Chương 110: Tấu nhạc trong ngục 2
Chương 110: Tấu nhạc trong ngục 2Chương 110: Tấu nhạc trong ngục 2
Hà Thục Hoa dẫn Hàn Kỳ Thông rời đi, vẻ mặt Hàn Kỳ Thông càng thêm nghi hoặc.
Sau khi Hàn Kỳ Thông rời đi, lão chưởng quỹ Trần Chính Trung ngồi phịch xuống đất, trên trán lạnh toát mồ hôi.
Đĩa cá om dưa kia căn bản không có độc, mèo trong tiệm ăn vào chẳng có việc gì.
Hung thủ giết chất Quảng Quang và Thạch Đình tám chín phần mười chính là Hàn Kỳ Thông, bởi vì ngày hôm đó lúc hắn thu dọn bát đũa, đã nghe thấy giọng nói của Thạch Đình.
Rõ ràng Hàn Kỳ Thông đang nói dối!
Trước khi ăn hết cá om dưa, Thạch Đình vẫn còn sống căn bản chưa bị hạ gục, mà Hàn Kỳ Thông lại nói mình và Quảng Quang, Thạch Đình cùng lúc bị cá om dưa đầu độc đánh gục.
Hàn Kỳ Thông sau khi hỏi rõ tình hình ngày hôm đó liần rời khỏi đại lao phủ nha, khoảng một hai canh giờ sau, Trần Chính Trung cũng rời đi...
Thủy Long Bang kinh doanh ở tỉnh thành Lưu Hương thành nhiều năm, gần như mỗi một đời tri phủ tỉnh thành đầu có quan hệ thật tốt với Thủy Long Bang, tử sĩ mà bọn họ nuôi dưỡng đều có Thủy Tức Cổ, thậm chí một số quan viên tỉnh thành vốn là người của Thủy Long Bang.
Vân Khách Quy chính là cứ điểm do Thủy Long Bang an bài tại Lâm Giang thành, lão chưởng quỹ Trần Chính Trung của Vân Khách Quy tuy rằng liên quan đến án mạng, nhưng có quan viên tỉnh thành che chở, rất nhanh liền được tha bổng.
Ngày hôm sau.
Vân Khách Quy mở cửa kinh doanh trở lại...
Hàn Kỳ Thông đến Vân Khách Quy mới mở cửa kinh doanh trở lại, tân chưởng quỹ của Vân Khách Quy cho Hàn Kỳ Thông kết thúc nhiệm vụ đến tỉnh thành gặp bang chủ.
Sau khi Hàn Kỳ Thông nhận lệnh cũng không vội vã rời đi, mà là đến tiểu viện bí mật kia, lúc này tiểu viện đã bị thiêu rụi hoàn toàn.
Số dầu lửa kia dùng để đốt kho lương, cuối cùng lại thiêu hủy thi thể của hai vị huynh đệ hắn.
Ùm một tiếng. Hàn Kỳ Thông nhảy vào hồ nước trong sân nhỏ, lặn thẳng xuống đáy, thế nhưng lại không mò thấy túi trữ vật đâu.
Hàn Kỳ Thông mặt mày ủ ê từ trong hồ bò lên, sau đó rời khỏi Vân Khách Quy.
Hắn không rời khỏi Lâm Giang thành, bởi vì hắn đã cảm nhận được Thủy Long Bang đang không tin mình.
Bang chúng Thủy Long Bang đều là những kẻ dùng Cổ, chỉ cần ở trong thành thì an toàn, nhưng một khi đã ra khỏi thành, chắc chắn sẽ có cao thủ Thủy Long Bang đợi hắn để thu hồi Cổ Thủy Tức nằm trong phổi của hắn.
Sự thật chứng minh Hàn Kỳ Thông đoán không sai, Tứ phẩm Cổ sư Đường Chấn Phong đã đợi sẵn ở ngoài thành.
Đường Chấn Phong không thể ra tay trong thành, bởi động tĩnh quá lớn, mà bọn họ là Cổ sư, Cổ sư không thể để lộ ra ánh sáng.
Hiện tại Hàn Kỳ Thông chỉ có thể quy thuận vào chỗ Hà Thục Hoa, tạm thời bảo toàn tính mạng trong Kỳ Hoàng Đường của ả.
Phủ nha.
Ban đêm.
Bên trong nhà lao.
"Tên mù, cây nhị hồ này của ngươi à?" "Là của ta."
"Ra đây kéo một khúc, cho mấy huynh đệ giải khuây." Một tên ngục tốt lôi Cửu Cát từ trong ngục ra.
Cầm lẫy cây nhị hồ, ngồi trên ghế dài, Cửu Cát dùng giọng điệu đầy xúc động nói: "Trước kia ta có một người huynh đệ, hắn họ Phan... Chúng ta thân như thủ túc, bỗng một ngày..."
Sau khi kể xong câu chuyện cảm động, Cửu Cát bắt đầu tấu lên khúc nhạc bi thương...
Theo tiếng hát của Cửu Cát, toàn bộ nhà lao, bất kể là tù nhân hay ngục tốt đầu bị tiếng hát của y thu hút.
Đột nhiên. Lão cai ngục Hình Bưu bị thu hút tâm thần, vậy mà lại mở miệng hát theo.
"Huynh đệ, nhớ ngươi."
"Ngươi ở bên kia có khỏe không?"
Theo tiếng hát của lão cai ngục Hình Bưu, rất nhiều ngục tốt cũng nhịn không được mà hát theo, tiếp theo là các tù nhần.
Có tù nhân hát đến mức chảy nước mắt, khoảnh khắc này, bất kể là ngục tốt hay tù nhân, đều đắm chìm trong tình huynh đệ này.
Mọi người cùng nhau ca hát, tiếng hát đồng ca càng lúc càng vang dội.
Cộc cộc cộc cộc... Tiếng gõ cửa chói tai vang lên trong nhà lao.
Ngắt đứt tiếng hát say sưa của mọi người.
Lão cai ngục Hình Bưu nhíu mày, lập tức phất tay, năm tên ngục tốt lập tức im bặt, Cửu Cát cũng ngừng chơi đàn nhị.
Màn hợp xướng của mọi người đột ngột dừng lại.
Tiếng gõ cửa không phải từ bên ngoài nhà lao, mà là từ bên trong nhà lao.
Ở nơi sâu nhất của tầng hầm này, có một cánh cửa lao được bọc bằng sắt.
Phòng giam của những người khác đều là song gỗ, chỉ có phòng giam đó, chỉ thấy một cánh cửa gỗ bọc sắt, không thấy gì khác.
Lúc này, chính căn phòng đó đang gõ cửa, phát ra tiếng động chói tai.
Lão cai ngục Hình Bưu bước nhanh đến trước cửa sắt, lấy chìa khóa mở cửa sắt, chui thẳng vào trong.
Một lát sau.
Lão cai ngục Hình Bưu từ trong đó chui ra với vẻ mặt u ám, đi về phía chỗ nghỉ ngơi của mấy tên ngục tốt, vẻ mặt buồn bực nói: "Vị bên trong đang chuyên tâm xem sách, nói chúng ta ca hát ồn ào quá, quấy rầy hắn xem sách."