Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1160 - Chương 1160: Tịch Diệt Tận Thết

Chương 1160: Tịch Diệt Tận Thết Chương 1160: Tịch Diệt Tận ThếtChương 1160: Tịch Diệt Tận Thết

Chương 1160: Tịch Diệt Tận Thết

Dù Xà Cừ yêu nữ có đồng ý với nhận định này hay không thì nàng cũng không dám nhiều lời.

Từ trước đến nay, Ngao Liệt vẫn luôn cẩn thận, sẽ không tùy tiện ra tay, mà nàng, chẳng qua chỉ là một con tiểu yêu dưới tay gã, làm sao có thể làm trái ý nguyện của cấp trên?

Hai người mắt sáng như đuốc, vẫn im lặng chăm chú quan sát trận chiến trên mặt biển.

Dưới kim quang của Phật Tháp Phù Đồ Trận, ma tu kia hệt như một con thú bị nhốt trong lồng, đang ngoan cố giấy giụa, nhưng càng giấy giụa, kim quang bên ngoài lại càng sáng chói, phảng phất như muốn nuốt chứng lấy hắn.

Trong khi đó, Phàm Thánh Pháp Vương lại ung dung đứng giữa không trung, khóe miệng mỉm cười lạnh nhạt, dường như tất cả mọi chuyện đều đang nằm dưới sự điều khiển của gã.

Một lúc lâu sau...

Rốt cục Xà Cừ nữ yêu cũng không nhịn được nữa, nàng lại mở miệng hỏi: "Bồ Đề đảo chủ đã thi triển Phật Tháp Phù Đồ Trận lâu như vậy rồi, vì sao còn không thấy bóng dáng ba đại sát chiêu kia?"

Ngao Liệt liếc mắt nhìn qua, trong mắt lóe lên một tia thâm ý, sau đó mới chậm rãi nói: "Có một điều ngươi không biết, ba đại sát chiêu này chính là tinh túy của Phật Tháp Phù Đồ Trận, nhưng không thể tùy ý triển khai. Cân phải chờ đến lúc đối thủ xuất chiêu mới có thể mượn thế mà phát, đạt tới hiệu quả làm ít công to. Nếu đối thủ không ra sát chiêu cường lực thì tất nhiên Bồ De đảo chủ cũng không thể tùy tiện để lộ lá bài tẩy của mình rồi. Nói cho cùng, tuyệt chiêu vừa ra, nhất định sẽ kinh thiên động địa, thậm chí còn có thể làm dao động căn cơ của trận pháp, vô duyên vô cớ tạo thành cơ hội đào thoát cho kẻ địch."

Xà Cừ nữ yêu nghe vậy, tuy cũng ngộ ra nhưng vẫn có chút không cam lòng hỏi: "Chẳng lẽ cứ tiếp tục kéo dài như vậy hay sao?”

Ngao Liệt lắc đầu, đôi mắt lóe sáng: "Không đâu. Ngươi xem ma tu kia, tuy bị kim quang vây khốn, nhưng ma khí trên người lại càng thêm nồng đậm, không thấy yếu bớt chút nào. Mà kim quang của Bồ Đề đảo chủ tuy thoạt nhìn vẫn sáng chói, nhưng thật ra đã bắt đầu có dấu hiệu chống đỡ hết nổi rồi. Ta đoán, hẳn là Bồ Đề đảo chủ cũng nhận ra điểm này, hắn sẽ sớm ra tay thôi."

Gã vừa dứt lời, trên mặt biển lại đột ngột truyên đến một loạt những tiếng nổ ầm ầm.

Chỉ thấy kim quang phía trên Phật tháp đột nhiên tăng vọt, có cảm giác nó muốn chiếu sáng toàn bộ mặt biển này.

Xà Cừ nữ yêu thấy vậy, không khỏi kinh ngạc hô lên: "Rốt cuộc Bồ Đề đảo chủ cũng ra tay rồi!"

Hai mắt Ngao Liệt sáng lên: "Thật quyết đoán! Bồ Đề đảo chủ sắp dùng tuyệt chiêu mạnh nhất rồi. Một chiêu này nhất định có thể trấn áp được ma tu kial"

"Một tên ma tu Hóa Thần kỳ sẽ ngã xuống như vậy sao?" Xà Cừ nữ yêu lộ rõ vẻ mặt kinh hãi đến không thể tưởng tượng nổi.

Ngao Liệt chỉ có thể than nhẹ một tiếng: "Băng di cũng không chống đỡ nổi một chiêu này, hắn lại càng không thể......

Trên mặt biển, giữa không trung, hai mắt Phàm Thánh Pháp Vương lóe lên một tia hào quang sắc bén. Gã hít sâu một hơi rồi trầm giọng quát: "Biến trận! Tịch Diệt Tận Thết"

Lời này vừa nói ra, Thạch Tuệ Chân, Thạch Tuệ Định trong trận pháp đều giật nảy mình. Bọn họ không ngờ đảo chủ lại trực tiếp sử dụng chiêu thức mạnh nhất này.

Phải biết rằng, chiêu "Tịch Diệt Tận Thế” này chính là chiêu thức mạnh nhất trong ba đại biến hóa của Phật Tháp Phù Đồ Trận, uy lực vô cùng, đủ để trấn sát hết thảy cường địch.

Lúc trước, chính chiêu này đã khiến con Băng Ly hung ác kia phải nuốt hận mà chết. Đến hôm nay, khi đối mặt với ma đầu kia, Phàm Thánh Pháp Vương lại quyết định triển khai chiêu thức này thêm một lần nữa, hiển nhiên gã cho rằng tên ma đầu trước mắt, tuyệt đối không thể khinh thường.

Tất cả đám tăng nhân đều cao giọng tuyên tụng Phật hiệu, dường như bức tượng Phật trên bia đá sau lưng bọn họ cũng sống lại, phóng ra Phật quang tận trời, chiếu sáng toàn bộ hải dương.

Giờ khắc này, toàn bộ mặt biển như bị một luông khí tức trang nghiêm mà thần thánh bao phủ.

Cùng với sự biến hóa của trận pháp, một luồng uy áp cường đại cũng am ầm bộc phát ra từ bên trong Phật tháp, dường như muốn trấn áp tất cả sinh linh đến tan xương nát thịt.

Chịu ảnh hưởng bởi luồng uy áp này, có cảm giác đám Ảnh Ma trên người Lý Thủy Đạo đều bị liệt hỏa đốt cháy, nhanh chóng tiêu tán vô tung.

Ngay khi Lý Thủy Đạo sắp bị giết chết, Phàm Thánh Pháp Vương lại đột nhiên biến sắc, trực tiếp phun ra một búng máu tươi.

Trên mặt gã lộ rõ vẻ kinh hoàng.

Gã thực sự không ngờ mình lại đột nhiên không thể điều động được pháp lực, thậm chí khi cố cưỡng ép điều động, lại khiến bản thân bị trọng thương?

Có chuyện gì xảy ra thế này?

Lúc này, Phàm Thánh Pháp Vương mới nhớ ra, trước đó bản thân đã trúng độc, nhưng loại độc kia quá mức yếu ớt khiến gã không thèm để tâm, nào ngờ loại độc kia lại có thể dân dần ăn mòn pháp lực của gã.

"Tịch Diệt Tận The' chính là đại chiêu có thể diệt sát hết thảy.

Nhưng đại chiêu vừa ra, tất có sơ hở.

Cái giá phải trả của Lý Thủy Đạo là hy sinh toàn bộ đám Ảnh Ma, hóa thành một luồng sáng, để cho bản thân hắn chui ra từ bên trong khe hở được tạo thành bởi quá trình Phật Tháp Phù Đồ Trận bị ăn mòn.

Thân hình hắn nhoáng lên, vọt tới trước mặt Phàm Thánh Pháp Vương, rồi không chút do dự giơ cự chùy màu bạc trong tay lên cao, hung hăng đập xuống đầu Phàm Thánh Pháp Vương.

Phàm Thánh Pháp Vương không kịp phản ứng, chỉ có thể trơ mắt nhìn cây chùy lớn kia giáng xuống.

Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn truyền ra, cái đầu của Phàm Thánh Pháp Vương bị đập nát tại chỗ, máu tươi vung vẩy khắp nơi.

Cứ như thế, một đời cường giả đã ngã xuống trong tay Lý Thủy Đạo.

Toàn bộ mặt biển như rơi vào yên lặng. Toàn bộ đám tăng nhân đều ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, trong lòng vô cùng kinh hãi.

Bọn họ không thể tưởng tượng nổi... hóa ra tên ma đầu này lại cường đại như thế, ngay cả Bồ Đề đảo chủ cũng không phải đối thủ của hắn.

Hải Giao Vương Ngao Liệt và Xà Cừ nữ yêu ở dưới mặt biển càng thêm kinh ngạc. Hai con yêu liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được cảm giác khó tin từ trong mắt đối phương. Kẻ địch mạnh không đáng sợ, đáng sợ là kẻ địch mạnh đến độ bản thân có nhìn vẫn không hiểu.
Bình Luận (0)
Comment