Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1153 - Chương 1153: Vô Biên Hải!

Chương 1153: Vô Biên Hải! Chương 1153: Vô Biên Hải!Chương 1153: Vô Biên Hải!

Chương 1153: Vô Biên Hải!

U Ảnh Sát, kịch độc tứ giai, đẳng cấp lực lượng cực cao, có thể lặng yên không một tiếng động xâm lấn trong cơ thể tu sĩ, lại có thể trực tiếp ăn mòn pháp lực của tu sĩ, tính định hướng cực rộng, ngay cả yêu thú, thậm chí là Hoang Ma cũng sẽ trúng phải loại kịch độc này.

E rằng tồn tại duy nhất không sợ loại kịch độc này chính là Ma tộc của Âm Ảnh Ma giới, bởi vì bản thân bọn họ chính là thể tụ hợp của Âm Ảnh chỉ lực rồi, bởi vậy, U Ảnh Sát gần như là vô dụng đối với bọn họ.

Một khi bị U Ảnh Sát xâm lấn, vật này sẽ trực tiếp bộc phát bên trong cơ thể, một thân pháp lực sẽ trở nên yếu ớt không chịu nổi, gần như tất cả những loại đạo pháp đều không thể thi triển được, thậm chí ngay cả nhục thân cũng bị nó ăn mòn, khiến cho cường độ nhục thân suy yếu trên diện rộng.

Dùng trận vây khốn, dùng độc làm yếu, yếu là giết đi.

Đây chính là đạo chế địch của hắn, cũng chỉ có chiến pháp như vậy, mới có thể phát huy ra ưu thế lớn nhất của hắn.

Lý Thủy Đạo vốn đang khoanh chân ngồi trên lưng con rùa biển nghiền ngẫm đạo pháp, đột nhiên vẻ mặt khẽ động.

Ánh mắt hắn trực tiếp ngưng tụ lại, chỉ thấy ở nơi rất xa phía đường chân trời, có khá nhiều bóng dáng đang phá không bay đến. Bọn họ mặc tăng bào vải thô trên người, dưới chân lại đạp trên một đám mây trôi, hành động phiêu nhiên như tiên.

Trên lưng mỗi người trong nhóm tu sĩ này, đều mang theo một tấm bia đá. Phía trên tấm bia đá nọ có điêu khắc một bức tượng Phật bằng đá với những hình dáng khác nhau, có cảm giác bên trong mỗi một bức tượng Phật bằng đá này đều ẩn chứa thiền ý vô tận, khiến lòng người sinh ra kính sợ.

Tuy trên lưng bọn họ đều đeo một tấm bia đá nặng nề như vậy, nhưng tốc độ phi hành của những vị tăng nhân khổ hạnh này lại không hề chậm lại chút nào.

Chỉ trong nháy mắt, bọn họ đã đi tới trước mặt Lý Thủy Đạo. Bọn họ bao vây chung quanh hắn, trong mắt lóe lên một tia sáng ẩn chứa sự tò mò và cảnh giác.

Trong nhóm này có một vị khổ hạnh tăng, dáng người cường tráng, khuôn mặt cương nghị, gã tên là Thạch Tuệ Không, là người nổi bật trong đám khổ hạnh tăng này. Gã mở miệng hỏi trước: "Đạo hữu, ngươi từ đâu mà đến? Vì sao lại xuất hiện ở Vô Biên Hải này?”

Lý Thủy Đạo mỉm cười, lại lắc đầu nói: "Ta cũng không biết, ta chỉ nhớ mình vẫn luôn phiêu lưu trên biển, đến khi tỉnh lại, đã có mặt ở nơi này rồi."

Một vị khổ hạnh tăng khác có thân hình thon gầy, ánh mắt sắc bén, vừa nghe vậy chợt cười lạnh một tiếng, giễu cợt nói: "Tiên môn ở gần nơi này nhất cũng xa đến ba mươi vạn dặm, hơn nữa trên đường còn có Đại Yêu Hóa Thần đỉnh phong chiếm giữ, tu sĩ tầm thường căn bản không thể vượt qua. Làm sao ngươi có thể phiêu lưu đến tận đây được?"

Lý Thủy Đạo nhíu mày, đương nhiên là hắn không thể nói lai lịch của mình cho đám người này nghe được, nhưng rốt cuộc là đám người này hùng hổ dọa người như vậy là vì cái gì? Hắn chợt ngẩng đầu nhìn về phía đám tăng nhân khổ hạnh trước mắt, cố gắng tìm kiếm đáp án từ trong nét mặt của bọn họ.

Đúng vào lúc này, một vị khổ hạnh tăng mặc áo cà sa, khí chất tram ổn, có cảm giác vị này chính là thủ lĩnh của đoàn khổ hạnh tăng kia, khẽ mở miệng trầm giọng nói: "Vị đạo hữu này, lão nạp Thạch Tuệ Chân xin chào." Lý Thủy Đạo gật gật đầu, đồng thời cũng ôm quyền đáp lễ: "Tán tu Lý Thủy Đạo xin ra mắt chư vi đạo hữu."

Thạch Tuệ Chân cau mày, trong giọng nói có mang theo vài phần nghiêm trọng: "Lý đạo hữu, ngươi có biết trong biển này có một con Đại Yêu Nguyên Anh hậu kỳ tên là Hải Giao Vương Ngao Liệt hay không? Con này không chỉ có thực lực kinh người, tu vi sâu không lường được, còn có linh trí cực cao, hoàn toàn không thuộc về tu sĩ chúng ta, dù mạnh như Bồ Đề đảo chủ đã ra tay nhiều lần, cũng không thể chém giết được nó."

Lý Thủy Đạo nghe vậy, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc: "Vậy ư? Xin hỏi ý của Thạch đạo hữu là?"

Thạch Tuệ Chân hít sâu một hơi, thành khẩn nói: "Gặp nhau tức là có duyên, kính xin Lý đạo hữu hãy đi theo chúng ta cùng nhau trở về Bồ Đề Đảo, nếu ngươi còn tiếp tục phiêu lưu trên biển, lỡ như đụng phải Ngao Liệt, chỉ sợ sẽ lành ít dữ nhiều!"

Lý Thủy Đạo nghe Thạch Tuệ Chân nói xong, trong lòng không khỏi dâng lên một luông cảm giác ấm áp. Hắn vốn cho rằng, nguyên nhân khiến đám tăng nhân khổ hạnh này hùng hổ dọa người với hắn như vậy, vốn xuất phát từ địch ý hoặc ý định bất thiện nào đó, không ngờ bọn họ sốt sắng như thế lại vì quan tâm đến sự an nguy của hắn.

Không hổ là tu sĩ Phật môn.

Thạch Tuệ Định ở bên cạnh lại tiếp lời nói: "Lý đạo hữu, Vô Biên Hải này nguy hiểm trùng trùng, ví như chúng ta, dù có nhiều người cùng đồng hành, cũng phải cẩn thận hết sức. Như ngươi chỉ có một mình, lại không đủ tu vi, nếu còn tiếp tục ở lại nơi này, tuyệt đối là quá mức nguy hiểm. Ngươi nên theo chúng ta cùng nhau đi tới Bồ Đề Đảo đi, tuy nơi đó khá đơn sơ, nhưng tốt xấu gì cũng có một chỗ che chở."

Lý Thủy Đạo gật gật đầu, cảm kích nói: 'Đa tạ chư vị đạo hữu đã quan tâm, vậy ta sẽ theo các ngươi cùng nhau đi tới Bồ Đề đảo."

Các vị khổ hạnh tăng nghe vậy, đều lộ ra nụ cười vui mừng. Bọn họ nhao nhao tỏ vẻ hoan nghênh Lý Thủy Đạo gia nhập vào hàng ngũ của mình, cũng giới thiệu cho hắn một vài tình huống cơ bản trên Bồ Đề đảo.

Đúng vào lúc này, con rùa biển dưới chân Lý Thủy Đạo lại phát ra một tiếng kêu to đầy bất an.

Đột nhiên vùng hải vực xung quanh lập tức nổi lên những cơn cuồng phong, mặt biển cũng xuất hiện từng con sóng cả mãnh liệt, dường như đang có một con viễn cổ cự thú sắp thức tỉnh.

Vẻ mặt của đám tăng nhân khổ hạnh trở nên nghiêm trọng, cả nhóm lập tức cầm pháp khí trên tay, cũng bày ra trận địa sẵn sàng nghênh đón quân địch.

Lý Thủy Đạo cau mày, hắn cảm nhận được một luồng yêu khí cường đại đang nhanh chóng tới gần.
Bình Luận (0)
Comment