Chương 1130: Miếng Ngọc Giản!
Chương 1130: Miếng Ngọc Giản!Chương 1130: Miếng Ngọc Giản!
Chương 1130: Miếng Ngọc Giản!
Lý Thủy Đạo mỉm cười, khiêm tốn đáp lại: "Van bối chỉ có chút may mắn mà thôi."
"Có nhận được Ma Hạch của bọn chúng không?" Tấn Vân Tử tiếp tục truy vấn.
Lý Thủy Đạo lật tay một cái, lấy hai khối Ma Hạch một lớn một nhỏ ra, đưa cho Tấn Vân Tử, cung kính nói: "Tiền bối muốn vật này?"
Tấn Vân Tử tiếp nhận Ma Hạch, lập tức lộ vẻ mặt kinh ngạc. Lão vốn không tin trong những tiểu tu sĩ kia lại có người đủ khả năng chém giết Âm Ảnh Ma Vương, nhưng hiện giờ Ma Hạch của Ma Vương đều ở trên tay lão rồi, muốn không tin cũng không được.
Phải biết rằng, Âm Ảnh Ma Vương có thể hóa thân ngàn vạn, phân phân hợp hợp không ngừng, nhất định phải đánh chết toàn bộ đám phân thân kia chỉ trong một kích, nếu có một tên chạy ra ngoài, nghĩa là Âm Ảnh Ma Vương đã chạy thoát.
Ngay cả Tấn Vân Tử, dù lấy tu vi Hóa Thần kỳ của lão, muốn tiêu diệt một con Âm Ảnh Ma Vương cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Sau khi suy tư thật lâu, Thanh Vân Tử trả hai viên Ma Hạch kia cho Lý Thủy Đạo, rồi dùng giọng điệu tán thưởng nói: 'Liễm Tức công pháp của ngươi thật lợi hại, lại có thể giấu giếm được lão phu."
Lý Thủy Đạo mỉm cười, lại khiêm tốn nói: "Tiền bối quá khen, chỉ là van bối may mắn mà thôi."
Tấn Vân Tử nhìn Lý Thủy Đạo một cái thật sâu, sau đó thành khẩn nói: "Nếu ngươi đã là tu sĩ Nhân tộc, thì cũng nên thể hiện thực lực của ngươi ở trong Chư Thiên Tiên Minh, chứ không phải là cố ý che giấu như vậy! Lần này ngươi tùy tiện chém giết Ảnh Hậu, đã khiến cho đội ngũ tổn thất nặng nề, nhất định phải lấy đó làm gương."
Lý Thủy Đạo nghe vậy, trong lòng thoáng rùng mình, vội vàng chắp tay nói: "Van bối nhất định sẽ ghi nhớ lời dạy bảo của tiền bối."
Tấn Vân Tử hài lòng gật đầu. Sau đó, lão lấy một miếng ngọc giản màu đen nhánh từ trong tay áo ra, đưa cho Lý Thủy: "Đây là thứ Chiêu Nhiên đạo hữu nhờ ta chuyển cho ngươi. Bên trong ngọc giản này có ghi lại một môn bí thuật cao giai của Ảnh tộc, đủ để che lấp yêu khí trên người ngươi. Sau khi ngươi tu luyện, có thể dung nhập vào Chư Thiên Tiên Minh, dù có trở về Thiên Nguyên phái, bọn họ cũng không nhìn ra điểm khác thường của ngươi đâu."
Lý Thủy Đạo tiếp nhận miếng ngọc giản, trong lòng cảm kích không thôi: "Đa tạ tiền bối đã ban thưởng!"
Tấn Vân Tử mỉm cười: "Trừ cái đó ra, phần thưởng của ngươi cũng giống như những người khác, là một ngàn điểm cống hiến."
Lý Thủy Đạo lại lần nữa hành lễ cảm tạ: "Van bối vô cùng cảm kích!"
Tấn Vân Tử khoát tay: "Được rồi, ngươi đi đi. Nhớ kỹ, Chư Thiên Tiên Minh sẽ không vì ngươi tu luyện ma công mà xa lánh ngươi, tu sĩ Nhân tộc chúng ta cần phải đoàn kết một lòng, bao quát khắp nơi, để trăm sông cùng đổ vê biển, mới có thể cùng nhau chống đỡ được ngoại địch. Ta tin tưởng lập trường của ngươi vẫn là tu sĩ Nhân tộc, Tiên Minh cũng sẽ cho ngươi nhiệm vụ xứng đáng với thực lực của ngươi."
Nhiệm vụ xứng đáng với thực lực của mình?
Lý Thủy Đạo vội vàng giải thích: "Tiền bối, sở dĩ ta có thể giết chết con Âm Ảnh Ma Vương kia, hoàn toàn là dựa vào sự xảo diệu của trận pháp. Nếu bàn về thực lực chân chính, ta còn kém xa hắn." Tấn Vân Tử nghe vậy lại mỉm cười: "Ngươi không cần phải quá mức khiêm tốn. Con đường tu hành, thủ đoạn và thực lực đều quan trọng như nhau. Ngươi có thể vận dụng trận pháp đánh bại cường địch, đây chính là thực lực của ngươi. Hơn nữa, ngươi có thể giấu giếm được lão phu, thủ đoạn che giấu tu vi bực này tuyệt đối không phải người thường có thể so sánh được."
Lý Thủy Đạo vẫn khiêm tốn như trước, nói: "Tiền bối dạy bảo rất đúng, vãn bối nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng. Chỉ là... vãn bối lo lắng năng lực của mình có hạn, chỉ sợ sẽ khó có thể đảm nhiệm được trọng trách mà Tiên Minh giao phó."
Tấn Vân Tử khoát tay áo, lạnh nhạt nói: "Ngươi không cần phải lo lắng. Tiên Minh sẽ căn cứ vào năng lực của ngươi để sắp xếp nhiệm vụ. Hơn nữa, thực lực của ngươi càng mạnh, giá trị càng cao, Tiên Minh sẽ càng không tùy tiện hy sinh ngươi. Ngươi cũng biết, sau khi những tiểu tu sĩ nhất giai, nhị giai tiến vào tiểu thế giới, mặc dù nhiệm vụ bọn họ nhận được rất đơn giản, nhưng thân phận lại tương đương với quân cờ, Tiên Minh vốn không thèm quan tâm ưu ái, bất cứ lúc nào cũng có thể vứt bỏ bọn họ đi."
Lý Thủy Đạo nghe xong, cũng ngầm tán thành gật gật đầu, nếu không phải hắn có thể chém giết một con Am Ảnh Ma Chi Vương, đột ngột thể hiện ra thực lực của mình, chỉ sợ Chiêu Nhiên Băng sẽ không chỉ cho hắn một con đường sống.
Vì vậy hắn cúi người thật sâu, cung kính nói: 'Đa tạ tiền bối đã chỉ điểm và coi trọng, vãn bối nhất định sẽ dốc hết toàn lực, không phụ kỳ vọng của tiền bối!"
"Ừ, ngươi đi đi." Tấn Vân Tử phất tay nói.
"Đa tạ tiền bối." Dứt lời, Lý Thủy Đạo lập tức xoay người rời khỏi lều vải.
Lý Thủy Đạo đi ra khỏi lều vải, nghênh đón ánh mắt của đám người Chu Vân. Ba người bọn họ vẫn một mực chờ đợi ở bên ngoài, trong mắt lóe lên vẻ chờ mong và hiếu kỳ.
Chu Vân trêu ghẹo nói: "Tiền bối đã cho ngươi chỗ tốt gì? Nói mau, để cho chúng ta cũng được nhờ."
Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng lắc đầu, vô cùng thản nhiên nói: "Ngài đã đưa cho ta một bộ bí pháp, nhưng ta còn chưa kịp nhìn kỹ."
Lời này vừa nói ra, trong mắt ba người Chu Vân lập tức lộ vẻ hâm mộ.
Mặc dù sau khi Trúc Cơ, tu sĩ không thể tùy tiện sửa đổi công pháp, nhưng lại có thể kiêm tu bí pháp. Bí pháp mà tu sĩ Hóa Thần kỳ đưa tặng, tất không phải chuyện đùa.
Triệu Nguyệt đề nghị: "Chúng ta đi tới lều vải đỉnh vàng bên kia đi, mau chuyển điểm cống hiến lên ngọc bài thân phận của mình."
Mọi người đều gật đầu đồng ý, sau đó cùng nhau đi tới lều trại đỉnh vàng. Ở nơi đó, bọn họ tìm được một vị lão tu sĩ áo trắng tóc trắng. Lão tu sĩ này có khuôn mặt hiền lành, trong mắt lộ ra một loại ánh sáng trí tuệ thâm thúy.
Bọn họ giao chiếc vòng tay Âm Sơn trên tay ra, để vào trong một cái khay ngọc, đồng thời cũng đặt ngọc bài thân phận trên tay mình lên một tòa trận pháp nhỏ.
Sau khi một luồng ánh sáng lóe lên, dường như giữa miếng ngọc bài thân phận và chiếc vòng tay kia đã thành lập nên một mối liên hệ nào đó.