Chương 1117: Mối Họa Ngap Đầu!
Chương 1117: Mối Họa Ngap Đầu!Chương 1117: Mối Họa Ngap Đầu!
Chương 1117: Mối Họa Ngap Daul
Chiêu Nhiên Băng vừa dứt lời, ánh lửa trên tế đàn đột nhiên lóe lên. Phảng phất như có một luồng lực lượng thần bí đang từ Ảnh Giới truyền đến, đáp lại lời cầu nguyện của nàng.
Cùng lúc đó, trong một tòa thần điện cổ xưa mà nguy nga tại Ảnh giới xa xôi, nơi này cũng đang tiến hành một nghi thức trang nghiêm tương tự. Bên trong thần điện tràn ngập một bầu không khí trang trọng mà thần bí, làm người ta không tự chủ được mà sinh lòng kính sợ.
Trên tế đàn bên trong thần điện có một ngọn lửa màu đen đang hừng hực thiêu đốt, có cảm giác ngọn lửa này có thể thôn phệ hết thảy ánh sáng xung quanh.
Từng hàng tu sĩ Ảnh tộc đang chỉnh tề đứng thẳng trên con đường lớn phía trước tế đàn, ánh mắt của tất cả bọn họ đều tập trung nhìn về phía tế đàn.
"Hôm nay, chúng ta sẽ phái càng nhiều cường giả tiến về Âm Sơn giới hơn, phải tìm được tòa Phá Giới Truyền Tống Trận đang được Nhân tộc che giấu." Một giọng nói uy nghiêm vang lên trong thần điện.
Sau khi thanh âm rơi xuống, từng bóng người lần lượt đi lên tế đàn. Dưới ngọn lửa màu đen chiếu rọi, thân hình bọn họ càng thêm quỷ dị mà thần bí. Bọn họ chính là nhóm cường viện do Ảnh giới phái đến, sắp sửa triển khai hành động tìm tòi triệt để ở Âm Sơn giới.
Sự xuất hiện của bọn họ sẽ mang đến tai hoạ ngập đầu cho những tu sĩ Nhân tộc vẫn còn lưu lại bên trong Âm Sơn giới kia. ...
Âm Sơn giới.
Trong một cánh rừng rậm sâu thẳm, ánh trăng xuyên qua tầng tầng lá dày, chiếu xuống mặt đất ẩm ướt, tạo thành từng mảng màu loang lổ.
Lý Thủy Đạo một mình hành tẩu trên con đường cỏ dại mọc um tùm.
Thế giới này còn lưu lại rất nhiều dấu vết tồn tại của nhân loại, ví dụ như con đường này lát đá này, nhưng hiện giờ khắp nơi đã sớm trở nên hoang vu, đi cả ngàn dặm cũng không thấy một bóng người ở lại.
Nếu Ma tộc chiếm lĩnh một thế giới, đám người bình thường sẽ bị diệt sạch.
Đột nhiên, một chuỗi âm thanh xôn xao truyên đến từ trong bụi cỏ, trực tiếp phá vỡ sự yên tĩnh của màn đêm, một con báo đen lặng yên xuất hiện trong tâm mắt Lý Thủy Đạo.
Con báo đen kia có thân hình vô cùng mạnh mẽ, bộ lông lóe lên một mảnh sáng u ám tối tăm, đôi mắt nó lại tản ra một tia quang mang sắc bén. Móng vuốt của nó bén nhọn như đao, dường như có thể dễ dàng xé rách hết thảy mọi trở ngại trên đường.
Dọc theo quãng đường này, người và ma hắn đều không gặp, nhưng số lượng yêu thú gặp phải lại rất nhiều, hơn nữa còn chẳng một con nào có mắt.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Lý Thủy Đạo dùng ánh mắt lạnh như băng để cảnh cáo con báo đen này. Dường như con báo đen kia cũng cảm nhận được một luồng áp lực không thể nói rõ thành lời, nó phát ra một tiếng gầm nho nhỏ đầy nghẹn ngào, sau đó vội vàng quay người trốn vào trong bóng tối.
"Coi như ngươi có mắt." Lý Thủy Đạo điềm đạm bình luận một câu, tiếp đó, gương mặt hắn khẽ động, ánh mắt chuyển sang chiếc vòng màu trắng ngà trên cổ tay. Ở thời điểm hiện tại, mỗi một hạt châu trên chiếc vòng tay này, đều tản ra một quang ánh sáng nhu hòa, giống như đang muốn chỉ dẫn một điều gì đó.
Vòng tay có cảm ứng nghĩa là gân đây có tu sĩ của Nhân tộc đến từ Tiên giới.
Theo chỉ dẫn của vòng tay, Lý Thủy Đạo nhanh chóng xuyên qua cánh rừng rậm, đi tới một đầm nước yên tĩnh. Đầm nước trong suốt có thể nhìn thấy đáy, ánh trăng rọi xuống mặt nước, chiếu lên tầng tầng sóng nước mênh mông.
Lý Thủy Đạo phát hiện ra một tòa huyễn trận được ẩn giấu cực kỳ bí mật dưới một gốc cây khô bên bờ đầm. Hắn nhẹ nhàng bước vào trong đó.
Sau khi dao động không gian qua đi, có ba tu sĩ trẻ tuổi lập tức xuất hiện trước mắt hắn. Ba tu sĩ này mặc đạo bào màu vàng đất, ống tay áo bồng bềnh, khí chất bất phàm.
Ở thời điểm bọn họ nhìn thấy Lý Thủy Đạo, trên mặt đều lộ ra một nụ cười hiền lành. Một người trong đó chắp tay nói: "Tại hạ là Chu Vân của Địa Linh tiên tông, hai vị này là sư đệ sư muội của ta, Triệu Nguyệt và Tần Phong. Đây là Âm Sơn giới khắp nơi đều có Ma tộc, đạo hữu ở bên ngoài một mình như vậy, thực sự quá nguy hiểm. Không biết đạo hữu đến từ phương nào?"
Lý Thủy Đạo chắp tay thi lễ, trên mặt mang theo vài phần khiêm tốn và kính ý: "Tại hạ là Lý Kế Đạo của Thiên Nguyên phái, ngưỡng mộ đại danh của Địa Linh tiên tông đã lâu. Lần này, ta bước vào Âm Sơn giới, vốn chỉ muốn tìm một nơi yên tĩnh, bế quan tu luyện, đồng thời tích lũy điểm cống hiến của Tiên Minh. Nhưng con đường tu luyện gian nan quá đỗi, gần đây lại cảm thấy bình cảnh khó phá, mới muốn ra ngoài đi lại, trao đổi tâm đắc với chư vị đạo hữu."
Chu Vân nghe vậy, khẽ cười nói: "Trên con đường tu luyện, gặp phải bình cảnh vốn là trạng thái bình thường. Nhưng Lý đạo hữu à, ngươi tiến vào Âm Sơn giới này chỉ một năm ngắn ngủi, đã gặp phải khốn cảnh như thế, lại có chút hiếm thấy."
Tần Phong tiếp lời, trong mắt lóe lên một tia tò mò: "Tất cả chúng ta tiến vào tiểu thế giới này, đều phải dốc lòng tu luyện, trừ phi nhận được nhiệm vụ, nếu không hầu như sẽ không tiếp xúc với bên ngoài. Lý đạo hữu vội vàng muốn kết giao đồng đạo như thế, chẳng lẽ là có ẩn tình khác?"
Triệu Nguyệt cũng gật đầu phụ họa: "Đúng vậy, hành động lần này của Lý đạo hữu có chút dị thường. Chẳng lẽ là tiền bối Hóa Thần kỳ của Tiên Minh đã giao nhiệm vụ đặc biệt cho ngươi?"
Lý Thủy Đạo lắc đầu, trên mặt lộ vẻ thẳng thắn thành khẩn: "Thực không dám giấu giếm, tại hạ cũng không nhận được bất cứ nhiệm vụ gì. Chẳng qua trong lúc tu luyện gặp phải bình cảnh, muốn mượn cơ hội này để trao đổi một phen với chư vị đồng đạo mà thôi. Thứ tại hạ tu luyện chính là Thiên Cực Công Pháp của Thiên Nguyên phái Thương Lan Trận Điển 》, công pháp này có thể ngưng kết trận đan, cuối cùng sẽ thành tựu Kim Đan thượng phẩm. Không biết ba vị đạo hữu tu luyện loại công pháp nào, có thể trao đổi một chút hay không?"
Ba người Chu Vân nghe vậy, trong mắt lóe lên một tia dị sắc. Bọn họ khẽ liếc nhìn nhau, Chu Vân chậm rãi mở miệng: "Chúng ta tu luyện Địa Cấp Công Pháp Ý Linh Hư Bảo Điển ) của Địa Linh tiên tông. Công pháp này chú trọng đến ngoại luyện, có thể cường hóa thân thể, gia tăng sức chiến đấu. Nếu Lý đạo hữu có ý giao lưu, chúng ta có thể chia sẻ quyển công pháp này với đạo hữu. Nhưng 《 Thương Lan Trận Điển 》 chúng ta lại không có ý muốn nhận được."
Lý Thủy Đạo nghe vậy, trên mặt lộ vẻ nghi hoặc hỏi: "Vì sao lại như vậy?”
Chu Vân chỉ mỉm cười, lại không trực tiếp đáp lại.