Chương 1145: Âm Ảnh Thuộc Về Hắc Ám, Nhưng Tồn Tại Vì Quang Minh!
Chương 1145: Âm Ảnh Thuộc Về Hắc Ám, Nhưng Tồn Tại Vì Quang Minh!Chương 1145: Âm Ảnh Thuộc Về Hắc Ám, Nhưng Tồn Tại Vì Quang Minh!
Chương 1145: Âm Ảnh Thuộc Về Hắc Ám, Nhưng Ton Tại Vì Quang Minh!
Đột nhiên, trên bầu trời xuất hiện những tia chớp màu đỏ, chúng như cự long cuồng bạo, gầm thét trong tầng mây.
Phi Ảnh đang đắm chìm trong những tia chớp màu đỏ như máu ấy, bóng người của nó càng lúc càng cao lớn uy mãnh.
Mỗi lần tia chớp đánh xuống đều ngưng tụ thành một bóng người khủng bố, như ác ma đi ra từ địa ngục, khiến người ta kinh hãi không thôi.
Ở thời điểm dị tượng thiên địa kia dân dần bình ổn lại, toàn bộ Âm Ảnh Ma Giới cũng khôi phục sự yên tính ngày xưa.
Nhưng đúng vào lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền vào trong tai Phi Ảnh: "Đến Vạn Giới Thâm Uyên, chủ nhân muốn gặp ngươi!"
Phi Ảnh sửng sốt, trong lòng dâng lên một loại cảm giác rung động khó có thể nói rõ thành lời.
"Chủ nhân? Chẳng lẽ là Âm Ảnh Chi Chủ?" Lý Thủy Đạo cau mày, trong lòng cũng dâng lên một luồng dự cảm chẳng lành.
Phải biết rằng, Vạn Giới Thâm Uyên chính là địa điểm thần bí của Âm Ảnh Chi Chủ, nó tràn ngập huyền ảo và uy nghiêm vô tận.
Tuy dấu chân của Lý Thủy Đạo đã trải rộng khắp Âm Ảnh Ma Giới, nhưng hắn vẫn luôn duy trì khoảng cách kính sợ đối với vùng thánh địa này.
Nhưng hiện giờ hắn lại bị buộc phải đặt chân tiến vào vùng cấm địa này.
Tu vi của hắn ngày càng tinh tiến, chung quy lại vẫn là cây mọc cao hơn rừng [1], đã thu hút sự chú ý của Âm Ảnh Chi Chủ.
[1]: câu đầy đủ là 'Cây mọc cao hơn rừng, gió tất thổi bật rễ. Người có năng lực hoặc phẩm hạnh xuất chúng sẽ dễ dàng bị người khác ghen ty, chỉ trích.
Lý Thủy Đạo không thể bỏ mặc Phi Ảnh đi đến Vạn Giới Thâm Uyên một mình.
Trong quá trình tu luyện dài lâu kia, hai người đã sớm hòa làm một thể. Nếu Phi Ảnh rời khỏi Lý Thủy Đạo, tới Vạn Giới Thâm Uyên một mình, tu vi của nó chắc chắn sẽ đột ngột giảm xuống một giai. Khẳng định là điều này sẽ làm Âm Ảnh Chi Chủ sinh ra một chút ngờ vực vô căn cứ.
Bởi vậy, Lý Thủy Đạo chỉ có thể tự mình đi về phía Vạn Giới Thâm Uyên, gặp mặt Âm Ảnh Chi Chủ chí cao vô thượng kia.
Nghe đồn gã này có tu vi bát giai, có thể sánh ngang với tu sĩ Đại Thừa kỳ của Nhân tộc.
Có cảm giác Âm Ảnh Ma Giới này đã bị một màn đêm vĩnh hằng bao phủ, ngay cả những ngôi sao trên bầu trời tối tăm này cũng trở nên ảm đạm không ánh sáng.
Vạn Giới Thâm Uyên càng là nơi tối tăm nhất của Âm Ảnh Ma Giới, nó sâu không thấy đáy, giống như trực tiếp nối thẳng tới phần cuối hư vô.
Dưới đáy vực sâu, có một pho tượng nguy nga đang lẳng lặng đứng đó, đối phương chính là Âm Ảnh Chi Chủ.
Thân thể của gã được ghép lại từ vô số những hòn đá đen kịt, mỗi một hòn đều mạnh mẽ tựa như đang ẩn chứa vô cùng vô tận sức mạnh cổ xưa bên trong, không ngừng tản ra khí tức lạnh lẽo mà trang nghiêm khó tả.
Khuôn mặt của gã như ẩn như hiện trong bóng đêm, hai mắt lóe lên một vầng hào quang sâu thẳm, dường như có thể thấy rõ hết thảy mọi bí mật giữa thế gian.
Ở trước mặt Âm Ảnh Chi Chủ là một khu quảng trường khổng lồ được phủ kín bởi những phiến đá màu đậm, phía trên có khắc đầy phù văn thần bí. Ở trong bóng đêm, những đường phù văn này không ngừng lóe lên những tia sáng yếu ớt, tựa như bầu trời đêm được sao trời tô điểm, vừa thần bí lại trang nghiêm.
Bóng dáng của Âm Ảnh Ma Tôn mới thăng cấp chậm rãi đi đến chính giữa quảng trường.
Trong bóng đêm, bóng dáng của nó trông càng thêm cao lớn. Hai mắt nó đỏ ngầu, giống như ngọn lửa thiêu đốt, mỗi một bước chân của nó đều giống như đang đạp lên thân thể oan hồn, khiến cho vô số oan hồn không ngừng kêu rên, không ngừng run rẩy.
Nó ngẩng đầu nhìn về phía Âm Ảnh Chi Chủ rồi cúi đầu thật sâu, cất giọng trầm thấp mà mạnh mẽ: "Âm Ảnh Chi Chủ vĩ đại, ta là Phi Ảnh, vừa tấn cấp Ma Tôn, đặc biệt tới nghe ngài dạy bảo."
Âm Ảnh Chi Chủ im lặng thật lâu, giống như đang tìm kiếm thứ gì đó bên trong bóng tối vô tận. Giọng nói của gã lại mang theo một loại âm hưởng tram thấp và thê lương khó hiểu: "Ta đã nhìn thấy, bên trong cái bóng của ngươi lại cất giấu một tu sĩ Nhân tộc. Hắn và sức mạnh của ngươi đã đan xen vào nhau, giống như đêm tối và sao trời, chiếu rọi lẫn nhau."
Phi Ảnh cúi đầu, cung kính đáp lại: "Nguyện trung thành với Âm Ảnh Chi Chủ vĩ đại, chủ nhân của ta."
"Năm mươi năm trước, có năm tu sĩ Nhân tộc dám can đảm xâm nhập vào thế giới của ta, ta đã bắt được bốn người trong đó, nhưng có một người trốn thoát. Không ngờ lại bị ngươi tìm được, thậm chí sau đó, ngươi còn biến sức mạnh của hắn trở thành của mình. Ngươi làm rất tốt." Giọng nói của Âm Ảnh Chỉ Chủ lại tiếp tục vang vọng trong vực sâu trống trải.
Giọng điệu của Phi Ảnh vẫn khiêm tốn như trước: "Được cống hiến sức lực vì chủ nhân là vinh hạnh của Phi Ảnh."
Âm Ảnh Chi Chủ chậm rãi lên tiếng: "Ngươi đã bắt được tu sĩ Nhân tộc, cũng thu nạp và dung hợp sức mạnh của hắn, điều này chứng tỏ ngươi đã có thủ đoạn đối phó với tu sĩ Nhân tộc rồi. Như vậy, ta có một nhiệm vụ muốn giao cho ngươi."
Phi Ảnh đứng thẳng, sự kiên quyết hiện lên trong mắt: "Phi Ảnh nguyện vì chủ nhân xông pha khói lửa, quyết không chối từ."
Ánh mắt Âm Ảnh Chi Chủ lóe lên một tia sâu thẳm: "Ngươi cần tới Âm Sơn Giới, tìm kiếm Phá Giới Truyền Tống Trận đã được Nhân tộc bố trí ở đó. Nếu ngươi hoàn thành được nhiệm vụ này, ta sẽ ban cho ngươi vô thượng quang minh trong hắc ám."
Trong lòng Phi Ảnh am ầm chấn động nhưng trên mặt lại lộ vẻ nghi hoặc không thôi: "Quang minh ư?"
Âm Ảnh Chi Chủ mỉm cười, giống như đã nhìn thấu tâm tư của Phi Ảnh: "Không sai, âm ảnh thuộc về hắc ám, nhưng lại tồn tại vì quang minh. Ngươi từng trải qua lễ rửa tội của Quang Chi Thánh Điện, hiện giờ phần thống khổ và tra tấn đó đã hóa thành một phần sức mạnh của ngươi rồi."
Nói xong, một cái giếng cổ đột nhiên xuất hiện trước mặt Âm Ảnh Chi Chủ, trong giếng tản ra một luông ánh sáng nhu hòa, giống như ánh trăng tinh khiết, hoàn toàn không tỳ vết.