Chương 1201: Thương Lan Tiên Đôi!
Chương 1201: Thương Lan Tiên Đôi!Chương 1201: Thương Lan Tiên Đôi!
Chương 1201: Thương Lan Tiên Đô!
Khóe miệng Lý Thủy Đạo khẽ nhấếch, tạo nên một nụ cười lạnh nhạt. Sau đó, hắn nhẹ nhàng vung ống tay áo lên, có cảm giác con linh quy bên dưới bốn người đang bị một luồng lực lượng vô hình dẫn dắt, chỉ trong nháy mắt, nó đã biến mất tại chỗ, bị thu vào trong Hư cảnh của hắn rồi.
Sau đó, hắn chắp tay trước ngực, trong miệng mặc niệm một đoạn kinh văn.
Kinh văn Phật Môn với ánh vàng rực rỡ nhanh chóng hóa thành một đóa kim liên rực rỡ chói mắt, chậm rãi xuất hiện trên biển rộng.
kim liên Phật quang nhẹ nhàng xoay chuyển, phảng phất như mỗi một phiến lá sen đều ẩn chứa trí tuệ và lực lượng vô cùng vô tận của Phật Môn.
Bốn người Lý Thủy Đạo, Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường nhẹ nhàng nhảy lên, sau đó vững vàng đáp xuống phía trên đóa kim liên.
Sau khi bốn người bước lên, kim liên bắt đầu chậm rãi xoay tròn, vâng hào quang màu vàng chiếu rọi ra từng đường sáng rực rỡ trên mặt biển, hệt như đang trải một con đường kim quang cho bọn họ tiến lên.
kim liên vừa xoay tròn vừa chậm rãi bay lên, để rồi ngay sau đó, nó lập tức dùng một loại tốc độ kinh người để phi hành trên biển rộng. Tốc độ này cực nhanh, phảng phất như có thể đuổi theo cơn gió cuốn lấy mặt trời, khiến người ta chỉ còn biết nghẹn họng nhìn trân trối.
Nhưng đối với tu sĩ Kim Đan của Phật Môn, tốc độ phi độn như vậy lại cực kỳ tiêu hao pháp lực. Bởi vì dưới tình huống bình thường, chỉ khi chiến đấu, tu sĩ Kim Đan của Phật môn mới có thể gọi kim liên ra. Nhưng Lý Thủy Đạo lại khác, hắn có Hư cảnh ngũ giai, có thể liên tục cung cấp pháp lực cho Kim Đan.
Bởi vậy, hắn không sợ tiêu hao, cứ trực tiếp dùng kim liên thay phương tiện đi đường.
Phải biết rằng lúc trước, Lý Thủy Đạo dùng kim liên của tu sĩ Trúc Cơ kỳ Phật môn, cũng đủ sức áp chế một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ đến không thể động đậy nổi, thì hiện giờ hắn đã tấn cấp Kim Đan kỳ, khiến cho những đóa kim liên Phật môn do hắn triệu hồi ra càng mang theo uy lực vô cùng vô tận, ngay cả tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng có thể trở tay trấn áp.
Đóa kim liên bay nhanh trên không trung, mang theo bốn người xuyên qua tầng mây. Ánh sáng màu vàng trên đóa kim liên và những đám mây trắng trên bầu trời tự phản xạ lên nhau, tự tô điểm cho nhau, từ đó tạo thành một bức họa vô cùng xinh đẹp. Mà đám người Lý Thủy Đạo lại trực tiếp có mặt bên trong bức họa này, một đường tiến lên, giống như từng luồng tàn ảnh lướt qua...
Thương Lan tiên đô vốn hùng cứ bên bờ Thiên Lan hải mênh mông, nhìn như một viên minh châu sáng chói được khảm nạm ngay giữa thiên địa.
Tòa tiên đô này hùng vĩ tráng lệ, khí thế bàng bạc, có cảm giác nó chính là kiệt tác của thiên nhiên, nhưng vẫn mang theo một chút đặc điểm của những tác phẩm do Tượng Thần tỉ mỉ điêu khắc.
Kiến trúc của tiên đô nguy nga cao ngất, xuyên thẳng lên trời, với những tòa cung điện lầu các khổng lồ, đan xen chẳng chịt tinh tế, khí thế rộng rãi hùng hồn.
Có cảm giác, mỗi một tòa kiến trúc ở nơi này đều ẩn chứa vô vàn những điều huyền bí, làm cho lòng người sinh ra một tia kính sợ.
Mà ở bên ngoài của những tòa kiến trúc ấy, đều được điêu khắc những tòa trận pháp với hoa văn, đồ án phức tạp, không ngừng lóe lên một mảnh hào quang thân bí. Những loại trận pháp đồ văn này vừa mang tính trang trí vừa là lực lượng thủ hộ của tiên đô, bảo hộ lấy mảnh thổ địa thần bí này.
Không chỉ vậy, còn có một tòa trận pháp cơ quan cỡ lớn một mực treo lơ lửng phía trên bầu trời tiên đô, tựa như vật từ trên trời rơi xuống (thiên ngoại chỉ vật), liên tục tản ra khí tức cường đại.
Những loại cơ quan này chính là thần thủ hộ của tiên đô, bọn họ ngày đêm bảo vệ, khiến cho đám hải tặc ở bên ngoài không dám lại gần nơi đây.
Tiên đô được một tòa trận pháp vô hình hoàn toàn bao phủ lấy, không thể trực tiếp bay vào, chỉ khi vượt qua cánh cổng lớn trang nghiêm ngoài kia, mới có thể tiến vào chốn tiên cảnh thần bí này.
Nhưng vào thời điểm ấy, có một đóa kim liên màu vàng đang bồng bềnh bay tới, nó lượn một vòng ở bên ngoài tiên đô, sau đó lại lặng yên bay đi...
Một lát sau, bốn người Lý Thủy Đạo, Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường đi tới phía trước cánh cổng của tiên đô. Lúc này, bọn họ đang mặc thường phục trên người, đã thay trang phục Phật môn, đương nhiên là để phòng tránh những phiền toái không cần thiết.
Bốn người đi qua một tấm màn sáng của trận pháp, Phật quang trên người lập tức ngân nga một điệu Phật thiên âm, du dương êm tai, tựa như âm thanh của tự nhiên.
Một thủ vệ nghe được Phật thiền âm, lập tức đi tới, trong ánh mắt mang theo vẻ tò mò và tôn kính. Thủ vệ này chắp tay nói: "Thì ra các ngươi là tu sĩ Phật môn, thất kính thất kính."
Lý Thủy Đạo vốn định che giấu thân phận, lại không ngờ trận pháp của tiên đô lại huyền diệu đến thế, dù đã che giấu vẫn bị đối phương nhìn ra được.
Nhưng cũng may, thứ này không nhìn ra thân phận ma nữ của ba nữ tử Thanh Minh.
"Đạo hữu khách khí rồi, chúng ta đi ngang qua nơi đây, thấy tòa tiên thành này to lớn, hùng vĩ, mới muốn vào xem một chút." Lý Thủy Đạo ôm quyền khách khí nói.
Thủ vệ kia đưa cho Lý Thủy Đạo bốn tấm thẻ bài tạm thời: "Các ngươi đi vào đi, tấm thẻ bài tạm thời này chỉ có thể cho các ngươi ở lại chỗ này hai ngày. Hai ngày sau, chúng ta sẽ cưỡng ép đuổi các ngươi rời đi. Nếu muốn ở lại lâu dài, phải đến Thiên Quan Các làm thủ tục."
Lý Thủy Đạo nhận lấy tấm thẻ, lập tức cảm kích nói: "Đa tạ đạo hữu."
Bốn người nhanh chóng bước vào Thương Lan tiên đô, lập tức cảm nhận được linh khí dồi dào như tia nước nhỏ ở xung quanh, tẩm bổ cho thể xác và tinh thân của mình.
Ba người Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường càng lộ vẻ vui mừng, linh khí nơi này khá là nông đậm, đủ để trợ giúp các nàng thuận lợi Kết Đan.
Bọn họ cũng không dừng lại quá lâu, đã đi thẳng đến Thiên Quan Các.
Thiên Quan các là một tòa kiến trúc nằm tại khu vực trung tâm của tiên đô, cao ngất trong mây, khí thế hùng hồn. Phần thân các được xây dựng bằng đá xanh là chủ yếu, lan can được điêu khắc từ bạch ngọc, khắp nơi đều lộ vẻ vàng son lộng lẫy, hiển rõ sự tôn quý của nơi này.
Bốn phía xung quanh nơi này luôn có một mảnh mây mù lượn lờ, thậm chí còn có cảm giác tiên nhạc mơ hồ bay trong gió, làm tâm trí người ta luôn khát vọng hướng về.