước khi gả, trưởng công chúa sẽ đích thân xem mắt, ông liền không nhắc đến chuyện này nữa.
Nhà họ Lý sụp đổ muộn hơn ở kiếp trước. Kiếp trước, vì tham ô lương thực cứu trợ mà Lý Sinh bị tịch thu gia sản, còn kiếp này hắn vì vô tình giết chết một ca kỹ trong kỹ viện mà bị bãi quan.
Ta nhớ kiếp trước người giết chết ca kỹ là một thân tín khác bên cạnh Hằng vương. Đã sớm nghe nói, Hằng vương háo sắc hoang dâm vô độ, xem ra Lý Sinh chỉ là ra mặt thay hắn gánh tội mà thôi.
Ta không hiểu vì sao kiếp này lại xuất hiện biến số như vậy. Mãi đến khi đến tiệm vải chọn vải may áo mùa đông, nghe nữ nhân bên cạnh bàn tán, tiểu thiếu gia nhà họ Thẩm được coi là bảo bối đã bị phạt quỳ ba ngày ở từ đường.
"Cũng không biết tiểu thiếu gia nhà Thái phó bị bỏ bùa mê thuốc lú gì, nghe nói đã ba ngày không ăn không uống rồi."
"Mẫu thân hắn chính là Vĩnh Ninh Huyện chúa là người thế nào chứ, sao có thể nhìn con trai tự hủy hoại tiền đồ, để con gái của tội thần kia vào cửa."
"Nhưng dù sao cũng vẫn đau lòng con ruột, nghe nói Huyện chúa đã đồng ý để ả hồ ly tinh kia vào cửa làm thiếp rồi."
Nghe thấy cái tên quen thuộc, động tác trong tay ta chợt khựng lại. Tự hủy tiền đồ cũng phải cưới con gái của tội thần vào cửa sao… Xem ra, Thẩm Dung Cảnh cũng trọng sinh rồi.
Kiếp trước, cái chết của Lý Thu Oánh là nỗi tiếc nuối lớn nhất của hắn. Cho nên kiếp này bất chấp tất cả, hắn cũng phải cưới Lý Thu Oánh vào cửa cho bằng được.
Cũng không biết lần này Lý Thu Oánh rơi vào tay Vĩnh Ninh huyện chúa, Thẩm Dung Cảnh còn có thể bảo vệ nàng ta được không?
Ta ngồi trong trà lâu ăn bánh ngọt, nghĩ đến lại bật cười. Đột nhiên, Lý Thu Oánh đeo mạng che mặt xuất hiện trước mặt ta. Đôi mắt tựa nước mùa thu của nàng trừng trừng nhìn ta.
"Tống Cẩm Du, vì sao lúc này ngươi còn muốn tranh giành với ta? Ngươi thật sự muốn bức ta vào con đường chết sao?"
Ta không hiểu gì cả, "Ta tranh đoạt với ngươi cái gì?"
Nàng cắn môi nói: "Ngươi hủy hoại thanh danh của ta, chẳng phải là muốn cướp đi Thẩm công tử từ tay ta sao?"
Có trời đất chứng giám, cái gì ta cũng tranh, nhưng Thẩm Dung Cảnh ta tuyệt đối chắp tay nhường.