Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1033 - Chương 1033: Đi Tìm Lời Giải!

Chương 1033: Đi Tìm Lời Giải! Chương 1033: Đi Tìm Lời Giải!Chương 1033: Đi Tìm Lời Giải!

Chuong 1033: DiTim Loi Giail

Sau khi hai người đi sâu vào trao đổi một phen, sắc mặt Triệu Linh Nhi dân dần trở nên hồng nhuận, nhịp hô hấp của nàng cũng có chút dồn dập.

Được Lý Thủy Đạo cho phép, nàng lập tức rời khỏi Băng Thi động.

Lý Thủy Đạo đưa mắt nhìn theo bóng lưng nàng rời đi, trong lòng đã bắt đầu lên kế hoạch mưu đồ cho con đường tu hành sau này của mình, trước tiên hắn sẽ tu luyện công pháp hạt tham, lấy thuật nhập đạo, đợi sau khi Kim Nương một lần nữa tấn cấp tam giai, hắn sẽ chuyển sang tu luyện công pháp của Bích Hải môn, cũng lấy thuật nhập đạo.

Sau khi hoàn thành mục tiêu này, hắn sẽ triệt để nắm được quyền điều khiển ba trăm vạn mẫu hải vực bên trong Hư cảnh. Một khi triệt để nắm được vùng biển này ở trong tay, hắn sẽ đi Nam Hải giết chết con quái vật đang bị cầm tù kia, lại dung nhập hai trăm vạn mẫu hải vực còn lại vào trong Hư cảnh của mình.

Cuối cùng, Lý Thủy Đạo lại lên kế hoạch tiến về Tiên Đồ thành, tìm Càn Nguyên Tôn giả Ngụy Càn Khôn kia tính sổ.

Đấn lúc đó, thù của Thác Bạt Uyển Nhi cũng nên báo rồi. ...

Hư cảnh.

Bầu trời là một mảnh mênh mông, không có mặt trăng, không có ánh sao, cũng không có mặt trời.

Trên vùng sa mạc rộng lớn chiếm diện tích hai trăm vạn mẫu bên dưới, là một mảnh cát vàng đầy trời, gió cuốn mây tan, cỏ cây thưa thớt.

Lại có một nam tử đang đứng sừng sững giữa mảnh thiên địa rộng lớn này, hắn mặc áo xanh, để cho mái tóc dài tung bay theo gió.

Nam tử này tên là Lý Thủy Đạo, hắn là chủ nhân của thế giới này.

Tại thời điểm ấy, một chân của hắn gập lại, để lơ lửng trên không, trong khi một chân khác lại giãm lên vùng sa mạc cứng rắn, theo nhịp hô hấp phập phồng, có cảm giác thân thể của hắn đã hòa làm một thể cùng linh khí trong mảnh thiên địa này rồi.

É Độc Thứ Xuyên Vân Thối 》

Đột nhiên, thân thể Lý Thủy Đạo khẽ động, cẳng chân đá ra một cước với tốc độ nhanh như thiểm điện, lực lượng kinh người, phảng phất như một tiếng sấm rền đột ngột vang lên.

Chỉ thấy bắp chân hắn căng cứng, gân xanh nổi lên, một luồng khí kình cường đại trực tiếp dâng lên từ dưới mũi chân hắn, thổi cho đống cát vàng chung quanh bay lên mù mịt.

"Xuy xuy xuy!" Nương theo một tiếng xé gió chói tai, mũi chân Lý Thủy Đạo điểm xuống sa mạc, lưu lại một cái hố thật sâu.

Nhưng khi hắn thu hồi ngón chân, hết thảy lại trở lại bình thường, tựa như chưa từng xảy ra chuyện gì cả.

Tĩnh như xử nữ, động như thỏ chạy.

"Grào!" Trong sa mạc, đột nhiên Lý Thủy Đạo rống to một tiếng, phát ra luông công kích sóng âm tựa như thực chất, trực tiếp hiển lộ ra hình quạt, xóa sạch mọi thứ có trong phạm vi này.

Đây là Kinh Hạt Nhất Kích ) ! Một kích này mang đến hiệu quả bất ngờ, có thể khiến kẻ địch đột nhiên hoảng hốt, tâm thần bất định, từ đó sáng tạo nên cơ hội công kích tuyệt hảo cho ý Độc Thứ Xuyên Vân Thối ) của hắn.

Ngoại trừ hai môn tuyệt kỹ này, Lý Thủy Đạo còn có một môn thủ đoạn công kích từ xa khác, tên là —— Hạt Vĩ Châm) .

Hắn chỉ tùy tiện vung tay lên, sẽ thấy kim châm bay đầy trời.

Những chiếc kim châm này nhỏ như lông tơ, lại ẩn chứa uy lực vô cùng cường đại. Mỗi châm đều có thể đánh trúng mục tiêu, dù đối phương có là con kiến trên mặt đất cũng sẽ bị đâm cho tan xương nát thịt.

Đối với tu sĩ nhất giai, nhị giai, những môn công pháp này có thể nói là thần tích, nhưng đối với tu sĩ tứ giai, uy lực của nó lại quá mức yếu ớt rồi.

Dù vậy, Lý Thủy Đạo vẫn nghiêm túc tu luyện chúng.

Lấy thuật nhập đạo!

Chỉ khi làm như được điều này, hắn mới có thể chân chính điều khiển được hai trăm vạn mẫu sa mạc trong Hư cảnh, đồng thời những con bò cạp tự nhiên sinh trưởng trong sa mạc này mới có thể trở thành thủ hộ giả cho Hư cảnh của hắn, mà không phải là kẻ phá hoại.

Một năm sau...

Lý Thủy Đạo vẫn luôn đắm chìm trong tu luyện tại Hư cảnh một đoạn thời gian rất dài, tuy cảm nhận được năm tháng lưu chuyển cùng với tu vi tăng trưởng, nhưng sâu bên trong nội tâm hắn lại dâng lên một luồng cảm giác chán nản khó có thể diễn tả thành lời.

Hắn quyết định rời khỏi Hư cảnh đi đến chủ thế giới, cảm nhận bão cát và khí tức tự nhiên. ...

Một mảnh sa mạc mênh mông, vắt ngang giữa thiên địa, nằm tại biên giới Tây Vực của Thiên Nguyên đại lục.

Nơi này cát vàng như kim loại, cuồng phong như đao cắt, có cảm giác cả thời gian cũng ngừng trôi bên trong mảnh hoang mạc vô tận này.

Trên bầu trời, mặt trời chói chang như lửa, vô tình thiêu đốt đại địa đến khô rang. Ánh nắng xuyên qua tầng mây thưa thớt, chiếu xuống những vùng quang ảnh loang lổ, càng tăng thêm vài phần khí tức thần bí khó lường cho mảnh sa mạc hoang vu này.

Ngẫu nhiên, một cơn cuồng phong thổi qua, cuốn cát vàng lên đầy trời, tạo thành những cột cát đồ sô, hệt như những tinh linh trong thiên địa đang nhẹ nhàng nhảy múa.

Dưới ánh nắng chói chang, mảnh sa mạc này lại giống như một bức tranh sống động, từ từ mở ra trước mắt Lý Thủy Đạo.

Ở thời điểm hiện tại, hắn đang mặc trên người một bộ y phục bằng sợi đay màu vàng đất, lẳng lặng nằm trên nóc nhà đầy bụi bặm, tùy ý để mặc cho bão cát từ từ xâm chiếm lên gương mặt mình. Ánh mắt hắn xuyên thấu qua vùng cát vàng vô tận, dường như muốn chạm đến linh hồn của mảnh đất này.

Nếu coi thế giới này trở thành một "Hư cảnh” càng thêm hoàn mỹ, thì rốt cuộc hắn còn thiếu cái gì?

Lý Thủy Đạo đã không ngại đường xá xa xôi ngàn dặm tìm đến tận đây, chính vì muốn cảm ngộ đại đạo ở trong thiên địa.

Không biết đã qua bao lâu, đột nhiên có một đội buôn đang gian nan di chuyển giữa vùng sa mạc khô nóng này. Bọn họ mặc y phục bằng vải thô, đội đấu lap, trên mặt tràn ngập phong sương và mỏi met.

Bọn họ cưỡi lạc đà, chở theo những loại hàng hóa rực rỡ muôn màu, cần cù kiếm ăn trong hoàn cảnh hiểm ác này.

Trong thương đội, có một vị lão giả đặc biệt làm người khác chú ý. Lão có một bộ râu tóc bạc trắng, khuôn mặt hiền lành, trong mắt để lộ ra một luông quang mang cơ trí.

Lão mặc trên người một bộ y phục màu xanh, bên hông giắt theo một thanh trường kiếm, dù đã già, nhưng vẫn lộ ra khí độ bất phàm.
Bình Luận (0)
Comment