Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1202 - Chương 1202: Vân Ba Tiểu Trúc!

Chương 1202: Vân Ba Tiểu Trúc! Chương 1202: Vân Ba Tiểu Trúc!Chương 1202: Vân Ba Tiểu Trúc!

Chương 1202: Vân Ba Tiểu Trúc!

Dưới một đồng tử dẫn dắt, Lý Thủy Đạo đi tới trước mặt một nam tử có dáng người nhỏ nhắn, phần lưng hơi còng, có nuôi râu.

Người này tên Ôn Đỉnh Xương, là một vị chấp sự của Thiên Quan Các. Gã đánh giá Lý Thủy Đạo từ trên xuống dưới một phen, trong mắt mang theo vài phần kiêu căng ngạo nghễ.

"Ngươi định làm gì ở đây?" Ôn Đỉnh Xương lạnh nhạt hỏi.

Lý Thủy Đạo chắp tay nói: "Tại hạ muốn ở lại quý địa."

"Ngươi là đệ tử của gia tộc tu tiên nào?" Ôn Đỉnh Xương tiếp tục hỏi.

Lý Thủy Đạo đáp: "Đệ tử tục gia của Kim Liên tự."

"Kim Liên tự?" Ôn Đỉnh Xương cảm thấy khá bất ngờ về câu trả lời này: "Ngươi là tu sĩ Phật môn?"

Lý Thủy Đạo gật đầu nói: "Đúng vậy."

Trong mắt Ôn Đỉnh Xương lóe lên một tia sáng, dường như vừa nhớ ra điều gì đó, gã bật cười ha hả nói: "Gần đây Thiên Lan hải có một cái Minh Đăng tự Phật môn, người ở đó rất ghê gớm, một hơi giết chết hai tu sĩ Hóa Thần kỳ, uy danh hiển hách, đã truyền tới tận Thương Lan tiên đô chúng ta rồi."

Lý Thủy Đạo khẽ nhíu mày, hỏi: "Tu sĩ Phật môn từ trước đến nay luôn có lòng từ bi, không biết vì sao bọn họ lại muốn hạ sát thủ?"

Ôn Đỉnh Xương lắc đầu nói: "Bậc tu sĩ đại thần thông như Hóa Thần kỳ này, chúng ta sao có thể suy đoán được hành động của đối phương? Nhưng nói đi cũng phải nói lại, sao ta chưa từng nghe nói tới Kim Liên tự các ngươi? Muốn ở lại chỗ chúng ta cũng không dễ dàng như vậy đâu."

Trong lòng Lý Thủy Đạo thoáng có chút căng thẳng, hắn vội vàng nói: "Mong đạo hữu giúp đỡ. Ba vị sư muội của ta đều đã tu luyện đến Kết Đan kỳ, cần phải tĩnh tâm bế quan một đoạn thời gian, hấp thu thiên địa linh khí."

Ôn Đỉnh Xương cười lạnh một tiếng, nói: "Ngươi nói Kết Đan là có thể Kết Đan được sao? Kết Đan dễ dàng như vậy hả? Ngươi nói đơn giản như ăn cơm uống nước vậy? Chuyện của các ngươi, ta thấy khó mà thành lắm."

Nghe vậy, Lý Thủy Đạo chỉ khẽ mỉm cười, ngay sau đó hắn đưa tay lấy một khối thượng phẩm linh thạch từ trong tay áo ra, đưa tới trước mặt Ôn Đỉnh Xương.

"Xin Ôn đạo hữu giúp đỡ." Trong giọng nói của Lý Thủy Đạo có mang theo vài phần khẩn thiết.

Ôn Đỉnh Xương nhìn khối thượng phẩm linh thạch kia, trong mắt lập tức lóe lên một tia tham lam. Gã nhìn trái nhìn phải một hồi, thấy không có ai chú ý đến bên này, liền vươn tay thu khối thượng phẩm linh thạch kia vào trong tay áo.

Sau khi thu thượng phẩm linh thạch vào túi trữ vật, thái độ của Ôn Đỉnh Xương lập tức trở nên thân thiết hơn hẳn, gương mặt gã thay đổi một trăm tám chục độ, vui vẻ cười nói: "Đúng là đạo hữu cũng có chỗ khó xử, không bằng hãy để ta đảm bảo cho ngươi đi."

Lý Thủy Đạo vui mừng khôn xiết, vội vàng chắp tay nói lời cảm tạ: "Vậy thì đa tạ Ôn đạo hữu."

Ôn Đỉnh Xương xua tay nói: "Việc nhỏ thôi, không đáng nhắc tới. Ta sẽ giúp các ngươi làm xong thủ tục."

Dứt lời, gã lập tức lấy ra bốn tấm thẻ bài thường trú giao cho Lý Thủy Đạo. Có bốn tấm ngọc bài thường trú này, bọn ho có thể ở lại Thương Lan tiên đô, ba nữ tử nhóm Thanh Minh có thể Kết Đan ở nơi này, Lý Thủy Đạo cũng có thể tìm được một chỗ an tĩnh để luyện chế da Huyết Ngạc thành một chiếc cà sa. ...

Thiên Quan các, Thương Lan tiên đô.

Có linh thạch mở đường, ngọc bài thường trú dễ dàng tới tay, nhưng thu được vật này chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch.

Lý Thủy Đạo nhìn về phía Ôn Đỉnh Xương, khẽ mỉm cười nói: "Ôn đạo hữu, chúng ta còn hy vọng có thể thu được một tòa động phủ thường trú ở Thương Lan tiên đô, linh khí càng mạnh càng tốt."

Ôn Đỉnh Xương nghe vậy, trong mắt lóe lên vẻ hiểu rõ. Gã khẽ vuốt râu, gật đầu nói: "Muốn nhận được động phủ ở Thương Lan tiên đô cũng cần phải có người bảo đảm. Đương nhiên, Ôn mỗ có thể làm được chuyện này và cũng sẵn lòng giúp đỡ các ngươi. Chỉ là... động phủ thượng đẳng giá cả xa xỉ, các ngươi cần phải chuẩn bị trước."

Lý Thủy Đạo nghe vậy, khẽ mỉm cười nói: "Ôn đạo hữu cứ yên tâm, ta đã có chuẩn bị."

"Ha ha... có chuẩn bị vậy thì dễ rồi." Ôn Đỉnh Xương híp mắt xuống, cười đến khóe mắt cũng không mở lên nổi.

Chỉ thấy gã lấy một tấm bản đồ từ trong tay áo tới, nhẹ nhàng mở ra, phía trên có ghi chú chằng chịt các loại kiến trúc và động phủ của Thương Lan tiên đô.

Ôn Đỉnh Xương chỉ vào mấy điểm nhỏ bên trên, trong giọng nói có mang theo một tia tự hào: "Lý đạo hữu, mấy nơi này đều là động phủ thượng đẳng của Thương Lan tiên đô, linh khí nồng đậm, hoàn cảnh ưu nhã, là nơi rất tốt để tu hành."

Lý Thủy Đạo chuyên tâm quan sát bản đồ. Một lát sau, hắn chỉ vào một tòa tiểu viện ở trên cao, nói: "Nơi này tâm nhìn rộng rãi, có thể quan sát biển rộng, hoàn cảnh thanh u, rất hợp ý ta."

Ôn Đỉnh Xương nghe vậy, trong mắt lóe lên vẻ tán thưởng, lại cười nói: "Ánh mắt của Lý đạo hữu đúng là độc đáo. Nơi này không chỉ có cảnh sắc đẹp đẽ, còn có linh khí hội tụ, đúng là một chốn bảo địa tu hành. Ta sẽ dẫn các ngươi đi xem xét, nếu hài lòng, có thể quyết định tại chỗ."

Sau đó, mọi người chậm rãi rời khỏi bậc thêm ngọc của Thiên Quan Các.

Ôn Đỉnh Xương làm người dẫn đường, ý cười đầy mặt, trên đường đi, gã liên tục giới thiệu kỹ càng về khu tiểu viện kia, trong lời nói tràn đầy đắc ý.

Cuối cùng, bọn họ đi tới một tòa tiểu viện dựa vào núi, kề sát biển, mây mù lượn lờ, hoàn cảnh thanh u. Có một tấm bia đá to lớn đang đứng sừng sững ngay trước tiểu viện, phía trên khắc bốn chữ to "Vân Ba Tiểu Trúc".

Ôn Đỉnh Xương chậm rãi lấy một miếng ngọc bài cấm chế từ trong tay áo ra, tấm ngọc bài lập tức phát tán một mảnh ánh sáng màu lam nhàn nhạt, giống như một ngôi sao trên bầu trời đêm. Sau đó, gã nhẹ nhàng dán miếng ngọc bài này lên cấm chế phía trên cánh cửa, trong nháy mắt khi miếng ngọc bài và cấm chế kia tiếp xúc với nhau, cánh cửa lập tức phát ra một tiếng vù vù thanh thúy, hệt như âm thanh của tự nhiên, một mực quanh quẩn bên trong tiểu viện.

Ngay khi tiếp xúc với miếng ngọc bài, cấm chế vốn đang ẩn hình lại bắt đầu chậm rãi nổi lên từng luông sóng gió, phảng phất như mặt nước rung động, từng vòng từng vòng khuếch tán ra bốn phía xung quanh.
Bình Luận (0)
Comment