Chương 1065: Tiêu Dao Phi Thăng Không Thể Cầu!
Chương 1065: Tiêu Dao Phi Thăng Không Thể Cầu!Chương 1065: Tiêu Dao Phi Thăng Không Thể Cầu!
Chương 1065: Tiêu Dao Phi Thăng Không Thể Cầu!
"Đúng vậy, ta đã gặp được Hoang Ma ở nơi đó..." Lý Thủy Đạo bắt đầu cẩn thận kể lại những câu chuyện mình từng trải qua bên trong Tiên Đồ bí cảnh năm đó. Mà những chuyện cũ vốn đã phủ đầy bụi bặm từ lâu kia, cũng chậm rãi hiện ra trước mắt mọi người theo lời kể của hắn.
Lý Thủy Đạo nói rất lâu, tất cả mọi chuyện, chỉ cần dính đến Hoang Ma, hắn đều nói ra, ngoại trừ chuyện hắn từng trộm lấy "Tử Dương chỉ lực" cùng với xây dựng Thập Phương Cao Tháp bên trong Hư cảnh, những thứ khác hắn đều nói ra, bao gồm cả bí tịch hắn lấy được.
Vân Hiểu Linh lắng lặng nghe xong, đến đây, nàng đã tin tưởng Lý Thủy Đạo không có liên quan gì tới Hoang Ma, ít nhất là trước trước sau sau đã có đến năm con Hoang Ma chết trên tay hắn, thậm chí trong nhóm này còn có loại nhân vật lợi hại như Độc Thủ Lão Nhân.
Sau khi Lý Thủy Đạo nói xong, hắn mới quay người nhìn về phía Vân Hải Mệnh Sư, cung kính hỏi: "Xin hỏi đại sư, có thể tính ra mục đích Hoang Ma đến thế giới này không?"
Vân Hiểu Linh, Bích Tuyền Cầm Tiên và Tử Vân Đan Thánh đều đổ dồn ánh mắt nhìn về phía Thượng Quan Văn Bân.
Manh mối do Lý Thủy Đạo đưa ra quá nhiều, nếu căn cứ vào những manh mối này vẫn không thể tính ra mục đích của Hoang Ma, vậy vị Vân Hải Mệnh Sư này đúng là kẻ hữu danh vô thực.
Thượng Quan Văn Bân khẽ vuốt cằm, cười nói: "Chuyện này không cần phải tính."
Lý Thủy Đạo truy vấn: "Xin đại sư chỉ rõ!"
Thượng Quan Văn Ban hít sâu một hơi, trâm giọng nói: "Tài nguyên! trong mắt Hoang Ma, tu sĩ cấp cao có thể phi thăng lên Thượng giới chính là tài nguyên! Nếu các ngươi phi thăng Thượng giới trong vòng ba mươi năm, thì nhóm tài nguyên này sẽ dâng lên cho kẻ địch của Hoang Ma, nhưng ba mươi năm sau, các ngươi mới phi thăng lên Thượng giới, thì nhóm tài nguyên này sẽ dâng lên cho Hoang Ma. Nguyên nhân chính vì như thế, Tử Dương Thần Quân mới nói trong vòng ba mươi năm, các ngươi không được phép phi thăng, ba mươi năm sau lại hoan nghênh phi thăng."
Lời này vừa nói ra, mọi người đều kinh ngạc. Một loại cảm giác sợ hãi và bất an không thể nói rõ ra lập tức dâng lên trong lòng bọn họ. Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới chuyện này, không thể ngờ được có một ngày mình lại trở thành tài nguyên cho người khác tranh đoạt.
Lý Thủy Đạo nhíu mày, gấp giọng truy hỏi: "Hoang Thần giới định lợi dụng nhóm tài nguyên này như thế nào?"
Thượng Quan Văn Bân trâm mặc một lát, sau đó mới chậm rãi nói: "Tu vi của ta không tính được Tiên giới, càng không tính được Ma giới, nhưng căn cứ vào câu "thiên cơ bất khả lộ" kia của hắn, ta đã biết, đây tuyệt đối không phải ý tốt của bọn họ, tám chín phần mười sẽ là..."
Lý Thủy Đạo hít sâu một hơi, trầm giọng nói: "Hoang Ma sẽ coi chúng ta như quân lương tu luyện để cắn nuốt sao?"
Thượng Quan Văn Bân gật đầu: "Không phải bị nuốt thì là bị luyện, tóm lại sẽ không có quả ngọt gì."
Nghe đến đây, Bích Tuyền Cầm Tiên và Tử Vân Đan Thánh cũng biến sắc. Bọn họ không bao giờ nghĩa đến tình huống này, chưa bao giờ tưởng tượng nổi có một ngày, mình lại gặp phải vận mệnh như vậy. Tử Vân Đan Thánh run giọng hỏi: "Nói như vậy, chúng ta nhất định phải phi thăng trong vòng ba mươi năm sao?" "Đúng vậy, nửa điểm cũng không thể trì hoãn." Bích Tuyên Cầm Tiên cũng lo âu nói.
Thượng Quan Văn Bân lắc đầu, thở dài nói: "Các ngươi khẳng định là Tiên giới sẽ đối xử tử tế với các ngươi ư?”
Lời này vừa nói ra, mọi người lại chìm vào kinh hãi, thật lâu sau cũng không nói gì.
"Các ngươi hãy đi theo ta." Thượng Quan Văn Ban dẫn bọn họ đi tới phía trước một tấm bia đá màu đen. Trên tấm bia đá nọ có khắc một đoạn thơ:
"Thâm hải tù lung tỏa u hồn, tiêu diêu phi thăng bất khả cầu.
Bích ba vạn khoảnh nan tự độ, cô chu nhất diệp độc phiêu du.
Kim qua thiết mã chinh chiến cấp, thiết mã băng hà ánh nhật sầu.
Dục vấn thương thiên hà xử khứ, duy kiến thương khung vô tẫn đầu."
Lý Thủy Đạo nhíu mày nói: "Bài thơ này là có ý gì?"
Thượng Quan Văn Bân lạnh nhạt nói: "Ý nằm trên mặt chữ. Tiêu dao phi thăng không thể cầu."
Sắc mặt Tử Vân Đan Thánh chuyển thành tái nhợt nói: "Chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể ở lại thế giới này, đợi cho đến khi tuổi thọ hao hết sao?"
Thượng Quan Văn Bân trâm mặc một lát, sau đó chậm rãi nói: "Trong năm mươi số Đại Diễn, chỉ dùng được bốn mươi chín, còn một số ẩn mình. Có lẽ, một đường sinh cơ kia đang ẩn giấu bên trong một số ẩn mình này."
"Làm thế nào mới có thể câu được một đường sinh cơ kia?" Rốt cuộc Lý Thủy Đạo cũng không nhịn được, lập tức mở miệng hỏi.
Thượng Quan Văn Bân khẽ lắc đầu, thở dài nói: "Một đường sinh cơ kia, tuyệt đối không tính được. Nếu ta thật sự có bản lãnh đó, thì đã không ở đây nhiều năm rồi."
Trong lời nói của gã để lộ ra một tia bất đắc dĩ và bi thương, dường như đã trông thấy tương lai tuyệt vọng rồi.
Tử Vân Đan Thánh chợt mở miệng nói: 'Lý đạo hữu ngươi có chiến lực kinh người, chỉ sợ đã đến cấp bậc ngũ giai. Sau khi ngươi ra ngoài có thể quét ngang tu sĩ trên Tiên giới, cầu được một đường sinh cơ."
Bích Tuyên Cầm Tiên cũng phụ họa nói: "Đúng vậy, đến lúc đó, Lý tiền bối xung phong, chúng ta cùng nhau lao ra."
Lý Thủy Đạo nhìn về phía Thượng Quan Văn Bân với ánh mắt sáng quắc: "Ngươi cảm thấy ta có thể đánh ra ngoài hay không?”
Thượng Quan Văn Bân lắc đầu: "Ta không tính ra được."
Nói tới đây, Thượng Quan Văn Bân lại nhẹ nhàng thở dài một tiếng, tiếp tục nói: "Thế giới này chính là một cái lồng giam... Mấy vạn năm trước, ở trong Bồng Lai hải này có một tòa Tiên Đồ cổ thành, trong thành tụ tập đông đảo tu sĩ cao giai. Bọn họ không cam lòng bị tu sĩ Thượng giới coi như tài nguyên tu luyện rồi tùy ý thôn phệ, vì thế đã có ý đồ liên hệ với Hoang Thần giới, tìm kiếm lực lượng của Ma tộc trợ giúp mình giải thoát... Nhưng loại chuyện này, dù có cẩn thận đến đâu, chung quy cũng có ngày bại lộ. Tu sĩ Thượng giới như Thần từ trên trời giáng xuống, hoàn toàn phá hủy Tiên Đồ cổ thành, chém giết đông đảo tu sĩ cao giai, chỉ lưu lại Tiên Đồ bí cảnh, cuối cùng là mấy vạn năm sau, đã để cho Hoang Ma hàng lâm thế giới này..."