Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 113 - Chương 113: Có Giác Ngộ Tử Vong, Nhưng Không Có Dũng Khí Tử Vong!!!

Chương 113: Có Giác Ngộ Tử Vong, Nhưng Không Có Dũng Khí Tử Vong!!! Chương 113: Có Giác Ngộ Tử Vong, Nhưng Không Có Dũng Khí Tử Vong!!!

Môn công phu này có chút giống Thái Cực Quyền, có thể hóa giải công kích của địch nhân trong vô hình.

Không cần biết đối phương khởi xướng loại công kích nào, đều có thể bị gã xảo diệu dính lấy, sau đó kéo lệch đi, cuối cùng là dùng một luồng kình lực vô hình phản kích lại địch nhân.

Đối thủ của gã cũng là một thiếu niên. Thiếu niên này đang cầm trong tay một đôi song đao sắc bén. Thân hình linh hoạt như rắn, mỗi một chiêu đều mang theo một luồng sát khí đằng đằng, tựa Xà Vẫn Triền Thân.

Đao pháp của thiếu niên ấy sắc bén mà mau lẹ, múa may khiến kẻ khác hoa cả mắt, nhưng từ đầu trận đấu đến giờ, vẫn không thể tìm được phương pháp đối kháng cùng Niêm Phụ Thủ.

Song phương đã đánh ít nhất là mười phút rồi...

Tới cuối cùng, thiếu niên Niêm Phụ Thủ nọ cũng tìm được cơ hội, chỉ thấy song chưởng giống như linh xà kia trực tiếp vỗ xuống huyệt Thái Dương của địch nhân, dứt khoát cho một chưởng đánh chết.

Người chiến thắng nhanh chóng gọi đồng tham thổ thằn lằn của mình ra ngoài, chỉ thấy con thằn lằn nọ đột nhiên nhảy ra, một ngụm nuốt vào xà tham của đối phương vào trong bụng, còn hưng phấn há miệng kêu to.

Ngũ hành hỏa sinh thổ.

Thiếu niên Niêm Phụ Thủ cũng vui vẻ ra mặt.

"Đệ có nhìn thấy hay không?" Lý Thủy Đạo đứng ở cửa phòng giam, hướng về phía phòng giam bên trái của Lý Thủy Long kêu gọi.

"Đã nhìn ra." Lý Thủy Long gật gật đầu, giọng nói có chút ngưng trọng.

Phải biết rằng, mỗi một màn chiến đấu thí luyện diễn ra đều do tu sĩ Lễ đường tỉ mỉ chọn lựa đối thủ, mà tuyệt không phải tùy ý tổ hợp.

Trận đầu: Ô Nhật Căn đấu với Lý Thủy Đạo, ngũ hành thủy sinh mộc, tu sĩ Lễ đường muốn dùng thiềm thừ của Lý Thủy Đạo làm thức ăn cho con rết của Ô Nhật Căn, kết quả lại không như mong muốn, Ô Nhật Căn bị phản sát, con rết của gã cũng bị xé thành hai đoạn cho thiềm thừ nuốt.

Trận thứ hai: Con rắn ăn con rết, ngũ hành mộc sinh hỏa.

Màn thứ ba: Thằn lằn ăn con rắn, ngũ hành hỏa sinh thổ.

Hiển nhiên, tu sĩ của Lễ đường hiểu rất rõ đồng tham của từng tu sĩ tham gia thí luyện, là bọn họ cố ý lựa chọn như vậy.

Hai mắt Lý Thủy Đạo lóe lên một tia quang mang sâu kín.

Phải biết rằng, Kim Diện Lang Quân cũng không nhìn ra ngũ độc đồng tham của các đệ tử, nhưng tu sĩ Lễ đường lại có thể.

Lại nói, đại đa số đám Câu Liêm vệ của Chấp Pháp đường đều có tu vi Dung Linh cảnh, trong khi tu vi phổ biến của nhóm tu sĩ Lễ đường lại tương đối thấp, chỉ có Thông Linh cảnh sơ kỳ, nhưng thân phận của bọn họ lại vô cùng thần bí, chuyên đứng ra quản lý việc hành chính của tông môn.

Theo lẽ thường, tộc nhân của gia tộc tu tiên không thể bước vào Lễ đường được, ít nhất là tu sĩ của Thần Mộc thành Lý gia không có tư cách bước vào Lễ đường.

Lễ đường quản lý thí luyện, công huân, thậm chí là phân phối tài nguyên tu luyện, cho nên theo một điều luật bất thành văn, mỗi một đệ tử có xuất thân từ Lễ đường, đều nắm giữ quyền lực vượt xa Chấp Pháp đường.

Càng nghĩ, ánh mắt Lý Thủy Đạo càng lóe sáng, hắn đứng ngoài cửa phòng giam, nói với Lý Thủy Long ở phòng giam bên trái: "Lý Thủy Long! Đệ hãy nghe ta nói, bản chất của tông môn thí luyện chính là cường giả càng mạnh, kẻ yếu đi tìm chết, phế vật không có quyền sống sót, cho nên nếu màn tiếp theo không ai ném thẻ, đệ hãy chủ động ném đi!"

"Ném thẻ còn không phải đi chịu chết sao?" Lý Thủy Long có vẻ sầu lo nói.

Tuy gã đã chuẩn bị sẵn tư tưởng, nhưng gần đến giờ sống chết, trước mắt vẫn có chút do dự, lùi bước. Nói đơn giản là gã không dám ném thẻ đi chịu chết, chỉ có thể chờ tu sĩ Lễ đường lật đến thẻ bài của gã lại nói sau.

Có giác ngộ tử vong, nhưng không có dũng khí tử vong.

"Nghe ta, nếu đệ chủ động ném bài, Lễ đường sẽ cho rằng đệ tự tin với thực lực của bản thân, là cường giả, sau đó rất có khả năng bọn họ sẽ an bài cho đệ một xà tham tu sĩ." Ánh mắt Lý Thủy Đạo chợt lóe sáng, nói.

"Ta chỉ là Thông Linh cảnh sơ kỳ, bọn họ sẽ cho rằng ta là cường giả ư?"

"Có tâm cường giả còn quan trọng hơn thực lực, huống chi bản thân những tu sĩ Lễ đường này chỉ có tu vi Thông Linh cảnh sơ kỳ, làm sao bọn họ có thể nhìn ra thực lực của đệ? Về phần bọn họ có thể phát hiện ra đồng tham của chúng ta, theo ta là có nguyên nhân khác." Lý Thủy Đạo lộ ra ánh mắt sâu kín nói.

"Chỉ cần bọn họ an bài cho đệ một tên xà tham tu sĩ, đệ liền có thể giết hắn, dùng thằn lằn của đệ nuốt con rắn của hắn, không chỉ giúp tích góp được một trăm điểm công huân, còn có thể gia tăng thực lực bản thân trên diện rộng." Lý Thủy Đạo bình tĩnh phân tích.

"Nhưng ta giết hắn như thế nào?" Lý Thủy Long mờ mịt hỏi.

"Ta cho đệ một túi Bụi Long Đảm, đệ cứ nắm chặt nó trong tay, đến gần thì ném về phía hắn là được, mấu chốt phải xem đệ có dám hay không thôi." Lý Thủy Đạo lạnh giọng nói.

Có dám hay không?

Hai mắt Lý Thủy Long toát lên vẻ run sợ.

Nửa năm trước...

Lý Thủy Long về đến gia tộc phụng mệnh kết thân.

Bởi vì nhóm cao tầng gia tộc vô cùng bất mãn đối với biểu hiện của gã ở tông môn, đã khiến người nhà của gã xấu hổ vô cùng.

Phụ mẫu hổ thẹn, huynh đệ tỷ muội bị giễu cợt ở học đường.

Mà đó chỉ vẻn vẹn là chuyện người ta bố trí cho gã đi cọ bô ở tông môn bị người trong gia tộc biết thôi, nếu gia tộc biết cả chuyện đồng tham của gã bị người ta cướp mất, chỉ sợ phụ thân của gã cũng phải đi cọ bô.

Nếu vậy, thà gã chết đi!

Nếu gã dứt khoát hy sinh vì gia tộc, khẳng định là thái độ gia tộc đối xử với phụ mẫu và huynh đệ tỷ muội của gã sẽ thay đổi.

Nghĩ đến đây, Lý Thủy Long lập tức đứng dậy, giơ tay lên, với lấy tấm bảng gỗ màu trắng vốn được treo trên hàng rào sắt, dứt khoát ném nó xuống đất.

Hai bàn tay gã đặt vào trong lòng, một bên nắm chặt sài đao, một bên nhẹ nhàng vỗ về con đồng tham thằn lằn của gã.

Giờ khắc này, trong mắt gã không hề có sinh tử.

Thấy Lý Thủy Long trực tiếp quyết đoán ném thẻ bài của mình như vậy, Lý Thủy Đạo cũng có chút sửng sốt.

Nói ném là ném ngay ư...

Loảng xoảng đương.

Phòng giam phía bên phải Lý Thủy Đạo cũng ném thẻ bài, đúng là nữ hài tóc ngắn cầm đại kiếm nọ.

Nàng ném ra ngoài một tấm thẻ đen.

Dường như nữ nhân này cũng có xà tham.

Hay!

Ngươi đã muốn tìm chết, vậy thành toàn cho ngươi.

Bình Luận (0)
Comment