Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1150 - Chương 1150: Trở Lại Tiên Giới!

Chương 1150: Trở Lại Tiên Giới! Chương 1150: Trở Lại Tiên Giới!Chương 1150: Trở Lại Tiên Giới!

Chương 1150: Trở Lại Tiên Giới!

Chịu ảnh hưởng bởi luồng lãnh quang kia, những luồng ma ảnh xung quanh cũng dân dần trở nên rõ ràng hơn hẳn, dường như chúng nó đã được trao cho sinh mệnh, không ngừng xoay tròn xung quanh Phi Ảnh.

Những luồng ma ảnh này tượng trưng cho sức mạnh của Phi Ảnh, cũng là chỗ dựa của gã bên trong Âm Ảnh Ma giới này.

Theo thời gian trôi qua, khí tức của Phi Ảnh càng ngày càng cường đại, bóng người của gã ở trong lãnh quang cũng càng ngày càng cao lớn.

Rốt cuộc, ở thời điểm một luồng lãnh quang cuối cùng tiêu tán, Phi Ảnh đã chậm rãi mở hai mắt ra, trong mắt gã lóe lên một tia quang mang càng thâm thúy hơn lúc trước.

"Cảm tạ Âm Ảnh Chi Chủ vĩ đại!" Phi Ảnh cung kính quỳ lay trước mặt Âm Ảnh Chi Chủ, giọng nói của gã tràn ngập kính ý và cảm kích.

Âm Ảnh Chi Chủ khẽ gật đầu, trong giọng nói để lộ ra một tia khen ngợi: "Rất tốt, Phi Ảnh, tiến bộ của ngươi làm ta cảm thấy vui mừng. Nhưng Nhân tộc vẫn luôn là kẻ địch lớn nhất của chúng ta. Bây giờ, ta giao cho ngươi nhiệm vụ thứ hai, chính Ia- chém giết một tên phản đồ."

Phi Ảnh nhíu mày, trong đầu gã chợt hiện ra một bóng người. Đó là một người gã từng quen thuộc, một tên phản đồ đã phản bội Nhân tộc.

"Người này tên là Phàm Thánh Pháp Vương." Giọng nói của Âm Ảnh Chi Chủ lại vang lên: "Hắn đã từng phản bội Nhân tộc vì U Quang Bồ Đề, nhưng sau khi hắn nhận được U Quang Bồ Đề ta tặng, lại trực tiếp trở giáo đi phản bội Âm Ảnh Ma giới chúng ta. Hiện giờ, hắn đang trốn bên trong Tiên giới. Nhiệm vụ của ngươi chính là tìm được hắn, giết chết hắn, sau đó đưa linh hồn của hắn đến trước mặt ta."

Trong mắt Phi Ảnh lóe lên một tia sáng lạnh, gã hít sâu một hơi, sau đó cung kính hồi đáp: "Tuân mệnh, Âm Ảnh Chi Chủ vĩ đại. Ta sẽ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ này, sẽ mang linh hồn của Phàm Thánh Pháp Vương về cho ngài."

Nói xong, bóng người của Phi Ảnh dần dần biến mất trong bóng tối, chỉ để lại một mình vị Âm Ảnh Chi Chủ cao lớn nguy nga kia, đang lẳng lặng đứng sừng sững phía trên quảng trường Hắc Bạch. ...

Tiên giới mênh mông, vô biên vô ngần, mây mù lượn lờ, sao trời lấp lánh.

Trong thiên địa rộng lớn vô biên này, có một hòn đảo hoang vu nằm cô độc giữa hải vực mênh mông.

Có một nhóm dân bản xứ đang sinh sống trên đảo, bọn họ có làn da thô ráp, mặc những bộ y phục tả tơi, nhưng trong ánh mắt lại để lộ ra một loại kiên định và cuồng nhiệt nguyên thủy.

Bọn họ sùng bái một vị tồn tại thần bí tên là Âm Ảnh Chi Thần, tin tưởng đối phương có thể mang cho bọn họ lực lượng và bảo hộ.

Có vô số đồ đằng của Âm Ảnh Chi Thần đang đứng sừng sững trên hòn đảo. Những loại đồ đằng này được dùng gỗ và dây thừng thô ráp phác hoạ ra, tuy đơn sơ lại ẩn chứa tín ngưỡng và niềm kính sợ thật sâu của dân bản xứ.

Ngày hôm đó, đám dân bản xứ đang cử hành một nghi thức tế tự cực kỳ long trọng. Bọn họ dựng tế đàn thật cao lên, lần lượt dâng lên cho vị Thần kia những sinh linh mình đã đi săn được từ trong biển.

Ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, khói đen bốc lên cuồn cuộn, xung quanh tràn ngập một loại không khí quỷ dị mà trang trọng. "Âm Ảnh Chi Chủ vĩ đại, mời ngài giáng lâm xuống hòn đảo của chúng ta!" Trưởng lão thổ dân cầm quyền trượng trong tay, cao giọng la lên. Thanh âm của lão cứ một mực quanh quẩn trên hòn đảo trống trải, có vẻ vang dội mà trang nghiêm dị thường.

Những thổ dân khác cũng quỳ rạp xuống đất, chắp tay trước ngực, trong miệng lẩm bẩm. Bọn họ dùng ngôn ngữ của Ma giới cổ xưa, để thành kính kêu gọi Âm Ảnh Chi Thần buông xuống.

Đột nhiên, ngọn lửa màu đen bùng cháy trên tế đàn.

Ngọn lửa kia không giống bình thường, nó còn mang theo một luồng khí tức âm lãnh mà quỷ dị.

Ngay sau đó, một bóng đen khổng lồ đã từ trên trời giáng xuống, bao phủ toàn bộ tế đàn.

"Âm Ảnh Chi Chủ giáng lâm!" Đám dân bản xứ kích động hoan hô, trên mặt lộ vẻ cuồng nhiệt.

Dường như bọn họ đang được trông thấy ánh rạng đông hy vọng của đời mình, tin tưởng vị Âm Ảnh Chi Chủ này sẽ giúp bọn họ săn giết những con yêu thú trong biển, cứu vớt tộc đàn của bọn họ.

Nhưng vị Âm Ảnh Chi Chủ kia lại không nhân từ như bọn họ tưởng tượng.

Vị Âm Ảnh Ma Tôn Phi Ảnh vừa buông xuống này giống như được vô số ma ảnh chồng chất lên nhau, trong ánh mắt để lộ ra một tia huyết quang màu đỏ máu.

Gã nhìn những tên thổ dân vô tri mà thành kính này, trong mắt xuất hiện một tia khinh thường.

"Những sinh linh hèn mọn này, các ngươi cũng xứng tín ngưỡng Âm Ảnh Chi Chủ?" Phi Ảnh lạnh lùng nói. Thanh âm của gã băng lãnh mà tàn khốc, phảng phất như đến từ Cửu U Địa Ngục.

Trưởng lão dân bản xứ nghe vậy, lập tức biến sắc, lão vội vàng quỳ rạp xuống đất, run giọng nói: Am Ảnh Chi Chủ vĩ đại, chúng ta tràn ngập kính ý và tín ngưỡng đối với ngài. Xin ngài hãy giúp chúng ta săn giết yêu thú trong biển, nếu không tộc đàn chúng ta sẽ gặp phải tai ương ngập đầu!”

Phi Ảnh khẽ cười lạnh một tiếng, gã phất tay một cái, hóa ra vô số cái bóng, lần lượt giết chết đám dân bản xứ kia.

Thân thể bọn họ dần dần tiêu tán dưới cái bóng kia, sau đó hóa thành từng làn khói đen, tiêu tán bên trong không khí.

Chỉ một khoảnh khắc, trên hòn đảo này đã tràn đầy một luồng khí tức khủng bố và tử vong. Những thổ dân đã từng tín ngưỡng Âm Ảnh Chi Thần kia, hôm nay lại trở thành đối tượng bị gã giết chóc.

Chỉ trong nháy mắt, cả hòn đảo đã hóa thành một mảnh địa ngục nhân gian.

Ở sâu bên trong Vạn Giới Thâm Uyên, tiếng gầm gu tràn đầy phẫn nộ của Âm Ảnh Chi Chủ lập tức bộc phát ra như cuông phong mưa rào.

"Ngươi đang làm cái gì? Vì sao phải hạ độc thủ với những nhân loại tín ngưỡng ta kia?" Thanh âm Âm Ảnh Chi Chủ cuồn cuộn như lôi đình, quanh quẩn ở chỗ sâu bên trong thần hồn của Phi Ảnh.

Nhưng gương mặt của Phi Ảnh vẫn không để lộ ra một chút xúc cảm nào, ngược lại thanh âm của gã lại vang lên, lạnh lùng mà kiên định: "Không sai! Ta làm như vậy đó. Ngươi dùng Thâm Uyên Lãnh Quang thuần hóa Âm Ảnh chỉ lực của ta, lại bày ra tầng tầng lớp lớp gông xiềng trên linh hồn của ta. Ngươi chỉ cần một ý niệm, là có thể khiến ta tan thành mây khói, ngươi muốn ta trở thành khôi lỗi của ngươi, thậm chí sau khi ta tiếp tục trở nên cường đại, ngươi sẽ triệt để hấp thu ta! Thì vì sao ta không được làm như vậy?"
Bình Luận (0)
Comment