Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 100 - Chương 100: Ép Phải Đi Thí Luyện!

Chương 100: Ép Phải Đi Thí Luyện! Chương 100: Ép Phải Đi Thí Luyện!

"Làm sao có thể an bài bọn họ vào trong tiểu viện của ta? Để họ ở lại trong phòng để củi của Vương Thiên Kiêu không được hay sao?" Lý Thủy Đạo hỏi.

Lý Thủy Lãng lắc lắc đầu: "Đây là ý tứ của sư nương, ta cũng không còn cách nào khác..."

Hôm sau.

Lý Thủy Đạo gặp được Kim Diện Lang Quân đã quay trở về động phủ, vì thế, hắn lập tức chủ động tới tìm vị sư tôn này.

Hắn cung kính đứng trước mặt Kim Diện Lang Quân, ôm quyền hành lễ nói: "Sư phụ, đệ tử có một thỉnh cầu, xin sư phụ chấp thuận cho đệ tử dựng một gian nhà tranh trong rừng trúc bên ngoài động phủ."

Kim Diện Lang Quân ngẩng đầu, nhìn thấy người tới là Lý Thủy Đạo, lập tức mỉm cười hỏi: "À? Ngươi muốn ở lại bên trong rừng trúc? Vì sao vậy?"

"Gần đây, đệ tử đang khổ luyện 《 Cáp Mô Ngạnh Khí Công 》 đã tới thời khắc mấu chốt, ở chung cùng hai vị sư đệ mới tới, thật sự có chút ồn ào, không thể chuyên chú tu luyện được." Lý Thủy Đạo nói chi tiết.

"Thủy Đạo à, gần đây ngươi ở trong động phủ đang làm công việc gì vậy?" Đột nhiên Kim Diện Lang Quân mở miệng hỏi.

"Lúc trước, đệ tử còn qua chăm sóc linh điền, nhưng hiện giờ sư đệ Trương Vân Long và Trương Vân Hổ đã học được phương pháp chăm sóc linh điền trong động phủ rồi. Về phần ta, ngoại trừ tu luyện, không có tham dự vào việc gì khác nữa."

"Ha ha... Xem ra hiện giờ, ngươi còn thoải mái hơn cả đại sư huynh nha." Kim Diện Lang Quân cười nói.

Lý Thủy Đạo cười khổ giải thích: "Cũng không phải ta không muốn làm việc, mà là bên người sư phụ đã có một đám đệ tử tài hoa hơn người rồi. Bọn họ đã xử lý xong mọi chuyện bên trong động phủ, thành ra ngoại trừ tu luyện, đệ tử chẳng còn chuyện gì để làm nữa."

"Được rồi, ngươi đã có tâm nguyện này, vi sư cũng chấp thuận cho ngươi đi kết gian nhà tranh để ở. Nhưng ta có một điều kiện."

"Xin hỏi sư phụ có yêu cầu gì?"

Kim Diện Lang Quân vừa cười vừa nói: "Trong động phủ không thể nuôi người rảnh rỗi được. Mỗi ngày ngươi cần ăn ba bữa cơm, toàn bộ đều là linh mễ, mà những thứ đó sư phụ phải dùng công huân đổi lấy."

"Sư phụ có chuyện gì cần, xin người cứ việc sai phái đệ tử, đệ tử sẽ toàn lực ứng phó." Lý Thủy Đạo tỏ vẻ thành khẩn nói.

Kim Diện Lang Quân gật gật đầu: "Vậy ngươi hãy tham gia tông môn thí luyện hai tháng sau đi, chỉ cần ngươi chịu đi, sẽ không cần phải làm bất cứ chuyện gì trong động phủ, hơn nữa cũng có thể lựa chọn nhất một khu đất trống, xây nhà ở bên ngoài động phủ. Khi đói bụng, bất cứ lúc nào, ngươi cũng có thể quay về động phủ ăn một ngày ba bữa cơm. Nhưng nếu ngươi ở bên ngoài động phủ, vi sư sẽ không chịu trách nhiệm về sự an toàn của ngươi."

Lý Thủy Đạo nhướng mày, lập tức trả lời: "Đệ tử thực lực thấp kém, chỉ sợ vẫn nên tích góp thêm hai năm lại nói sau."

"Ta đã nói trong động phủ không nuôi người rảnh rỗi, xem ra ngươi không có nghe hiểu ý của ta." Kim Diện Lang Quân lạnh lùng nói.

Lý Thủy Đạo khẽ sửng sốt, tới lúc này, hắn đã nghe hiểu được ý tứ ngoài lời nói của sư phụ rồi.

Đơn giản thôi, hoặc là tham gia thí luyện, hoặc là đi tìm chết, đương nhiên hắn cũng có thể chạy, nhưng làm như vậy là tương đương với để người nhà đi tìm chết.

Đây là nguyên nhân căn bản khiến tu sĩ gia tộc một mực "Nghe lời".

Lý Thủy Đạo thi lễ một cái thật sâu rồi cảm kích mà nói: "Cám tạ sư phụ đã bồi dưỡng, đệ tử nhất định không phụ kỳ vọng của người."

Kim Diện Lang Quân vừa lòng gật gật đầu.

Đến tận đây...

Lý Thủy Đạo đã được quyền dựng một gian nhà tranh ngay trong khu rừng bên ngoài động phủ.

Lúc chạng vạng...

Lý Thủy Đạo kết thúc một ngày tu luyện, lại từ nhà tranh trong rừng trúc, đi về nhà bếp của động phủ.

Đúng lúc này, một tràng tiếng bước chân truyền đến, Lý Thủy Đạo ngẩng đầu nhìn lại, thấy người đến là hai vị đệ tử mới tới Trương Vân Hổ, Trương Vân Long.

"Lý sư huynh, chào ngươi!"

"Lý sư huynh, gần đây có khỏe không?"

Lý Thủy Đạo gật gật đầu, cũng đi theo bọn họ cùng tới nhà bếp.

Tới nhà bếp, Vương Thiên Kiêu trông thấy bọn họ, cũng mở miệng chào hỏi hắn, miệng nói Lý sư huynh.

Đầu bếp Hàn Long Quang tự mình bưng đồ ăn tới cho hắn.

"Lý sư huynh, xin từ từ hưởng dụng." Hàn Long Quang mỉm cười nói.

Mỗi một sư đệ đều tỏ ra kính ý và nhiệt tình.

Một lát sau, Lý Thủy Lãng cũng xuất hiện.

Tình huống phát sinh sau đó cũng nằm trong dự kiến, chúng các sư đệ đều xoay người, cùng nhau lớn tiếng chào hỏi Lý Thủy Lãng: "Đại sư huynh!"

Lý Thủy Đạo mỉm cười, hắn đã sớm quen với loại biến hóa này rồi.

Thật sự không ngờ...

Không tới hai năm mà hắn và Lý Thủy Lãng đã từ một hài tử mười bốn tuổi ngây ngô, trưởng thành tới cấp bậc "Sư huynh" rồi.

Khoan đã...

Hiện giờ hắn còn chưa đến mười sáu tuổi.

Lý Thủy Đạo nhíu mày.

Hai huynh đệ Lý gia bọn họ chưa đến mười sáu tuổi, đã lên làm đại sư huynh, ý nghĩa của chuyện này là gì?

Nghĩa là Kim Diện Lang Quân vốn chưa từng có ý định tận tâm dốc lòng bồi dưỡng đệ tử.

Khả năng cao là những đệ tử nhập môn lúc trước đều đã chết bên trong tông môn thí luyện cả rồi.

Đối với Kim Diện Lang Quân, tất cả đám đệ tử trong này đều là một loại tiêu hao phẩm.

Phải biết rằng, có môn quy trói buộc, có gia tộc trói buộc, dù bản thân Kim Diện Lang Quân đối xử như thế nào thì đám đệ tử mới chiêu mộ đến cũng không dám phản bội, cho nên gã cũng chẳng cần dốc lòng bồi dưỡng bọn họ làm gì.

Nói chính xác hơn, Kim Diện Lang Quân không cần lòng trung thành, gã chỉ cần đệ tử làm việc, nếu không làm được, thì cút đi thí luyện tràng cho xong.

Một tháng sau...

Một con Bạch Vũ Hạc thân hình tao nhã, nhẹ nhàng hạ xuống từ giữa thiên không. Bạch hạc chưa hạ xuống đất, một bóng người đã từ phía trên lưng hạc, nhảy xuống, rồi vững vàng đứng trên mặt đất.

Lý Thủy Đạo vừa đứng dậy, lập tức ôm quyền nói với Lý Thủy Lãng phía sau lưng: "Đa tạ."

Lý Thủy Lãng cười nói: "Chúng ta đều là đồng tộc huynh đệ, cần gì phải khách khí như vậy? Để ta qua Linh Thú cốc bên kia chờ đệ, đệ đi dạo phường thị xong lại qua bên đó, ta đưa về."

Lý Thủy Đạo lắc lắc đầu: "Huynh cứ về trước đi. Lỡ như trong động phủ, sư nương triệu kiến huynh, huynh lại không ở đó, sẽ sinh ra một chút phiền toái."

"Vậy đệ trở về như thế nào?"

"Ta tự mình trở về."

Lý Thủy Lãng biến sắc, cất giọng khẩn trương nói: "Một mình trở về rất nguy hiểm."

Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng bâng quơ trả lời: "Không sao cả, ta đã bay qua con đường này không biết bao nhiêu lần rồi, không có nguy hiểm gì đâu."

Lý Thủy Lãng đành phải cười khổ một tiếng: "Vậy được rồi."

Bình Luận (0)
Comment