Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 114 - Chương 114: Thứ Độc Này Lợi Hại Đến Thế Sao?

Chương 114: Thứ Độc Này Lợi Hại Đến Thế Sao? Chương 114: Thứ Độc Này Lợi Hại Đến Thế Sao?

Lý Thủy Đạo vội vàng xoay người, đưa lưng ra bên ngoài, nhẹ nhàng vỗ túi trữ vật lấy ra một cái túi giấy.

Khi mở túi giấy ra, sẽ thấy bên trong là một đống bột phấn màu xám. Đây là Bụi Long Đảm dùng Long Đảm Thảo và tro than chế tác mà thành, độc tính rất mạnh, dù tu sĩ có ngũ độc năng cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Nhưng tu sĩ Ngũ Độc môn, mỗi người đều là độc thể, loại bụi độc không có chuyên môn nhằm vào này, tác dụng cũng không quá lớn, không thể nhanh gọn dứt khoát độc chết địch nhân được, trừ phi có loại độc dược nào đó chuyên môn nhằm vào từng loại độc thể.

Lý Thủy Đạo lấy ra một cây ngân châm từ trên người, rồi tinh tế trộn đống Bụi Long Đảm trong túi.

Trên ngân châm có sẵn thiềm thừ độc dịch, từng giọt từng giọt được nhỏ vào bên trong Bụi Long Đảm, nhanh chóng thẩm thấu vào bột phấn.

Bụi Long Đảm vốn có màu tím, dưới tác dụng của độc dịch, đã dần dần hóa thành màu thủy lam.

Đây là Bụi Long Đảm Thiềm Thừ.

Ngũ hành thủy khắc hỏa, khiến cho túi độc dịch này đã trở thành thuốc bột chuyên môn đối phó với xà tham độc thể.

Đến đây, Lý Thủy Đạo lập tức quay đầu, liếc mắt một cái nhìn ra bên ngoài hàng rào sắt, tu sĩ Lễ đường cao lớn kia đang trên đường đi đến đây.

Hắn nhanh chóng gói lại túi thuốc bột hỗn hợp kia, mọi động tác đều cẩn thận, kỹ càng. Tới lúc này, một con thằn lằn màu xanh thẫm đã bò đến trước mặt hắn rồi.

Lý Thủy Đạo giao túi giấy nọ cho thằn lằn, thằn lằn há miệng ngậm túi giấy, rồi vô cùng nhanh nhẹn quay về lao tù cách vách.

"Đệ chỉ có một cơ hội, lần này sống hay chết, phải xem tạo hóa của đệ thôi." Lý Thủy Đạo cao giọng nói.

Lao tù cách vách, Lý Thủy Long tiếp nhận túi giấy từ trong miệng đồng tham của mình, sau đó cẩn thận giấu nó vào trong cổ tay áo.

Đúng khoảnh khắc ấy, một cái bóng thật lớn đã dừng lại bên ngoài cửa vào của lao tù, tu sĩ Lễ đường vươn tay nhặt tấm bảng gỗ màu trắng màu trắng bên dưới, đồng thời mở cửa lao ra, để cho Lý Thủy Long rời đi, bước theo bên cạnh mình. Sau đó, vị tu sĩ này lại đi tới cánh cửa sắt của nữ hài tóc ngắn, nhặt tấm thẻ đen bị ném xuống đất lên, một lần nữa cẩn thận treo nó lên cánh cửa, bình thản nói: "Nàng cứ an tâm một chút chớ nóng vội, hiện giờ chúng ta chỉ bố trí cho thẻ trắng đối chiến thôi, khi nào trận chiến của thẻ đen bắt đầu, chúng ta sẽ thông báo."

Sau đó, Lý Thủy Long được đưa tới sân quyết đấu bên dưới khe sâu thí luyện. Gã đứng trên đài đá đã bị máu tươi nhiễm hồng, yên tĩnh chờ đợi địch nhân của mình đi đến.

Gã đợi thật lâu...

Trong đầu nghĩ ngợi lung tung...

Lý Thủy Long một tay gắt gao nắm chặt túi giấy Lý Thủy Đạo vừa đưa cho, ánh mắt càng ngày càng hung lệ.

Ngay tại thời điểm Lý Thủy Long còn đang nghĩ ngợi lung tung, một tên nam tử mặt trắng không râu, thân thể cường tráng, cơ bắp với những góc cạnh rõ ràng đã đứng phía đối diện.

Trên tay người này không có lấy một kiện binh khí nào, đang trực tiếp ngồi xổm theo tư thế trung bình tấn, vận khí, lớn tiếng thổ nạp.

Hiển nhiên đây là động tác vận chuyển Cáp Mô Ngạnh Khí Công.

Xong rồi, xong rồi... Không phải xà tham tu sĩ, mà là thiềm thừ độc thể, còn là một kẻ tu luyện Cáp Mô Công.

Lý Thủy Long lộ vẻ mặt cười khổ.

Thôi vậy!

"Lệ Xuân, phụ thân, nương... hài nhi hôm nay sẽ chết trận trên thí luyện tràng, sẽ không làm mọi người mất mặt thêm nữa."

Lý Thủy Long không chút do dự, lập tức rút sài đao bên hông ra, trong lòng ôm theo ý quyết tử, cầm theo con dao nhanh chóng lao về phía đối phương.

Trong hai năm này, gã một mực ở bên trong động phủ của Độc Thủ lão nhân, cầm con dao này bổ củi, động tác đã luyện thành vừa nhanh vừa ngoan độc.

Tới hiện giờ, Lý Thủy Long lại một lần cầm sài đao trên tay phải, khuôn mặt hung ác, gã không chẻ củi nữa, phải dùng nó đi chém người. Còn tay trái lặng lẽ tiến cổ tay áo mở túi giấy ra, đổ toàn bộ bột phấn bên trong vào lòng bàn tay.

Rồi ngay trong nháy mắt khi hai người tiếp xúc...

"Đi tìm chết!" Lý Thủy Long hú lên một tiếng quái dị, hung hăng ném bột phấn trong tay tới, bột phấn màu thủy lam lập tức hiển lộ theo hình quạt, vương vãi khắp người đối phương.

Sau khi Bụi Long Đảm Thiềm Thừ rơi vào người, phản ứng đầu tiên của nam tử kia chính là thoáng sửng sốt một chút, nhưng ngay tiếp theo, trong miệng gã chợt bật ra một tiếng kêu đầy thê lương thảm thiết.

Chỉ thấy thân thể nam tử này nhanh chóng xuất hiện từng nốt mẩn đỏ quỷ dị, thậm chí còn chảy ra máu tươi.

Gã không ngừng quay cuồng lăn lộn dưới mặt đất, giống như trên người đang bị lửa thiêu.

Thứ độc này lợi hại đến thế sao?

Lý Thủy Long cũng vô tình hít phải một chút bột phấn màu thủy lam đang bay lơ lửng trong không khí, rồi ngay lập tức, gã cảm thấy đầu váng mắt hoa, trời đất quay cuồng, nhưng đương nhiên, hoàn toàn không phản ứng khoa trương như đối thủ.

"Tê... Tê..." Một con độc xà đen thùi nhanh chóng chui ra từ bên hông người nọ.

Nhìn thấy hắc xà này, Lý Thủy Long lập tức giật mình hiểu ra.

Hiển nhiên Cáp Mô Ngạnh Khí Công kia chỉ là giả vờ, độc xà mới là đồng tham của nam tử nọ.

"Chết đi!" Lý Thủy Long hưng phấn vung sài đao trên tay bổ về phía độc xà.

Ngay sau khi gã giơ tay chém xuống, con hắc xà kia đã bị chém thành vài đoạn.

Trong quá trình này, con độc xà nọ cũng kịp cắn một cái vào mu bàn tay gã, điên cuồng rót độc dịch vào trong. Nhưng đương nhiên, Lý Thủy Long không sợ hãi, gã chỉ coi vết thương nọ như bị muỗi chích mà thôi.

Ngũ hành hỏa sinh thổ.

Xà độc không có tác dụng với gã.

Rất nhanh, một con thằn lằn xanh biếc đã từ bên trong ống quần Lý Thủy Long chui ra, hình thể lập tức biến thành lớn, giống như một con kỳ nhông.

Con thằn lằn nọ lập tức há miệng, nuốt toàn bộ những mảnh thi thể của con rắn kia vào trong bụng, nhai ngấu nhai nghiến.

Ngũ Độc môn dùng "Độc" lập phái, bởi vậy khi tranh chấp cùng những tu sĩ ngoài phái, loại chiêu thức có uy lực lớn nhất mà bọn họ thường sử dụng chính là dùng độc.

Vũ kỹ, đạo pháp, thần thông chỉ là phụ trợ cho thủ đoạn dụng độc mà thôi.

Nhưng khi đám tu sĩ Ngũ Độc môn tranh chấp nội bộ, tác dụng của độc công lại không lớn.

Nói cho cùng, tất cả mọi người đều là độc thể, đều tinh thông độc lý ngũ hành, đều chơi độc từ nhỏ đến lúc lớn lên, sao có thể bị độc chết được?

Bình Luận (0)
Comment