Chương 213: Vô Cực Cổ 1
Chương 213: Vô Cực Cổ 1Chương 213: Vô Cực Cổ 1
Tất cả Bộ khoái phàm nhân và Ngỗ tác đều lui ra khỏi nhà xác...
Lãnh Ngọc Trinh và Chu Thiếu Tuyền đi đến trước thi thể Thái giám Hoa Anh, vén tấm vải trắng đang phủ trên người hắn lên, nhìn thấy da ngực hắn đang phập phồng, rõ ràng có thứ gì đó đang sinh trưởng trong cơ thể hắn, sắp sửa phá thể chui ra.
"Bây giờ phải làm sao?" Chu Thiếu Tuyền dò hỏi.
"Ta cũng không biết... Hôm nay ta phải rời khỏi Lưu Hương thành, đi đến chiến trường Mông Trạch Yêu tộc, còn có mạng trở về hay không cũng chưa biết." Lãnh Ngọc Trinh nghiêm nghị nói.
"Vậy ta phải làm sao?"
"Ngươi hãy trở về Kim Đô trước đi, ta lén đưa ngươi ra ngoài, bên phía Hạo Khí Lâu không có hồ sơ, ngươi
cứ coi như chưa từng xảy ra chuyện gì mà trở về Kim Đô là được." Lãnh
Ngọc Trinh nói.
"Vậy vụ án bên này thì sao?"
"Chỉ có thể tạm thời gác lại." Lãnh Ngọc Trinh lo lắng nói.
"Chắc chắn Lý Thái Tuấn biết trên người tên Thái giám này có Cổ trùng, nếu không hắn đã chẳng bảo chúng ta thiêu hủy thi thể của hắn." Chu Thiếu Tuyền phân tích.
Lãnh Ngọc Trinh liếc mắt nhìn Chu Thiếu Tuyền, lạnh giọng nói: "Lý công công là nhân vật cấp Chân Tiên, ngươi đừng có gọi thẳng tên hắn như vậy, rõ là không biết tôn trọng."
Chu Thiếu Tuyền ngượng ngùng cười cười.
"Trước kia ta từng nghe nói qua về một loại Cổ, gọi là Vô Cực Cổ, loại Cổ này ký sinh ở tim, một khi được phát động thì tốc độ sẽ tăng lên gấp bội." Lãnh Ngọc Trinh nói, đôi mắt sâu thẳm.
"Vô Kê Cổ?" (Vô kê = không chiêm)
"Là Vô Cực Cổ!" Lãnh Ngọc Trinh sửa lại.
"Loại Cổ trùng này có công dụng gì?"
"Nghe đồn Lý công công có một loại thân pháp gọi là Vô Cực Diệu Pháp."
"Thân như ảo ảnh, đao kiếm khó hại?"
"Không sai... Thân như ảo ảnh, đao kiếm khó hại, chính là để hình dung Vô Cực Diệu Pháp. Trước kia ta vẫn luôn cho rằng Vô Cực Diệu Pháp chỉ là một loại thân pháp, nhưng bây giờ xem ra có lẽ là công dụng của Cổ trùng."
"Ý ngươi là Lý Thái Tuấn kỳ thực là Cổ Tiên?"
"Rất có thể."
"Ồ... Chuyện này chúng ta không quản được, Lý công công là cấp trên trực tiếp của chúng ta."
"Cấp trên thực sự của chúng ta là Thánh Hoàng, là giang sơn Đại Càn, là bách tính Cửu Châu." Lãnh Ngọc Trinh nghiêm nghị nói.
"Hoàng cung Kim Đô, ngay cả trong Hạo Khí Lâu cũng có Cổ Tiên, khó trách tên thành chủ kia lại chạy nhanh như vậy." Chu Thiếu Tuyền gãi đầu nói.
"Vấn đề quả thực rất nghiêm trọng."
"Vậy con Cổ trùng này phải xử lý như thế nào?"
"Đương nhiên là thiêu hủy rồi." Lãnh Ngọc Trinh dứt khoát nói.
"Đây chính là Cổ trùng có thể thi triển Vô Cực Diệu Pháp đó." Chu Thiếu Tuyền nói, vẻ mặt tiếc nuối.
"Chẳng lẽ ngươi còn muốn trở thành Cổ sư hay sao?"
"Ách... Không có, ta không có ý định muốn trở thành Cổ sư." Chu Thiếu Tuyền vội vàng phủ nhận.
"Có không ít Võ sư vì muốn theo đuổi con đường võ đạo tốc thành mà đã lấy thân thể của mình để nuôi Cổ, nhưng cuối cùng đều không có kết cục tốt đẹp gì, có kẻ bị Cổ trùng phá thể chui ra, có kẻ bị ảnh hưởng đến thần trí, trở nên chẳng phải người mà cũng chẳng phải yêu..."
"Thuật dưỡng Cổ, bác đại tinh thâm, có người tinh thông thuật dưỡng Cổ, cho dù Cổ trùng có ở sâu trong cơ thể hơn nữa cũng sẽ không bị ảnh hưởng đến thần trí, nhưng cũng có người vừa dưỡng Cổ trong người là hóa điên, đặc biệt là những Cổ tu để Cổ trùng ký sinh trong não, bọn họ chính là lũ ma đầu, ma trong ma...”
"Thế nhưng Cửu Cát kia thoạt nhìn không có vấn đề gì."
"Cổ trùng của Cửu Cát nằm ở hạ thể, cách xa đầu óc, thêm nữa tu vi của hắn ta lại thấp kém, đương nhiên là thoạt nhìn không có vấn đề gì, nhưng về sau thì khó mà nói trước được..."
"Tu vi của Lý công công đã đạt đến Chân Tiên cảnh, nếu hắn là Cổ Tiên, vậy hẳn là cũng chẳng có vấn đề gì."
"Nếu Lý công công thật sự là Cổ Tiên, vậy thì hắn nhất định rất am hiểu thuật dưỡng Cổ, hoặc cũng có thể là con Cổ trùng kia đã tu luyện thành yêu tinh, có khả năng ngụy trang rất tốt." Lãnh Ngọc Trinh nói, đôi mắt sâu thẳm.
"Lúc trước ở trấn Nam Phong, Cửu Cát đã liều mình ở lại cứu giúp bách tính trong trấn, chứng tỏ bản tính của hắn ta không xấu, nếu loại bỏ ảnh hưởng của Cổ trùng, hắn ta và chúng ta đều là người trong đồng đạo. Đối với Cửu Cát, ngươi cần phải xem hắn ta nói gì, làm gì, nếu có một ngày ngươi phát hiện thần trí hắn ta có vấn đề, vậy thì ngươi hãy cho hắn ta một nhát đao, giúp hắn ta cắt đứt đi phiền não, như vậy là có thể giúp hắn ta thoát khỏi sự khống chế của Cổ trùng..."
"Ta đã hiểu, nhưng nếu ta từ Kim Đô trở về, thì biết đi đâu tìm Cửu Cát?" Chu Thiếu Tuyền gãi đầu nói.
"Hòa thượng chạy được nhưng chùa không chạy được, ta đã điều tra rõ ràng về Cửu Cát rồi, hắn ta họ Trương, sinh ra ở trấn Liễu Dương, sau khi trấn Liễu Dương bị lũ lụt hủy diệt, cả nhà hắn ta đã chuyển đến thành Lâm Giang, mở một tiệm bán thịt kho, tên là tiệm thịt kho Trương thi..."