Chương 1146: Trở Lại Âm Sơn Giới!
Chương 1146: Trở Lại Âm Sơn Giới!Chương 1146: Trở Lại Âm Sơn Giới!
Chương 1146: Trở Lại Âm Sơn Giới!
Bị luồng ánh sáng ấy chiếu rọi, bóng tối trên người Phi Ảnh càng thêm sâu thẳm mà tinh khiết, dường như đã hòa làm một thể với ánh sáng này rồi.
Bị luang ánh sáng ấy chiếu rọi, tu sĩ Nhân tộc đang ẩn trong cơ thể Phi Ảnh cũng hiện ra. Hắn nhắm chặt hai mắt, có cảm giác đã rơi vào giấc ngủ say sưa, chỉ có thể lặng lẽ cung cấp sức mạnh cho Phi Ảnh.
Phi Ảnh cảm nhận được ánh sáng nhu hòa trong giếng cổ, ẩn sâu trong lòng nó bắt đầu dâng lên một nỗi khát vọng lớn lao: "Chủ nhân, Phi Ảnh sẽ không phụ kỳ vọng của ngài, nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, sẽ mang tin tức vê Phá Giới Truyền Tống Trận tới đây."
Âm Ảnh Chi Chủ gật đầu, trong mắt hiện lên một tia tán thưởng: "Đi đi, Phi Ảnh. Để cho quang minh trong hắc ám chiếu sáng con đường phía trước cho ngươi."
Tại một nơi hoang cổ đã bị năm tháng ăn mòn đến hoàn toàn thay đổi bộ dáng khi xưa, có một tòa tế đàn nguy nga đang sừng sững đứng đó.
Tòa tế đàn này cổ xưa mà thần bí, trên thêm đá phủ đầy rêu xanh, tựa như đang nói lên những năm tháng tang thương vô tận.
Có một ngọn lửa màu đen đang hừng hực thiêu đốt trên tế đàn, dường như bên trong ánh lửa lập lòe kia còn có một mảnh phù văn cổ xưa không ngừng lưu chuyển, không ngừng tản ra khí tức quỷ dị mà cường đại.
Phi Ảnh bước vào vùng đất Hoang Cổ này, dưới sự chiếu rọi của ngọn lửa màu đen, bóng người của nó càng thêm mờ ảo. Nó từ từ bước lên tế đàn, càng tới gần, dường như ngọn lửa màu đen kia đã nhận được một loại triệu hoán nào đó, khiến cho quá trình thiêu đốt kia càng mãnh liệt hơn, cuối cùng là hoàn toàn nuốt chửng bóng người của Phi Ảnh. ....
Âm Sơn Giới.
Trong một u cốc màu đỏ máu, một tòa tế đàn tương tự như ở Hoang Cổ Chi Địa đột nhiên bùng lên một vang hào quang đầy quỷ di.
Mặc dù chỉ có quy mô nhỏ nhưng tòa tế đàn này cũng tràn ngập một loại khí tức trang nghiêm làm người ta sợ hãi.
Ánh mắt của nhóm sinh linh đang bị trói buộc xung quanh tế đàn đều tràn ngập vẻ sợ hãi và tuyệt vọng. Sinh mệnh lực của bọn họ đang bị rút lấy từng chút từng chút một, để rót vào trong tế đàn, khiến cho ngọn lửa màu đen kia càng thêm hừng hực bùng cháy.
Phảng phất như bên trong ngọn lửa kia, đang có vô số oan hồn liên tiếp kêu rên, khiến cho toàn bộ u cốc đều tràn ngập một loại không khí quỷ dị mà khủng bố.
Ngay tại thời điểm ngọn lửa màu đen kia đạt tới đỉnh phong, lực lượng sinh mệnh của những sinh linh này cũng bị rút ra đến cạn kiệt. Thân thể bọn họ lập tức hóa thành một đống tro tàn xám trắng, theo gió bay xa, chỉ để lại từng đôi mắt không cam lòng, giống như đang kể ra nỗi thống khổ và tuyệt vọng của bản thân khi còn sống.
Đại Tế Sư Chiêu Nhiên Băng đứng trước tế đàn, cao giọng ngâm xướng một đoạn chú ngữ cổ xưa. Thanh âm của nàng trầm thấp mà trang nghiêm, dường như đang cố gắng kết nối với một loại lực lượng thân bí nào đó. Theo quá trình đoạn chú ngữ kia được ngâm xướng, toàn bộ u cốc như bị một luồng sức mạnh vô hình bao phủ.
Đúng vào lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện trên tế đàn, đối phương chính là người vừa được truyền tống từ Hoang Cổ Chi Địa đến đây.
Nhìn gã giống như một bóng ma thật lớn, có thể bao phủ toàn bộ thế giới này, khiến cho không một ai có thể thấy rõ khuôn mặt chân thật của gã.
Đại Tế Sư của Âm Sơn Giới là Chiêu Nhiên Băng cùng với một đám ma tu và Ma tộc đã chờ ở đây từ sớm. Vừa thấy bóng người kia hàng lâm, bọn họ đã nhao nhao quỳ xuống hành lễ, trong miệng hô to: "Cung nghênh Ma Tôn hàng lâm!"
Phi Ảnh lạnh lùng nhìn mọi người, giọng nói của gã lạnh lẽo như băng: "Ta nhận ủy thác của Âm Ảnh Chi Chủ, tới Âm Sơn Giới chỉ để làm một chuyện - đó là tìm ra Phá Giới Truyền Tống Trận đã được Nhân tộc bố trí ở đây."
Chiêu Nhiên Băng nghe vậy, trong lòng thoáng run lên, nàng vội vàng trả lời: "Năm mươi năm trước, một tòa Phá Giới Truyền Tống Trận duy nhất được Nhân tộc bố trí ở Bắc Hải Băng Đảo đã bị tộc ta phá hủy, từ đó về sau, không còn phát hiện ra tung tích của tu sĩ Nhân tộc ở Âm Sơn Giới nữa, chắc hẳn bên trong Âm Sơn giới đã không còn Phá Giới Truyền Tống Trận rồi."
Phi Ảnh lạnh lùng nhìn Chiêu Nhiên Băng một cái, nói: "Âm Ảnh Chi Chủ vĩ đại xác định vẫn còn Phá Giới Truyền Tống Trận tồn tại ở Âm Sơn Giới."
Chiêu Nhiên Băng nghe vậy, trong lòng thoáng giật mình, nàng vội vàng hỏi: "Nhưng chúng ta đã lục soát toàn bộ Âm Sơn Giới, cũng không phát hiện ra bất kỳ manh mối gì."
Phi Ảnh cười lạnh một tiếng, nói: "Đó là bởi vì các ngươi vô năng, Phá Giới Truyền Tống Trận chính là vật cơ mật nhất của Nhân tộc, sao có thể để các ngươi dễ dàng phát hiện ra như vậy?"
Đám người Chiêu Nhiên Băng nghe được lời này, vội vàng gật đầu đồng ý, không dám cãi lời.
Trong một tòa cung điện nguy nga, nơi ánh sáng và bóng tối giao thoa, tràn ngập khí tức trang nghiêm mà thần bí.
Đại Tế Sư Chiêu Nhiên Băng đang ngồi một mình trong đó, nàng nhắm mắt tu luyện, có cảm giác thân hình kia đã hòa làm một thể với thiên địa xung quanh rồi, khiến cho mảnh linh khí chung quanh như tơ như sợi, một mực quấn quanh thân nàng.
Đột nhiên, bầu không khí trong cung điện như đọng lại, một luồng khí tức lạnh lão lặng lẽ lan tràn. Bóng đen như mực kia nhanh chóng khuếch tán bên trong cung điện.
Ngay sau đó, một bóng dáng cao lớn mà uy nghiêm chậm rãi đứng lên từ trong bóng tối dày đặc kia. Đó chính là Âm Ảnh Ma Tôn - Phi Ảnh. Thân thể của gã được tạo thành từ vô số những cái bóng chồng chất lên nhau, chỉ để lộ ra một đôi mắt màu đỏ tươi như máu.
Chiêu Nhiên Băng cảm nhận được khí tức cường đại kia, nàng mở choàng mắt, trên mặt lộ vẻ cảnh giác, sau đó đứng dậy hành lễ, cất giọng cung kính mà tỉnh táo nói: "Tham kiến Ma Tôn."
Phi Ảnh khẽ gật đầu, gã hướng đôi mắt đánh giá Chiêu Nhiên Băng một lát, dường như đang tìm kiếm điều gì đó bên trong nội tâm của nàng.