Chương 1131: U Ảnh Tàng Tức!
Chương 1131: U Ảnh Tàng Tức!Chương 1131: U Ảnh Tàng Tức!
Chương 1131: U Ảnh Tang Tức!
Trong lòng Lý Thủy Đạo hơi động, hắn lập tức cẩn thận kiểm tra ngọc bài thân phận của mình, có thể trông thấy rõ ràng những chữ viết trên ngọc bài:
Tên: Lý Kế Đạo.
Tư chất: bậc thấp nhất.
Quê quán: Thanh Mộc trấn Mặc Vân châu.
Nơi đăng ký hồ sơ thân phận: Thiên Nguyên biệt viện Mặc Vân Châu.
Điểm cống hiến tông môn: Một ngàn.
Nhiệm vụ tông môn: Không.
Lý Thủy Đạo hơi có chút xuất thần nhìn chằm chằm vào tin tức trên ngọc bài, dựa vào cái này, hắn cũng coi như có gốc có gác ở Tiên giới rồi, không còn là người không hộ khẩu nữa.
Sau khi bốn người rời khỏi lầu vải, Chu Vân hướng ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Lý Thủy Đạo, nhẹ giọng hỏi: "Lý đạo hữu, kế tiếp ngươi có tính toán gì không?"
Lý Thủy Đạo trầm tư một lát, sau đó mới đáp lại: "Ta muốn ở lại Chư Thiên Tiên Minh, giao lưu tâm đắc tu luyện với càng nhiều tu sĩ hơn, từ đó tìm được cơ duyên đột phá."
Chu Vân nhíu mày nói: "Lý đạo hữu, tuy cao thủ bên trong Chư Thiên tiên minh nhiều như mây, nhưng gân như tất cả bọn họ đều cao ngạo, hiếm khi giao lưu với đám tiểu tu sĩ nhất - nhị giai như chúng ta. Hơn nữa, đám tiểu tu sĩ như chúng ta kiến thức nông cạn, e rằng có giao lưu thế nào cũng không thu hoạch được gì. Có lẽ ngươi nên quay về tông môn thỉnh giáo sư trưởng sẽ ổn thỏa hơn."
Triệu Nguyệt nghe vậy cũng gật đầu, trên mặt lộ vẻ lo lắng nói: "Lý sư huynh, tu vi của chúng ta còn thấp, nói gì đến giao lưu? Nên khiêm tốn thỉnh giáo mới đúng."
Tần Phong phụ họa: "Đúng là như thế. Thiên Nguyên phái của Lý huynh chính là đại phái trong Tiên giới, cao thủ nhiều như mây, có lẽ ngươi tùy tiện tìm một vị tiền bối chỉ điểm một hai, còn hơn gấp trăm lần đi giao lưu với nhóm tu sĩ đồng cấp."
Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng gật đầu, trong mắt hiện lên một tia hiểu ra: "Ba vị đạo hữu nói rất đúng, đa tạ đã chỉ điểm."
Chu Vân mỉm cười, lại tiếp tục nói: "Sau khi ba người chúng ta thương nghị xong, đã quyết định sẽ trở về Địa Linh tiên tông trước, báo cáo tình huống lần này của Tiên Minh cho tông môn. Xét cho cùng, sau chuyến thám hiểm vừa rồi, ba người chúng ta có thể còn sống trở về đã là hết sức may mắn."
Triệu Nguyệt hít sâu một hơi, nặng nề nói: "Hành trình Tiên Minh lần này, Địa Linh tiên tông ta đã tổn thất nặng nề. Ngoại trừ ba người chúng ta, những đồng môn khác đều không thể trở về được nữa. Dù thế nào, chúng ta cũng phải trở về sư môn một chuyến, bẩm báo với các sư trưởng việc này."
Lý Thủy Đạo gật đầu đồng ý.
Đối với đám người Chu Vân, tông môn chính là nhà của bọn họ, là nơi quy tụ của tâm linh. Mà Chư Thiên Tiên Minh cũng chỉ là một cái sân để kiếm điểm cống hiến mà thôi. Nhưng đối với Lý Thủy Đạo, Thiên Nguyên phái lại là một địa phương xa lạ, căn bản không mang đến cho hắn một chút lòng trung thành nào. Hắn càng muốn ở lại Chư Thiên Tiên Minh, kết giao với càng nhiều bằng hữu, cùng nhau thăm dò những điều huyền bí trong tu hành hơn. Bốn người nhìn nhau cười cười, vào giờ khắc này, tình nghĩa giữa bọn họ lại càng thêm thâm hậu. Bọn họ lưu luyến chia tay, Lý Thủy Đạo tiễn ba người một mạch đến tận bên ngoài chiếc lều lớn của Địa Linh tiên tông.
"Ba vị đạo hữu, bảo trọng!" Lý Thủy Đạo chắp tay tạm biệt, trên mặt cũng lộ ra một tia lưu luyến.
Đám người Chu Vân cũng chắp tay đáp lễ, trong mắt lóe lên quang mang kiên định: "Lý đạo hữu, ngươi cũng bảo trọng. Nếu có cơ hội, chúng ta lại tụ họp cùng uống rượu một phenI"
Nói xong, bọn họ đã quay người tiến vào lều vải.
Lý Thủy Đạo đứng tại chỗ, đưa mắt nhìn bọn họ rời đi.
Sau khi tiễn bằng hữu rời đi, Lý Thủy Đạo một mình dạo bước đến một góc yên lặng bên trong Hư Không thảo nguyên.
Ở nơi đó, bốn phía yên tĩnh không người, chỉ có một cơn gió nhẹ thổi qua, kéo theo bụi cỏ nhẹ nhàng lay động.
Hắn tìm được một khu vực bằng phẳng, chậm rãi khoanh chân ngồi xuống, thân hình trầm ổn như núi, sau đó nhẹ nhàng vung tay lên, trong tay đã có thêm một miếng ngọc giản đen nhánh, phảng phất như trống rỗng xuất hiện, không ngừng tản ra một mảnh u quang nhàn nhạt. Hắn nhắm hai mắt lại, chậm rãi rót thần thức vào trong ngọc giản.
Một bóng dáng nữ tử sống động dần dần hiện ra bên trong ngọc giản. Nữ tử này chính là Chiêu Nhiên Băng, nàng mặc một bộ váy dài tơ lụa màu đen, trên đầu đội một cái vòng bụi gai của nữ tu Âm Sơn Phái, khuôn mặt nàng lạnh lùng, diễm lệ mà cao quý, trong mắt lóe lên một mảnh quang mang kiên định, thâm thúy.
Giọng nói lạnh lẽo vang lên trong ngọc giản giống như tiếng trời: "Bí pháp ta muốn truyền cho ngươi có tên là 'U Ảnh Tàng Tức'. 'U Ảnh này chính là Âm Ảnh Chi Lực, nó giống như u linh trong đêm tối, có thể che giấu hết thảy mọi khí tức, trợ giúp ngươi ẩn hình ngay trước mặt kẻ địch, tất nhiên cũng có thể dễ dàng che giấu được yêu khí trên người ngươi."
Nói đến đây, nàng thoáng dừng lại một chút, mới tiếp tục: "Bí pháp này vốn xuất phát từ Âm Sơn Ảnh Ma Công } , chính là môn công pháp truyền thừa của Âm Sơn Phái ta. Nhưng chỉ nữ tử mới có thể tu luyện được môn công pháp này, hơn nữa, còn cần đạt tới Kim Đan kỳ mới có thể thi triển ra sự ảo diệu của 'U Ảnh Tàng Tức'. Ngươi vốn là nam tử, không thể tu luyện được é Âm Sơn Ảnh Ma Công ) , nhưng nếu hấp thu Ma Hạch dẫn ma, cũng có thể luyện được bí pháp này."
Lý Thủy Đạo nghe đến mê mẩn, trong lòng tràn ngập chờ mong.
Chiêu Nhiên Băng lại tiếp tục giảng giải: "Nếu ngươi muốn luyện thành U Ảnh Tàng Tức, thì điều đầu tiên chính là cần đạt được Âm Ảnh chỉ lực, chỉ cần là Ma Hạch của Ảnh Ma tam giai trở lên, đều sẽ tồn tại Âm Ảnh chỉ lực..."
Nàng thoáng dừng lại, trong giọng nói để lộ ra một tia nghiêm túc: "Hấp thu Âm Ảnh chỉ lực trong Ma Hạch, cũng không phải chuyện dễ dàng. Ngươi cần lấy pháp môn đặc thù, dẫn dắt Âm Ảnh chỉ lực trong Ma Hạch ra, sau đó chậm rãi dung nhập vào trong cơ thể của mình. Quá trình này đòi hỏi ngươi phải chuyên chú và kiên nhẫn cực độ, hơi không cẩn thận một chút, là có thể bị Âm Ảnh chỉ lực cắn trả, nhẹ thì tu vi hao tổn, nặng thì tánh mạng khó bảo toàn..."