Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1200 - Chương 1200: Kim Đan Thượng Phẩm!

Chương 1200: Kim Đan Thượng Phẩm! Chương 1200: Kim Đan Thượng Phẩm!Chương 1200: Kim Đan Thượng Phẩm!

Chuong 1200: Kim Dan Thuong Phaml

Ban đêm.

Trên biển rộng mênh mông bát ngát, gió nhẹ hiu hiu, mặt biển yên tĩnh không một tiếng động.

Có một con linh quy khổng lồ đang lặng lẽ trôi bồng bềnh tại vị trí trung tâm của vùng hải vực vô biên vô hạn này, trên tấm lưng rộng dày của linh quy có bốn bóng người đang ngồi xếp bằng. Bọn họ chính là Lý Thủy Đạo, Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường.

Giữa bốn người có một ngọn đèn cổ xưa không ngừng tản ra một mảnh ánh sáng nhu hòa.

Ánh nến phản chiếu bóng dáng của bốn người như ẩn như hiện.

Bóng đêm nhạt dần, chân trời phía Đông bắt đầu nổi lên một vâng sáng màu vàng nhàn nhạt.

Theo thời gian trôi qua, vâng sáng màu vàng kia càng ngày càng thêm sáng ngời, tựa như có một vầng mặt trời sắp dâng lên từ mặt biển.

Đột nhiên, giữa chân trời bộc phát ra một luồng kim quang chói mắt. Luồng kim quang kia hệt như vạn thanh kiếm sắc, trực tiếp đâm thủng một tia hắc ám cuối cùng còn sót lại trước bình minh.

Ngay sau đó, một vang mặt trời màu đỏ chậm rãi dâng lên, vâng hào quang của nó rải đầy mặt biển, chiếu rọi biển rộng vốn bình tĩnh thành một mảnh kim quang lóng lánh.

Ánh mặt trời màu vàng và cái mai rùa của con linh quy kia hòa lẫn vào nhau trên mặt biển, cũng khiến cho ánh nến trên mai rùa trở nên ảm đạm vô quang.

Cùng lúc đó, bên trong Hư cảnh của Lý Thủy Đạo vừa xảy ra một loại biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Vầng thái dương màu vàng kim vốn bị tầng tang mây trắng che phủ, rốt cuộc cũng được vầng mặt trời mọc ở bên ngoài kéo đi, tìm được một tia cơ hội, để phá mây chui ra, tận tình phóng xuất mảnh kim quang chói mắt của mình ra ngoài.

Luồng kim quang kia không chỉ chiếu sáng toàn bộ Hư cảnh, nó còn dung nhập vào trong thân thể hắn, khiến hắn cảm nhận được một loại lực lượng trước nay chưa từng có.

Luồng sức mạnh kia tràn ngập thiền ý, yên lặng mà xa xưa.

Đây mới thật sự là lực lượng của Phật môn.

Trong lòng Lý Thủy Đạo dâng lên một luông cảm giác vui sướng trước nay chưa từng có.

Trải qua vô số lần ngăn trở và ma luyện, đến cuối cùng, vào ngay khoảnh khắc mặt trời vừa mọc này, hắn đã hoàn thành Kim Đan đại đạo của mình.

Hắn trực tiếp há mồm, nhẹ nhàng phun một cái, chỉ thấy trên mặt biển mênh mông, lại có một đóa kim liên sáng chói vừa xuất hiện từ hư không trống rỗng, bên trong kim liên có một viên Kim Đan ẩn chứa cảm giác cổ xưa đang lặng lẽ lơ lửng ở trên đó.

Vào thời điểm này, tại thế giới bên trong Hư cảnh, viên Kim Đan vừa xuất hiện kia giống như ánh sáng mặt trời kéo dài vạn trượng, nó có thể rời khỏi Hư cảnh, nhưng khi rời khỏi nơi ấy, vâng quang mang trên mình nó lập tức thu lại vào bên trong, giống như một trái Bồ Đề Tử, tràn đầy thiền ý và thiền vận.

Mặt ngoài Kim Đan có những đường vân màu vàng hệt như hình đám mây nhẹ nhàng lưu chuyển. Những đường vân này trông giống như kinh văn của Phật gia.

Dưới ánh mặt trời chiếu xuống, những đường vân này lập tức tản ra một mảnh ánh sáng nhu hòa mà thần bí, phảng phat như có thể tinh lọc tâm linh người ta, làm cho người ta đắm chìm trong cảm giác yên tĩnh và bình hòa ấy.

Vị trí trung tâm của viên Kim Đan lại tản ra một loại uy áp làm cho lòng người sợ hãi, đủ để chứng minh nó chính là một viên Kim Đan thượng phẩm hàng thật giá thật.

Ba ni cô Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường chậm rãi mở to mắt, cả ba đều chăm chú nhìn vào viên Kim Đan với phong cách cổ xưa trong tay Lý Thủy Đạo.

Trên mặt các nàng lộ vẻ kinh sợ, tựa như đã nhìn thấy một sự vật gì đó không thể tưởng tượng nổi.

Thanh Minh nhẹ giọng nói: "Đây là Kim Đan thượng phẩm được tu luyện ra từ Á Tâm Hải Minh Đăng Quyết ) sao? Quả nhiên không giống bình thường."

Tử Yên gật đầu phụ họa nói: "Đúng vậy, tuy nhìn bê ngoài của nó thật mộc mạc tự nhiên, không có hào quang lộng lẫy, nhưng đặt vào trong bóng tối, nó lại trở thành tồn tại vĩnh hằng bất diệt, mang theo lực lượng xa xưa mà vững vàng không lay động. Đây mới thực sự là đại đạo chí giản."

Mặc Thường cũng cảm khái nói: "Tuy hiện giờ, viên Kim Đan này chỉ đạt đến trình độ sơ thành, nhưng tư chất tuyệt hảo, đạo vận xa xưa, tiềm lực trong tương lai không thể hạn lượng. Nói không chừng, sư tôn ngài có thể dựa vào đó mà tu luyện tới cảnh giới lục giai Luyện Hư."

Lý Thủy Đạo mỉm cười: "Kết thành Kim Đan cũng chỉ là giai đoạn khởi đầu của Kim Đan đại đạo, các ngươi không cần phải quá mức kinh ngạc như vậy. Đúng rồi, các ngươi cũng sắp đến biên giới Kết Đan rồi chứ?"

Thanh Minh gật đầu đáp: "Đúng vậy, chúng ta đã chạm tới cánh cửa Kết Đan rồi. Nhưng ở trên biển rộng mênh mông này, linh khí thiếu thốn, kết thành Kim Đan lại cần hấp thu lượng lớn linh khí. Chúng ta cần tìm kiếm một khu vực có linh mạch, mới có thể thuận lợi Kết Đan."

Tử Yên và Mặc Thường cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng gật đầu, sau đó thoáng trầm tư một lát.

Đúng là muốn ngưng kết Kim Đan, cần phải có một lượng lớn linh khí. Kim Đan của hắn vốn không ở trong đan điền, mà được ẩn giấu bên trong Hư cảnh. Hư cảnh của hắn vốn có linh mạch tam giai, đủ để chống đỡ chuyện hắn ngưng kết ra một viên Kim Đan thượng phẩm. Nhưng ba nữ tử này lại khác, Kim Đan của các nàng nằm ở đan điền, dù có lĩnh ngộ sâu hơn đối với Phật pháp, cũng cần phải ở một nơi có linh mạch dồi dào, hấp thu một lượng lớn linh khí của Tiên giới mới có thể hoàn thành Kết Đan.

"Đã như vậy, chúng ta cũng không cần phải phiêu bạt trên biển nữa. Trước kia Thiên Lan Hải chính là một mảnh đại lục rộng lớn, khẳng định là nơi ấy sẽ có tiên thành tồn tại. Các ngươi hãy đến tiên thành Kết Đan, ta cũng cần đi vào trong tiên thành luyện chế một món pháp bảo." Lý Thủy Đạo quyết đoán nói.

Thanh Minh nghe vậy, trong mắt hiện lên một tia mong đợi: "Vậy thì quá tốt rồi! Chúng ta đã sớm khát vọng có thể tìm được một nơi ẩn chứa linh mạch đồi dào, chuyên tâm tu luyện Kết Đan”
Bình Luận (0)
Comment