Chương 1014: Chó Sủa Sẽ Không Cắn Người!
Chương 1014: Chó Sủa Sẽ Không Cắn Người!Chương 1014: Chó Sủa Sẽ Không Cắn Người!
Chương 1014: Chó Sua Sẽ Không Cắn Người!
Đầu ngón tay của Lý Thủy Đạo chảy ra một vệt máu tươi đỏ thẫm.
Đây là Huyết Độc!
Huyết Độc trộn lẫn vào bên trong thiên thiềm độc dịch, tiếp tục tiến hành tôi luyện.
Sau đó, hai viên Thi Độc Đan đã luyện chế xong bên trong Hư cảnh, lại lập tức biến mất, cũng trực tiếp xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Thiên thiem độc dịch+ Huyết Độc + Thi Độc, hỗn hợp độc dịch vừa chế tạo ra, lại được "Cự Linh Độc Hỏa" rèn luyện.
Lại nói, thiềm thừ vốn là thủy độc trong Ngũ Hành/huyết" lại là mi lạn chi độc (độc thối rữa), trong khi "thi" chính là ôn tang chi độc (độc ôn dịch), như vậy loại độc dược hỗn hợp vừa được luyện chế lâm thời này có thể đặt tên là: Thủy Mi Ôn.
Tam giai "Thủy Mi Ôn". Nhưng đương nhiên, như vậy còn chưa đủ, nếu không có độc linh ban hồn phách cho loại độc này, thì ngay cả ngũ giai "Thủy Mi Ôn" cũng không thể tạo thành một chút thương tổn nào đối với tam giai tu sĩ. .......
Một tòa đại trận màu máu đứng sừng sững bên bờ Huyết Hà, bên trong Hư cảnh.
Ở trung tâm đại trận, có một gốc Ngân Quế Thụ đang lặng lẽ sinh trưởng, đó là hồn phách chi thụ.
Cành lá của nó khẽ đung đưa, tỏa ra ánh bạc nhàn nhạt, đối lập rõ ràng với dòng sông máu màu đỏ đậm bên cạnh.
Hồn sinh huyết, huyết sinh hồn, một khi dòng tinh huyết chảy xuôi không ngừng, thì hồn phách chỉ thụ vĩnh viễn không lụi tàn, một khi rễ của hồn phách chi thụ vẫn còn thâm căn cố đế, thì kịch độc chi linh vĩnh viễn không tiêu tan.
Hào quang không ngừng lưu chuyển bên trên Hồn Huyết Luân Hồi Đại Trận, trực tiếp rót kịch độc chỉ linh vào "Thủy Mi Ôn" trong tay Lý Thủy Đạo.
Lúc này, độc dịch "Thủy Mi Ôn" trên tay Lý Thủy Đạo đã nhạt đi, những cái bóng mờ không ngừng biến ảo bên trong độc dịch, còn mơ hồ phác họa ra bóng dáng của một con cóc.
Được rồi...
Đạn dược đã chuẩn bị xong, hiện giờ cần tiếp cận mục tiêu.
Lý Thủy Đạo lật tay lấy ra một cái mặt nạ.
Nhị giai pháp khí đặc thù: Nhuyễn Ngọc Diện Cụ. ...
Trong động đá vôi.
Khách khanh trưởng lão của gia tộc Lý thị Triệu Linh Nhi?
Câu Tà lão nhân thu hồi vẻ khiếp sợ trong mắt, thậm chí còn cưỡng ép nặn ra một nụ cười khó coi trên khuôn mặt già nua của mình. Chỉ nghe lão lộ vẻ mặt khách khí nói: "Triệu cô nương, tuổi còn trẻ đã có tu vi như thế, lại phục vụ cho Lý gia, đúng là minh châu phủ bụi. Người xưa có câu chim khôn chọn cây mà đậu, Tần gia ta nguyện cung cấp điều kiện hậu đãi, chỉ cần cô nương chịu gật đầu, tất cả đều có thể thương lượng được.'
Khóe miệng Triệu Linh Nhi khẽ cong lên, để lộ ra một tia trào phúng: "Lão tổ Lý gia từng giúp ta tu hành, ân này giống như tái tạo. Triệu Linh Nhi ta tuy là nữ lưu, nhưng cũng hiểu được tri ân báo đáp."
Câu Tà lão nhân lập tức sâm mặt lại, trong giọng nói của lão để lộ ra một tia hàn ý lạnh băng: "Triệu cô nương, ngươi thật sự muốn vì một Lý gia nho nhỏ mà đối địch với Tần gia ta sao? Ngươi có biết hậu quả khi làm như vậy không?”
Ở thời điểm hiện tại, Lý Thủy Đạo đang đứng trong bóng tối, một mực nhìn chằm chằm vào, làm sao Triệu Linh Nhi dám bày ra thế yếu cho kẻ thù thấy ngay trước trận địa? Nàng lập tức lật tay nắm chặt cây Quỷ Vương Đại Đao sau lưng, dùng giọng điệu quả quyết nói: "Xin đạo hữu hãy dẫn theo tu sĩ hai nhà Chu, An rời đi, chớ làm ta khó xử! Nếu không..."
"Nếu không thì ngươi còn muốn thế nào?" Câu Tà lão nhân bị lời nói của nàng chọc giận, đôi mắt đen nhánh toát ra hàn mang, hệt như hai thanh kiếm sắc bén đâm thẳng vào tim Triệu Linh Nhi: "Chẳng lẽ ngươi còn muốn đánh một trận với lão phu hay sao?"
Triệu Linh Nhi không hề sợ hãi, sống lưng thẳng tắp, trong mắt lóe lên một tia quang mang kiên định. Nàng nắm chặt Quỷ Vương Đại Đao, dường như tại thời khắc này, những đường vân trên thân đao cũng thức tỉnh, chúng không ngừng tản ra một mảnh u quang nhàn nhạt.
Chỉ thấy Triệu Linh Nhi hít sâu một hơi, Kim Đan pháp lực sôi trào mãnh liệt trong cơ thể, giống như có thể xông ra bất cứ lúc nào.
"Nếu ngươi không lùi, chúng ta chỉ có thể đánh một trận!" Triệu Linh Nhi nặn ra những lời này từ trong kẽ răng.
Khóe miệng Câu Tà lão nhân hơi vểnh lên, lão có thể rõ ràng cảm nhận được Triệu Linh Nhi trước mắt có chút ngoài mạnh trong yếu.
Càng là người không có lực lượng, càng cuồng vọng kêu gào.
Chớ nhìn Triệu Linh Nhi vung đại đao trong tay múa tới múa kia, chỉ hận không thể triển lộ toàn bộ pháp lực đang dâng trào trong người mình, nhưng hết thảy mọi hành động này của nàng, càng cho thấy nàng không nắm chắc, chỉ muốn đe dọa lão mà thôi.
Bởi người ta hay nói: Chó sủa sẽ không cắn người.
Trên thực tế, Triệu Linh Nhi vừa mới thăng cấp lên tam giai, đúng là vẫn lo lắng thực lực của mình không đủ. Nếu không phải Lý Thủy Đạo cứ một hai ép nàng phải xông lên, nàng cũng không dám xông lên.
Câu Tà lão nhân tự cho là bản thân đã nhìn thấu nội tình của Triệu Linh Nhi, mới lập tức mở lời châm biếm nói: "Được được được! Ngươi đã chấp mê bất ngộ, vậy hãy để lão phu đến lĩnh giáo cao chiêu của ngươi đi!"
Đây là thật sự muốn đánh sao?
Đại chiến giữa tam giai tu sĩ?
Câu Tà lão nhân vừa dứt lời, tu sĩ hai nhà Chu An và gia tộc Lý thị đều lui về phía sau, sợ bị trận quyết đấu giữa tam giai tu sĩ này ảnh hưởng đến.
Trong mắt Triệu Linh Nhi lóe lên một tia kiên quyết, Quỷ Giao chi khí toàn thân bắt đầu khởi động, giống như một cơn sóng thủy triêu màu đen dũng mãnh bành trướng ra ngoài. Quỷ Vương đại đao trong tay nàng lập tức mang theo khí thế lôi đình vạn quân, hung hăng bổ về phía Câu Tà lão nhân.
Một đao này, nàng đã dốc hết toàn lực! Quỷ Giao Kim Đan trong cơ thể nàng trực tiếp bộc phát ra một tia sáng chói mắt, nhanh chóng tương dung cùng đao khí, tạo thành một luồng đao mang màu xám trắng đan xen vào nhau, có cảm giác đây chính là lôi đình giữa thiên địa, thế không thể chống đỡ.
Câu Tà lão nhân thấy vậy, trong mắt lóe lên một tia ngưng trọng.
Cô nàng này vẫn có chút thực lực, nhưng còn chưa đủ để uy hiếp được lão!