Ngay lúc Triệu Linh Nhi sắp sửa chém giết toàn bộ đám người mặc áo đen kia, một tia sét màu trắng đỏ lại đột ngột xẹt qua phía chân trời, hệt như cơn phẫn nộ của thiên địa không một dấu hiệu, đột nhiên bộc phát vào lúc này.
Tốc độ của tia sấm sét ấy nhanh đến kinh người, chỉ trong nháy mắt, nó đã giáng xuống trước mặt Triệu Linh Nhi.
Đôi mắt Triệu Linh Nhi trở nên mơ hồ, nàng chưa kịp phản ứng lại, đã cảm nhận được một luồng lôi lực vô cùng mạnh mẽ xuyên qua thân thể mình rồi.
Nàng cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy vạt áo trước ngực đã bị lôi quang xé rách, để lộ ra một mảnh cháy đen.
Nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lại thấy một nữ tử mặc áo đen đang lạnh lùng đứng ngay trước mắt.
Nữ tử này mặc một bộ đồ màu đen bó sát người, trên đầu đội mặt nạ sắt, chỉ lộ ra hai con mắt lạnh lùng.
Trường kiếm trong tay nàng ta hãy còn lấp lánh lôi quang, không còn nghi ngờ gì nữa, nàng ta chính là người vừa phát ra một kích lôi đình hồi nãy.
Trong lòng Triệu Linh Nhi khiếp sợ không thôi. Nàng muốn mở miệng hỏi thăm thân phận và mục đích của nữ tử này, lại chợt phát hiện mình đã không thể mở miệng được nữa.
Dường như lực lượng bên trong thân thể đã bị một kích lôi đình kia đánh cho hết sạch cả rồi.
Trước mắt nàng tối sầm, bất tỉnh nhân sự.
...
Băng Thi động.
Một tu sĩ thần bí có dáng người giống như một nữ tử chừng mười hai - mười ba tuổi đang đứng trước mặt Lý Thủy Đạo.
Nàng tên là Lam Đồng Nhi, nhân vật số hai của Ám đường Thiên Trì phường: "Chủ nhân, có thể Triệu tỷ tỷ đã bị hại rồi."
"Là ai làm?" Ánh mắt Lý Thủy Đạo trở nên sắc bén, lạnh lùng hỏi.
Lam Đồng Nhi nghiêm túc nói: "Tám chín phần mười là người một nhà, bởi ngoại trừ người của gia tộc Lý thị, còn ai có thể hiểu rõ hành tung của Triệu tỷ tỷ như vậy?"
Lý Thủy Đạo chậm rãi mở miệng: "Ngươi nói đây là nội đấu của gia tộc Lý thị?"
Lam Đồng Nhi nhẹ nhàng lắc đầu, trong giọng nói có mang theo một tia bất đắc dĩ: "Đồng Nhi không dám nói bừa, nhưng từ đủ các loại dấu hiệu cho thấy, việc này có liên quan đến người của Lý gia. Nội đấu trong đại gia tộc vốn là chuyện không thể tránh được."
Lý Thủy Đạo trầm mặc một lát, sau đó chậm rãi mở miệng: "Khẳng định là ở trong tay Triệu Linh Nhi đang có bí mật mà gia tộc Lý thị không muốn ngoại nhân biết, cho nên nàng mới bị diệt khẩu."
Lam Đồng Nhi gật đầu, trong mắt hiện lên một tia tán đồng: "Đồng Nhi cũng cho là như vậy."
"Ngươi có biết nguyên nhân không?" Lý Thủy Đạo dừng bước, chợt xoay người lại, trong mắt hiện lên một tia tinh quang.
Lam Đồng Nhi lắc đầu: "Triệu tỷ tỷ phụ trách công việc nội bộ trong Ám đường, mà ta lại phụ trách quá trình thẩm thấu vào ba đại thế gia khác của Ngũ Độc môn để thăm dò tình báo, hai người chúng ta mỗi người phục trách phần của mình. Rốt cuộc là nàng đã thăm dò được tin tức tuyệt mật gì của Lý gia, ta cũng không rõ ràng lắm."
Lý Thủy Đạo hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên một tia kiên định: "Ta hiểu rồi. Chuyện này ta tự có chừng mực, chắc chắn sẽ điều tra rõ, ngươi không cần phải quản nữa. Lui xuống đi."
Lam Đồng Nhi khom mình hành lễ, sau đó chậm rãi rời khỏi Băng Thi động.
truye.ny.y
Ngọc Hư Quan, vốn là một tòa đạo quan bị tàn phá trên đỉnh Thúy Bình sơn. Nhưng nó còn là cứ điểm bí mật của Lý Thiên Tuyệt.
Nói trắng ra, nội đấu trong Lý gia chính là cuộc chiến giữa Lý Thiên Tuyệt và Lý Thủy Đạo.
Đương nhiên Lý Thủy Đạo sẽ trực tiếp tới tìm Lý Thiên Tuyệt, cao tầng hai bên đều sẽ nói rõ ràng chuyện này, cần nói chuyện thì nói, cần đánh lập tức đánh.
Ầm!
Lý Thủy Đạo tung một cước đá văng cánh cửa bên ngoài Ngọc Hư Quan, khiến một cơn gió nhẹ lướt qua mái hiên đã bị tàn phá, làm mấy lá bùa màu vàng phất phới bay theo gió. Bên trong đạo quán đã không còn một bóng người.
Vậy mà Lý Thiên Tuyệt lại không có ở nơi này…
Lý Thủy Đạo hít sâu một hơi, hắn nhắm hai mắt lại, bắt đầu dùng thần thức quét qua toàn bộ đạo quan.
Thần thức của hắn giống như một bàn tay khổng lồ vô hình, nhẹ nhàng lướt qua mỗi một góc, tìm kiếm tung tích của Lý Thiên Tuyệt.
Đột nhiên, trong lòng hắn khẽ động, hắn vừa phát hiện ra một điểm then chốt.
Lý Thủy Đạo mở to mắt, trong tay chợt có thêm một cây chùy màu bạc to lớn. Hắn không chút lưu tình, mạnh mẽ đập xuống tòa Ngọc Hư Quan trống trải.
"Ầm ầm..." Một tiếng vang thật lớn truyền đến.
Dường như cả tòa đạo quan đều đang run rẩy. Phòng ốc sụp đổ, gạch ngói vỡ vụn văng tung tóe, bụi đất tung bay.
Sau một vụ chấn động đến trời long đất lở, toàn bộ phòng ốc bên trong đạo quán gần như đã bị san thành bình địa, trận pháp cũng bị quét sạch hoàn toàn.
Lý Thủy Đạo lập tức tìm được cửa vào của một hang động trong lòng núi, sau đó không chút do dự, xông vào bên trong.
Trong hang động nọ tối tăm mà âm trầm, bầu không khí tràn ngập một loại khí tức quỷ dị.
Hắn đi vào theo hang động, rốt cuộc cũng phát hiện ra Triệu Linh Nhi. Triệu Linh Nhi đang nằm dang tay dang chân trên tế đàn, đã hôn mê bất tỉnh.
Thân thể của nàng bị một thanh đại đao xuyên thấu, máu tươi nhuộm đỏ mặt đá lạnh như băng.
Thanh đao kia chính là Tứ Diện Quỷ Vương Đao.
Nó không chỉ là bội đao của nàng, còn là đồng tham để nàng tu luyện 《 Quỷ Vương Kinh 》.
Mặc dù thân thể của Triệu Linh Nhi đã bị thương nặng, nhưng vẫn duy trì được một chút sinh cơ yếu ớt.
Trên mặt tường phía sau nàng, lại có mấy chữ to như Long Xà uốn lượn, bút lực ngàn quân: "Nữ tử này không phá quỷ kiếp, tuyệt không thành đạo!"
Nhìn chữ viết trên này, rõ ràng là do Lý Thiên Tuyệt tự tay viết.
Khóe miệng Lý Thủy Đạo khẽ nhếch, vẽ nên một tia trào phúng: "Hừ, lom da lom dom."
Hắn hiểu hơn ai hết, Triệu Linh Nhi tu luyện《 Quỷ Vương Kinh 》, mặc dù tiến triển thần tốc, nhưng tai hoạ ngầm lại chồng chất ngổn ngang, nhất là hiếu sát thành tính khó có thể tự kiềm chế được.
Cũng may môn công pháp này đã sớm được cải tiến, khiến cho nàng từng bước tu luyện tới nhị giai đỉnh phong, vẫn không gặp phải bất cứ vấn đề gì, nhưng muốn đột phá cảnh giới tam giai, lại gần như là không thể.