Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1067 - Chương 1067: Nguyên Nhân Căn Bản Là Ở Công Pháp!

Chương 1067: Nguyên Nhân Căn Bản Là Ở Công Pháp! Chương 1067: Nguyên Nhân Căn Bản Là Ở Công Pháp!Chương 1067: Nguyên Nhân Căn Bản Là Ở Công Pháp!

Chương 1067: Nguyên Nhân Căn Bản Là Ở Công Pháp!

Vân Hiểu Linh nghe vậy, chỉ khẽ cau mày, nhưng lại sảng khoái nhận lời hắn: "Được! Ta sẽ truyền thụ cho ngươi tất cả đạo pháp của Bích Hải Môn. Nhưng mà..."

Lý Thủy Đạo lập tức hỏi: 'Nhưng mà cái gì?"

Vân Hiểu Linh thử thăm dò một câu: "Không biết ta có thể học tập Hoang Ma công pháp hay không?”

"Ha ha ha ha..." Lý Thủy Đạo ngửa mặt lên trời cười to. Hắn dễ dàng chém giết Ngụy Can Khôn, đúng là thực lực này đã làm chấn động lòng người, khiến mọi người sinh ra hứng thú với Hoang Ma công pháp: "Có thể, nhưng bây giờ thì không được, huống chi công pháp Bích Hải môn còn không đủ để trao đổi lấy

Hoang Ma bí thuật } ."

Vân Hiểu Linh nhẹ gật đầu, ở nơi này, nàng vốn không có tư cách đàm phán với hắn, dù sao công pháp của Bích Hải môn và É Hoang Ma bí thuật 》 cũng không cùng đẳng cấp.

Nói xong, Lý Thủy Đạo quay đầu nhìn về phía Tử Vân Đan Thánh và Bích Tuyên Cầm Tiên ở bên cạnh, nói: "Hai vị, nếu các ngươi muốn công pháp Hoang Ma cũng được. Công pháp Hoang Ma cực kỳ mạnh mẽ, tuy không thể trực tiếp tu luyện, nhưng dùng để tham khảo cũng mang đến diệu dụng cực lớn. Có điều, các ngươi nhất định phải dùng món đồ gì đó ngang cấp để trao đổi, hơn nữa thứ này nhất định phải là thứ ta cần dùng."

Tử Vân Đan Thánh và Bích Tuyên Cầm Tiên nghe vậy, trên mặt lập tức lộ vẻ vui mừng, nếu có cơ hội học tập được công pháp Hoang Ma, thì không thể nghi ngờ, đây chính là một lần cơ duyên ngàn năm một thuở đối với bọn họ.

Tử Vân Đan Thánh mang theo một chút chờ mong hỏi: "Không biết Lý đạo hữu muốn bảo vật dạng gì để trao đổi?"

Lý Thủy Đạo mỉm cười, phun ra hai chữ: "Dị thú."

Tử Vân Đan Thánh nghe vậy, hàng chân mày khẽ chau, trên mặt lộ vẻ khó xử, cười khổ nói: "Chuyện này thật khó làm."

Lý Thủy Đạo thấy vậy, lại lơ đễnh cười cười, nói: "Món bảo vật có thể làm ta cảm thấy hứng thú lại đang cần dùng, cũng không dễ dàng tìm được."

Nói xong, Lý Thủy Đạo lại quay đầu nhìn về phía Vân Hiểu Linh, mỉm cười nói: "Vân Hiểu Linh, chúng ta đi tìm một nơi khác, ngươi dạy ta công pháp Bích Hải môn. Ba vị đạo hữu, chúng ta cáo từ tại đây."

Mặc dù trong lòng Vân Hiểu Linh có chút nghi hoặc, nhưng vẫn bị hắn lôi kéo rời khỏi Bồng Lai tiên đảo. Bóng dáng hai người dan dần biến mất trong biển mây, chỉ để lại Tử Vân Đan Thánh và Bích Tuyền Cầm Tiên đưa mắt nhìn nhau.

Một lát sau, Tử Vân Đan Thánh và Bích Tuyên Cầm Tiên cũng nói lời từ biệt với Vân Hải Mệnh Sư Thượng Quan Văn Bân. Sau khi bọn họ chắp tay chào tạm biệt nhau, đã xoay người rời khỏi Bồng Lai tiên đảo.

Chờ hai người bọn họ rời đi, bóng dáng Lý Thủy Đạo và Vân Hiểu Linh lại xuất hiện phía trên Bồng Lai tiên đảo.

"Hai vị đi rồi quay lại, không biết là có chuyện gì?" Thượng Quan Văn Bân lộ vẻ mặt kinh ngạc hỏi.

Hai người đi tới trước mặt Thượng Quan Văn Bân, Lý Thủy Đạo mỉm cười nói: "Các hạ chính là Vân Hải Mệnh Sư danh chấn một phương, chẳng lẽ còn không tính ra sao?" Thượng Quan Van Ban khẽ lắc đầu: "Khong tính được, chuyện có liên quan đến vận mệnh, nhiều nhất cũng chỉ có thể nhìn thấy vài đường nét sơ sài, sao có thể thông suốt mọi chuyện?"

Lý Thủy Đạo đứng bên cạnh gã, cười hắc hắc nói: "Thượng Quan đạo hữu, đúng là ngươi không hiểu thấu đáo rồi. Trong vận mệnh, luôn có một chuyện mới là mấu chốt, chỉ cần có thể tính toán rõ ràng, thì dù chúng ta phi thăng, cũng sẽ không bị Tiên Ma thôn phe.…

Thượng Quan Văn Ban khẽ nhíu mày: “Đó là chuyện gì?”

Lý Thủy Đạo cười thần bí, lại chậm rãi nói: 'Dựa theo suy luận của Thượng Quan đạo hữu, toàn bộ Thiên Nguyên đại lục này giống như một loại công cụ để bồi dưỡng tài nguyên tu luyện của Tiên nhân Thượng giới, còn tu sĩ chúng ta lại giống như linh thực sinh trưởng bên trong thứ công cụ ấy. Ở thời điểm tu sĩ đột phá tứ giai, phi thăng đến Thượng giới, cũng tương đương với linh thực thành thục, không cần biết là Tiên giới hay Ma giới, đều sẽ coi tu sĩ là tiên quả đã chín cần đi hái, hoặc là ăn hoặc là luyện."

Thượng Quan Văn Bân nghe xong, gật đầu: "Đúng là như thế”

Lý Thủy Đạo tiếp tục nói: "Thượng Quan đạo hữu, nếu ta nói với ngươi, dù hiện giờ một cây tứ giai tiên thảo xuất hiện trước mặt ta, ta không nhất định sẽ cắn nuốt nó, cũng không nhất định sẽ luyện hóa nó thành đan dược, thậm chí còn có thể tùy ý để mặc cho cây tiên thảo này tự mình sinh trưởng. Ngươi có biết là vì sao không?”

Thượng Quan Văn Bân hơi suy tư một thoáng rồi trả lời: "Bởi vì cây tứ giai tiên thảo này là độc thảo, ngươi ăn vào chẳng những không mang đến một chút trợ giúp gì cho tu vi, ngược lại còn không có đan phương để luyện chế nó thành tiên đan bảo dược."

"Ha ha ha ha..." Lý Thủy Đạo nghe xong, lập tức vỗ tay cười nói: "Đúng là như thế! Tuy chúng ta là tài nguyên, nhưng chỉ cần chúng ta tiến hóa thành thứ tài nguyên mà cả hai giới Tiên Ma đều không cần, thì đương nhiên bọn họ sẽ không ăn chúng ta. Nếu bọn họ muốn ăn thịt, chúng ta cứ dứt khoát trở thành miếng thịt khó ăn, nếu bọn họ muốn hút pháp lực, chúng ta sẽ tu luyện huyết đạo ma công, khiến cho một thân pháp lực này trở thành tàn ác. Làm cách nào cũng được, chỉ cần để cho bọn họ vừa nhìn thấy chúng ta là ghét bỏ, không phải chuyện này sẽ được giải quyết hay sao?"

Thượng Quan Văn Bân rung đùi đắc ý, nói: "Không cần hao tâm tổn trí đi tính toán, ta sẽ nói cho ngươi biết nguyên do luôn. Thứ mà Tiên nhân Thượng giới tu luyện chính là Vô Thượng Kim Đan chi đạo, đẳng cấp lực lượng đạo pháp cao tuyệt, nhưng pháp lực lại khó có thể kéo dài, mà môn công pháp chúng ta tu luyện chính là Hư cảnh chỉ lộ, mặc dù đẳng cấp lực lượng hơi kém một chút, nhưng pháp lực lại kéo dài ngân nga, vượt xa bọn họ. Sở dĩ chúng ta sẽ biến thành tài nguyên, nguyên nhân căn bản là ở công pháp!"

Lý Thủy Đạo nghe vậy, lập tức mở to hai mắt nhìn qua, gần như là giậm chân nói: "Nếu đã như thế, vì sao ngươi không sớm thông báo cho ta biết?"

Thượng Quan Văn Bân liếc mắt nhìn hắn, giống như đang muốn nói với hắn rằng, trước đó ta quen biết ngươi sao?"
Bình Luận (0)
Comment